Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hồng Kông

[MINH HUỆ 24-12-2020] Năm nay tôi đã ngoài 60 tuổi. Một lần vào năm 18 tuổi, tôi đến thăm bà ngoại, bởi vì nhà bà nhỏ, cửa ra vào lại thấp, tôi không cẩn thận đã bị đập đầu vào khung cửa. Sau đó đầu tôi bắt đầu sưng lên, khi đó tôi chỉ chịu đựng đau đớn mà không chú ý đến nó. Vài ngày sau, trên đỉnh đầu tôi đã mọc lên một cái bọc lớn, hàng ngày nó đều chảy máu và mủ, đau đớn khó chịu. Lúc đó tôi đã đến bệnh viện huyện để điều trị, bác sỹ nói rằng, xương sọ của tôi đã bị tổn thương và cần làm phẫu thuật càng sớm càng tốt, chi phí điều trị hết hơn 100 nghìn nhân dân tệ. Bác sỹ cũng nói thêm, nếu ca phẫu thuật thành công thì tốt, nếu không thì tôi sẽ thành người thực vật.

Khi đó tôi làm việc tại đội sản xuất, hoàn cảnh gia đình nghèo khó, không thể kiếm được số tiền lớn đến thế. Tôi đành phải chữa trị tại một bệnh viện nhỏ bằng phương pháp tiêm và uống thuốc. Để tiết kiệm chi phí, tôi mời một thầy lang đến nhà truyền tĩnh mạch cho tôi. Đôi khi đường truyền bị tắc, tôi sẽ uống nốt nước thuốc còn dư lại.

Cho dù ngày ngày điều trị, nhưng bệnh tình của tôi không những không khá hơn, mà ngược lại ngày càng nghiêm trọng, tôi bị đau đầu mỗi ngày, sống không bằng chết. Tôi nợ nần chồng chất và bị suy sụp tinh thần, đầu óc tôi cũng không bình thường, có những lúc tôi điên điên khùng khùng, nói những điều vô nghĩa. Mới 30 tuổi mà tóc tôi đã bạc hết rồi, người nhà nhìn thấy bộ dạng của tôi như vậy, ai nấy đều mặt mày ủ rũ, thầm rơi nước mắt.

Khi pháo hoa đốt lên vào ngày 15 tháng Giêng năm 1998, đầu tôi lại càng đau hơn nữa. Vì thế tôi đã ra phố đi qua đi lại, khi tôi đi đến trước cửa một gia đình thì thấy trong nhà có mười mấy người đang luyện Pháp Luân Công. Tôi cũng vào nhà để theo họ học các động tác, chỉ vài phút sau đầu tôi bỗng nhiên không còn đau nữa. Một vài học viên Pháp Luân Công rất kinh ngạc, họ cảm thấy Đại Pháp thật kỳ diệu và khuyến khích tôi chăm chỉ luyện tập.

Khi về đến nhà, tôi nằm trên giường và nghe thấy Pháp Luân phát ra âm thanh “chít chít”, đồng thời nó cũng chuyển động từ đầu đến chân, từ chân lên đầu. Cái mụn nhọt trên đầu tôi bỗng nhiên vỡ ra, máu và mủ liên tục phun ra, sau khi phun hết ra ngoài, mụn nhọn dần dần xẹp xuống rồi biến mất.

Trước kia, tôi không ngủ được vào buổi tối vì đau đầu, lần này tôi ngủ một mạch đến khi trời sáng. Chồng tôi thấy mụn nhọn trên đầu tôi đã lành và tinh thần cũng tốt hẳn lên.

Căn bệnh viêm xương sọ hành hạ tôi 28 năm, sau khi tôi quyết tâm tu luyện Pháp Luân Công (tôi vẫn chưa học hết các động tác luyện công) thì lập tức đã khỏi. Cả gia đình tôi rất hạnh phúc, ai nấy đều cảm động đến rơi nước mắt. Mọi người đều cảm thấy Đại Pháp thật kỳ diệu và cảm tạ ơn cứu độ của Sư phụ.

Người dân trong thôn sau khi biết tin đều thấy vô cùng chấn động, có rất nhiều người đã trở thành học viên Pháp Luân Công. Vài tháng sau, những bệnh tật khác của tôi cũng khỏi hoàn toàn và tóc tôi đã đen trở lại.

Ác đảng Trung Cộng phát động cuộc bức hại vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tôi đã đến Bắc Kinh thỉnh nguyện ba lần, tôi chỉ muốn nói lời công bằng cho Pháp Luân Công, nhưng tôi lại bị bức hại tàn khốc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/24/416934.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/29/189057.html

Đăng ngày 05-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share