Bài viết của Thấm Vân
(Tiếp theo Phần 9)
Chúng tôi không nêu chi tiết về cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong các phần trước vì phải giới hạn độ dài của bài viết. Tuy nhiên, trong phần này chúng tôi muốn tập trung vào một số trường hợp những người đã khỏi những căn bệnh nghiêm trọng nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã chết do cuộc bức hại của ĐCSTQ.
Mặc dù Pháp Luân Đại Pháp có thể xoay chuyển cuộc đời của những người này và mang lại cho họ hy vọng, nhưng trái ngược hoàn toàn với điều này là sự coi thường của ĐCSTQ đối với tính mạng và phẩm giá của con người, cuối cùng đã lấy đi tất cả những điều đó.
[MINH HUỆ 23-08-2020]
Một cuộc đời được Pháp Luân Đại Pháp tái tạo đã bị ĐCSTQ hủy hoại
Anh Tô Huệ Lợi là người ở huyện Vọng Đô, thành phố Bảo Định, Hà Bắc bị viêm gan và xơ gan. Anh đã đến những bệnh viện tốt nhất ở Bắc Kinh và tìm nhiều phương pháp điều trị bằng thuốc bắc nhưng tình trạng của anh chỉ ngày càng tồi tệ hơn. Khi gia đình đã chuẩn bị cho đám tang của anh thì tình cờ anh Tô xem được cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Sau sáu tháng học các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và luyện công, anh đã bình phục hoàn toàn mà không cần phải dùng thuốc.
Anh Tô đã đến Bắc Kinh nhiều lần để thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình sau khi ĐCSTQ phát động cuộc đàn áp vào tháng 7 năm 1999. Anh bị bắt vào tháng 12 năm 2000 và bị đưa đến một tòa nhà của chính quyền, nơi anh bị đánh đập dã man.
Một trong những cảnh sát tra tấn anh thậm chí còn tuyên bố: “Mày nói rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã chữa khỏi bệnh xơ gan của mày. Hôm nay, tụi tao đảm bảo sẽ đánh vào gan của mày ”.
Thế là họ đá anh ấy rất mạnh vào vùng gan của anh bằng đôi giày bốt da.
Anh Tô bị đánh đập và dày vò trong nhiều ngày. Anh đã bị giam giữ cho đến khi cảnh sát tống tiền gia đình anh 1.000 nhân dân tệ.
Sau khi anh trở về nhà, chính quyền tiếp tục sách nhiễu và đe dọa, khiến anh không được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh Tô ngày càng yếu đi và đã qua đời vào ngày 2 tháng 5 năm 2001, hưởng dương 31 tuổi.
Người phụ nữ không có khả năng chăm sóc bản thân hồi phục và chết do bị tra tấn
Bà Tưởng Trí Phương ở thành phố Đức Dương, Tứ Xuyên đã bị viêm thấp khớp nặng. Các ngón tay và ngón chân của bà bị biến dạng; cơ thể bị sưng lên. Trong 16 năm, bà không thể tự chăm sóc được bản thân.
Tháng 9 năm 1998, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nhanh chóng lấy lại được sức khỏe. Ba cô con gái của bà vô cùng sung sướng thấy những thay đổi của mẹ mình.
Tuy nhiên từ năm 1999, bà Tưởng đã nhiều lần bị bắt bỏ tù và lao động cưỡng bức chỉ vì nói cho người khác về Pháp Luân Đại Pháp.
Bà bị tra tấn khi bị giam giữ đến nỗi gần như mất hoàn toàn thị lực, và tất cả răng của bà đã bị gãy chỉ còn 3 chiếc do bị đánh đập liên tục. Bà bị suy sụp tinh thần trong 5 tháng khi bị giam giữ tại nhà tù nữ Tứ Xuyên.
Sau khi được phóng thích, chính quyền tiếp tục quấy rối bà và gia đình bà. Bà Tưởng qua đời vào ngày 8 tháng 3 năm 2016, hưởng thọ 65 tuổi.
Người phụ nữ được chữa lành đôi chân tàn tật
Bà Tô Khắc Trân ở Kinh Môn, Hồ Bắc bị gãy chân lúc 15 tuổi khi đang làm hồ chứa nước. Vết thương này đã khiến bà mang thương tật vĩnh viễn. Các cơ ở một bên cơ thể bà bị suy giảm đến mức bà chỉ có thể đi lại được với sự hỗ trợ của nạng. Dù sự việc xảy ra khi bà đang làm việc nhưng chính quyền từ chối chịu trách nhiệm và không thanh toán chi phí điều trị y tế cho bà.
Vào năm 1998, chỉ trong vòng hai tuần kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà Tô đã có thể ra khỏi giường và đi lại mà không cần chống nạng. Bà ấy đã đủ sức khỏe để đi làm trở lại.
Bà Tô đã bị bắt giam nhiều lần sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999. Năm 2005, bà bị tra tấn đến gần chết trong tù. Sau khi bà trở về nhà, chính quyền tiếp tục quấy rối và đe dọa bà.
Bà Tô mất ngày 24 tháng 5 năm 2007, hưởng dương 50 tuổi.
Người phụ nữ trẻ được hồi phục sau bệnh bạch cầu, chết sau cuộc bức hại
Cô Lưu Na, nhân viên của Tập đoàn Đường Cương, được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu vào năm 1996 và 90% tế bào trong cơ thể cô được phát hiện là ung thư.
Cô đã phải nhập viện ở Bắc Kinh trong tám tháng, nhưng tình trạng của cô vẫn không được cải thiện. May mắn thay, vào khoảng thời gian này, cô đã được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu bước vào tu luyện. Vài tháng sau, cô Lưu đã hoàn toàn bình phục và có thể quay trở lại làm việc.
Khi cuộc đàn áp bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, các quan chức tại nơi làm việc của cô muốn cô thừa nhận rằng bệnh bạch cầu của cô đã được chữa khỏi trong bệnh viện. Cô Lưu kiên quyết từ chối và nói với họ sự thật rằng cô đã được Pháp Luân Đại Pháp chữa khỏi.
Vào năm 2001, cô Lưu sau đó bị đưa đến trung tâm tẩy não và bị tra tấn trong 4 tháng. Sau khi cô trở về nhà, chính quyền tiếp tục theo dõi và sách nhiễu cô. Cô Lưu qua đời vào ngày 22 tháng 10 năm 2011, hưởng dương 32 tuổi.
Người phụ nữ Sơn Đông chết sau khi bị bức hại ở trung tâm tẩy não
Cô Dương Ái Hoa ở thành phố Thọ Quang, Duy Phường, tỉnh Sơn Đông đã mắc phải vô số căn bệnh, trong đó có căn bệnh ngoài da cứng đầu khiến toàn thân cô nổi mẩn đỏ. Có 28 loại thực phẩm mà cô cần phải tránh.
Vào năm 1996, sau khi cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì các triệu chứng của cô Dương đã biến mất. Một cơ thể khỏe mạnh đã nâng cao tinh thần của cô ấy và cô đã rất vui mừng khi có thể thưởng thức đồ ăn một lần nữa mà không phải lo lắng gì. Cô Dương nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cho cô cuộc sống thứ hai.
Cô đã đến Bắc Kinh ba lần để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp và bị bức hại nghiêm trọng.
Vào tháng 11 năm 2011, cô bị đưa đến một trung tâm tẩy não, nơi cô bị trói trên ghế, tay bị còng và chân bị cùm trong suốt thời gian bị giam giữ. Cô ngày càng yếu đi. Gia đình cô không được phép đến thăm cô cho đến khi họ trả khoản phí tống tiền là 40.000 nhân dân tệ. Cô Dương đã mất sau đó một năm.
Người đàn ông ở Thiên Tân trở nên điên loạn sau khi bị tra tấn trong tù
Ở tuổi 25, anh Nhậm Đông Sinh ở Khu Tĩnh Hải, Thiên Tân bị chẩn đoán mắc bệnh viêm thấp khớp. Với cả đầu gối và mắt cá chân đều bị sưng tấy nghiêm trọng đã khiến anh không thể làm được các công việc nặng. Tệ hơn nữa, căn bệnh thấp tim ập đến với anh ở tuổi 36, khiến anh thường xuyên nôn ra máu. Anh mất khả năng lao động và phải ở nhà. Anh đã thử đủ mọi cách từ thuốc Bắc đến thuốc Tây y nhưng đều không có kết quả.
Vợ anh, chị Trương Lập Cần cũng bị bệnh bạch cầu và các vấn đề về cổ và bệnh tim. Con trai duy nhất của họ bị chẩn đoán mắc chứng tự kỷ. Gia đình ba người sống trong tuyệt vọng.
Một ngày nọ, anh Nhậm nói với vợ: “Anh đang nghĩ đến việc mua một gói thuốc độc cho cả ba người nhà mình, bởi vì bất cứ ai trong nhà mà còn sống sẽ phải đối mặt với sự đau khổ vô tận.”
Nói ra những lời đó xong, cả gia đình chỉ còn biết ôm nhau và khóc.
Anh Nhậm và vợ tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2003 (họ đã tu luyện trước đó nhưng đã dừng lại vì sợ hãi sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999).
Sức khỏe của họ đã được hồi phục và bệnh tật của họ biến mất. Con trai của họ không còn phải bỏ học và nhận được điểm số tốt hơn ở trường.
Vào tháng 3 năm 2006, anh Nhậm bị cảnh sát bắt giữ và đến tháng 9, anh bị tòa án kết án 5 năm tù giam. Anh Nhậm bị đánh đập, tra tấn và bị tiêm những chất không rõ nguồn gốc. Khi trở về nhà, anh bị tâm thần phân liệt, thường lẩm bẩm một mình và có những biểu hiện kỳ lạ. Anh đã qua đời vào ngày 12 tháng 9 năm 2018.
Cô Trương đã nộp đơn kiện nhà tù và yêu cầu họ phải chịu trách nhiệm về các chết của chồng cô. Vì thế, cô bị cảnh sát giam giữ và quấy rối liên tục.
Cả hai vợ chồng đều bị bức hại đến chết
Ông Chu Bản Phú là sĩ quan quân đội hưu trí bị nhiều bệnh khác nhau, từ các vấn đề về dạ dày đến khó chịu về tim, loét tá tràng và bệnh thấp khớp.
Khi Pháp Luân Đại Pháp trở nên phổ biến ở Trung Quốc vào thời điểm đó, ông Chu cũng đã bắt đầu bước vào tu luyện Đại Pháp và sớm có được sức khỏe tốt trở lại. Ông đã sống theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp và được công nhận là một công dân kiểu mẫu trong bảy năm liền.
Ông Chu và vợ là bà Tôn Kính Mỹ bị bắt liên tục trong những năm đầu của cuộc bức hại. Họ buộc phải trốn khỏi nhà và sống ở nhiều nơi khác nhau từ năm 2002 đến 2005 để tránh bị bắt. Ngay sau khi họ trốn khỏi nhà vào năm 2002, cảnh sát phát hiện ra rằng một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương đang chăm sóc con gái của họ. Cảnh sát đã ập vào nhà của học viên đó và bắt luôn cả con gái của họ. Con gái của họ khi đó mới 13 tuổi đã bị tổn thương nặng nề đến mức suy sụp tinh thần.
Năm 2006, ông Chu và bà Tôn đều bị kết án bảy năm tù. Sau khi bà Tôn được thả, bà thường xuyên bị nôn mửa và không thể giữ được thức ăn. Bà qua đời vào ngày 16 tháng 4 năm 2017, hưởng thọ 61 tuổi.
Vào đầu năm 2019, ông Chu đã nộp đơn xin trợ cấp hưu trí sau khi đủ 60 tuổi và nhận được thông báo rằng hồ sơ công tác 31 năm của ông đã bị xóa khỏi hệ thống hưu trí và ông không được hưởng bất kỳ quyền lợi nào.
Sự hủy hoại về tài chính khiến ông Chu rơi vào tình trạng đau khổ tột cùng. Sau một vụ quấy rối khác của cảnh sát vào tháng 8 năm 2019, sức khỏe của ông ấy nhanh chóng xấu đi và bị suy đa tạng. Ông đã qua đời ngày 28 tháng 10 năm 2019, để lại cha mẹ già và con gái.
“Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”
Trong phần cuối cùng của loạt bài này, chúng tôi muốn một lần nữa điểm lại những lợi ích và kỳ tích liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Bắt nguồn từ nền văn hóa truyền thống Trung Quốc và phù hợp với các giá trị phổ quát của nền văn minh nhân loại qua hàng thiên niên kỷ, phương pháp này không chỉ bao gồm thiền định mà còn tập trung vào việc cải thiện tâm trí của con người.
Nền Văn hóa truyền thống Trung Quốc tin vào sự hài hòa giữa Thiên Địa Nhân. Khi một người thực sự trân trọng các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn và áp dụng vào cuộc sống hàng ngày của mình, hành động tốt đẹp này không chỉ dẫn đến một cộng đồng tốt đẹp hơn và một xã hội thịnh vượng mà còn mang lại phước lành cho chính người đó.
Cô Ngô Dục Cầm ở Thượng Hải, bị bệnh gan nặng. Vào năm 1998, cô Ngô đã bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một ngày nọ khi đang thiền định, cô ấy đột nhiên cảm thấy một luồng năng lượng bùng nổ khắp cơ thể. Tất cả các bệnh của cô ấy đều biến mất sau đó.
Tràn đầy hạnh phúc sau khi hồi phục, cô thường nói với những người khác: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo! Tôi biết điều này từ tận trong sâu thẳm trái tim mình”.
Cụ bà Đặng Khuê Hiền từ thành phố Miên Dương, Tứ Xuyên khỏi bệnh gan nặng, huyết áp cao và bệnh tim sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở tuổi 70. Bà ấy biết ơn Pháp Luân Đại Pháp đã cho bà cuộc sống thứ hai và thường chia sẻ kinh nghiệm của mình với những người khác.
“Hôm qua chúng tôi nghe nói cô sắp chết. Vì sao mà hôm nay cô lại hoàn toàn bình thường?”
Vào tháng 11 năm 2013, anh Lý Mậu Lâm 27 tuổi ở thị trấn Liên Sơn, thành phố Quảng Hán, Tứ Xuyên phải nhập viện Bệnh viện Truyền nhiễm Thành Đô. Anh bị chẩn đoán là bị nhiễm trùng do virus tàng hình, dẫn đến viêm màng não cấp tính và bệnh bạch cầu.
(Ghi chú người dịch: Stealth Virus: là loại virus tàng hình có nghĩa là nó sử dụng phương pháp khác nhau để ẩn mình tránh bị phát hiện.)
Sau một tháng ở bệnh viện, bác sĩ nói với anh rằng bệnh bạch cầu của anh đã ở giai đoạn cuối, và anh sẽ chỉ sống được thêm một tháng nữa. Bác sĩ quyết định dừng điều trị và cho anh Lý về nhà nghỉ trong những ngày cuối cùng. Cả gia đình đã không còn chút hy vọng vào sự bình phục của anh.
Sau khi xuất viện, anh Lý bị đau đầu dữ dội. Anh phải đập đầu vào tường để cảm thấy dễ chịu hơn. Anh thậm chí đã cố gắng tự tử bằng cách cắt động mạch của mình, nhưng anh đã quá yếu để có thể làm được việc đó.
Anh thậm chí còn bảo với mẹ mình: “Con muốn được chôn cùng với mẹ khi chết.”
Gia đình anh đã chuẩn bị một tấm chiếu trên sàn, nơi anh sẽ được đặt vào đó sau khi qua đời. Em gái anh đã gọi điện thoại cho một người họ hàng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi người thân đến nơi, anh Lý thậm chí không thể nói chuyện.
Người thân yêu cầu anh ấy thầm niệm câu: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo! ” Anh ấy đã lặp đi lặp lại những chữ này cho đến khi chìm vào giấc ngủ.
Anh Lý thức dậy lúc 1 giờ sáng và không cảm thấy bị bệnh gì cả. Anh ấy đi dạo vào buổi sáng. Những người hàng xóm đã rất ngạc nhiên khi họ nhìn thấy anh và nói: “Hôm qua chúng tôi nghe nói rằng anh sắp chết. Sao hôm nay anh vẫn còn đi bộ được thế ”.
Anh ấy trả lời: “Là do Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi.”
Người phụ nữ hồi phục khỏi căn bệnh ung thư giai đoạn cuối
Vào năm 2004, cô Tào Cúc Dung ở thị trấn Long Môn, Nam Sung, Tứ Xuyên bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản giai đoạn cuối. Gia đình cô đã dành toàn bộ tiền tiết kiệm và phải vay mượn tiền để trang trải các hóa đơn thuốc men cho cô.
Bệnh viện Nam Sung Xuyên Bắc bốn lần đưa ra thông báo về tình trạng nguy kịch, thông báo cho gia đình chuẩn bị cho cái chết của cô. Cuối cùng, bác sĩ bảo gia đình đưa cô Tào về nhà vì không thể làm gì hơn cho cô.
Cháu cô là Tào Xuân Cường đã đến thăm dì nhiều lần. Anh ấy bảo cô ấy hãy niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.
Cô Tào nói với cháu: “Dì sẽ cố thử trong 7 ngày và thực sự thành tâm. Nếu dì thấy đỡ hơn, dì sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”
Sau bảy ngày liên tục niệm câu đó, cảm giác thèm ăn của cô trở lại và cô bắt đầu ăn. Vui mừng về sự tiến bộ của mình, cô ấy đã giữ lời và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Không lâu sau đó, cô ấy đã khỏi bệnh ung thư. Gia đình cô rất vui và ủng hộ việc tu luyện của cô.
Sau khi hồi phục, cô Tào bắt đầu nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu cô như thế nào và một môn tu luyện tuyệt vời như vậy không nên bị bức hại. Khi cảnh sát phát hiện ra, họ đã bắt cô và đưa cô vào trại giam. Ngay sau đó, cháu trai của cô Tào đã chết do sự tra tấn tàn bạo của cảnh sát. Gia đình cô đang lo lắng cho sự an toàn của cô.
Người phụ nữ bại liệt chờ chết lấy lại sức khỏe
Bà Trâu Quế Cầm ở thành phố Xích Phong, Nội Mông từng bị hẹp ống xương sống, bệnh nhược cơ, bệnh dạ dày và bệnh tim phổi. Bà đột ngột bất tỉnh vào ngày 16 tháng 7 năm 2010, và được đưa đến bệnh viện. Bà bị bất tỉnh trong bảy ngày.
Sau khi đến, bà Trâu sau đó đã bị liệt trong một năm rưỡi. Ngày nào bà ấy cũng phải chịu những cơn đau đớn khủng khiếp.
Bà Trâu nghe nói rằng nhiều bệnh nhân đã khỏi bệnh sau khi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, vì vậy bà quyết định niệm các câu chân ngôn này vào buổi sáng và buổi tối. Sau khi niệm được 15 ngày, bà có thể tự đứng lên bằng cách bám vào một sợi dây. Sức khỏe của bà sau đó dần được cải thiện. Sáu tháng sau khi bắt đầu niệm, bà ấy đã có thể đi bộ chầm chậm với sự trợ giúp của khung tập đi.
Bà quyết định học cách luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau sáu tháng nữa, bà đã hoàn toàn bình phục và có thể tự chăm sóc bản thân trở lại. Bà Trâu đã khỏe mạnh kể từ đó. Ngay cả mái tóc hoa râm của bà cũng đã đen trở lại.
Năm nay bà đã 90 tuổi. Gia đình, bạn bè và láng giềng đều chứng kiến sự phục hồi kỳ diệu của bà.
Hai lần được cứu bởi “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Vào năm 2004, cô Tào Lệ Bình đến từ thành phố Nhạc Xương, Quảng Đông từng bị ngộ độc thực phẩm nặng. Cô nhớ rằng chồng cô (một học viên Pháp Luân Đại Pháp) đã bảo cô niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” khi cô cảm thấy nguy hiểm. Cô Cao quyết định thử niệm cụm từ này cả đêm. Ngày hôm sau, sức khỏe của cô đã trở nên khá hơn.
Sáu năm sau, cô Tào bị suy thận cấp và hôn mê trong 48 giờ. Cô thức dậy với giọng nói của chồng mình đang niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.”
Các bác sĩ khuyên cô Tào nên nghỉ ngơi ở nhà vì không có phương pháp điều trị nào để cải thiện tình trạng của cô. Thị lực của cô suy giảm do các vấn đề về thận. Vào năm 2012, cô Tào bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và đọc xong trong ba ngày. Trong một tuần, cô đã có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng. Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô đã lấy lại được sức khỏe của mình.
Tuy nhiên, chồng của cô Tào, ông Lương Kiếm Quân, đã bị bắt vào năm 2017 vì từ chối từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Cô Tào đã bị cảnh sát quấy rối nhiều lần vì cố gắng tìm kiếm sự tự do cho chồng. Bản thân cô thì bị đưa đến trung tâm tẩy não vào tháng 4 năm 2018.
* * *
Vào ngày 29 tháng 7 năm 2020, các thành viên của Đại hội đồng Virginia, cơ quan xây dựng thông luật lâu đời nhất ở Hoa Kỳ, đã viết một lá thư cho Ngoại trưởng Hoa Kỳ Michael Pompeo, thúc giục ông có hành động can thiệp để chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc, bao gồm cả việc cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Bốn mươi chín thành viên của Đại hội đồng Virginia đã ký vào bức thư gửi vị Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ này.
Trong thư viết: “Tháng 7 này đánh dấu 21 năm kể từ khi ĐCSTQ phát động một cuộc đàn áp sâu rộng trên toàn quốc nhằm tiêu diệt môn tu luyện tinh thần là Pháp Luân Công. Ngoài tra tấn tinh thần và thể chất, việc mổ cướp nội tạng cưỡng bức vô đạo đức của ĐCSTQ cũng đã được ghi nhận.”
Bức thư đã xem xét các nỗ lực của lưỡng đảng trước đây nhằm nâng cao nhận thức về cuộc đàn áp, chẳng hạn như Nghị quyết 343 của Hạ viện (2016, dân biểu Ros-Lehtinen) và Nghị quyết 274 của Thượng viện (2019, Nghị sĩ Menendez).
Bức thư tiếp tục: “Những nghị quyết này trình bày chi tiết rõ ràng về nỗi kinh hoàng đang gây ra cho các học viên Pháp Luân Công cùng các nhóm tôn giáo và dân tộc thiểu số khác ở Trung Quốc. Chúng tôi cũng đánh giá cao tuyên bố của quý vị rằng tự do tôn giáo là ưu tiên hàng đầu của chính quyền.”
Bức thư kêu gọi sự hỗ trợ mạnh mẽ hơn từ Chính phủ Hoa Kỳ và cộng đồng quốc tế.
“Chúng tôi viết trong tình đoàn kết với những người sống sót và những người không còn có thể nói cho chính mình. Chúng tôi yêu cầu sự lãnh đạo của các bạn, và đòn bẩy đáng kể của Hoa Kỳ, để đảm bảo rằng năm tới chúng tôi không phải chứng kiến cuộc đàn áp đã kéo dài 22 năm này thêm nữa ”.
(Hết)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/23/410495.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/4/188102.html
Đăng ngày 21-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.