Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-10-2019] Năm nay tôi 87 tuổi và là một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới. Trước kia, giống như những người khác, tôi đã bị truyền thông do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kiểm soát lừa dối về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi từng thù ghét Đại Pháp và lăng mạ các học viên Pháp Luân Công.
Con gái tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã bị cảnh sát sách nhiễu, phạt tiền, giam giữ phi pháp và lục soát cơ sở sản xuất. Có lúc cảnh sát còn đến nhà tôi để sách nhiễu và hăm doạ tôi. Gia đình tôi rất sợ hãi, vì thế, tôi ghét con gái mình, tóm lại, tôi không hiểu cháu.
Do bị lừa dối bởi truyền thông của ĐCSTQ, tôi nghĩ rằng vụ tự thiêu Thiên An Môn thật kinh khủng. Sau đó, chỉ khi bước vào tu luyện Đại Pháp tôi mới biết rằng các học viên không được sát sinh và thậm chí tự sát cũng là có tội. Những người nào chân tu Pháp Luân Đại Pháp thì sẽ không tự thiêu.
Tôi đã bắt đầu hút thuốc lá từ khi còn trẻ. Tôi là một người nghiện thuốc lá nặng. Đặc biệt là khi đánh bài, tôi hút thuốc không ngừng. Tôi đã cố gắng bỏ nhiều lần nhưng thất bại.
Các vấn đề sức khoẻ được giải quyết
Có câu nói, khi con người già đi, sức khoẻ của họ bị suy giảm mỗi ngày. Tuy nhiên, việc này là cơ hội để tôi biết đến Đại Pháp. Tôi bị bong gân mắt cá chân và nó đau đến nỗi tôi không thể ngủ được vào ban đêm. Con gái nói với tôi: “Mẹ hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Hai câu này sẽ có cải biến kỳ diệu đến sức khoẻ và thể chất của mẹ.” Nhưng tôi không tin và vì thế đã không làm theo lời cháu. Sau đó, tôi bị sốt rét và đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh và run. Tôi khó chịu đến mức không thể ngủ được. Đột nhiên tôi nhớ đến cụm từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và bắt đầu liên tục niệm những từ này. Sau một lúc một điều kỳ diệu đã xảy đến: Sự khó chịu trên thân thể tôi đã biến mất!
Nhưng thật không may, tôi đã không trân quý cơ hội này và đã quên đi sự đau đớn khi đã lành bệnh. Tôi không còn nhớ câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trong tâm nữa. Sau đó, tôi phải nhập viện hai lần vì các vấn đề sức khoẻ như viêm quanh vai, hô hấp và sốt rét. Sau khi xuất viện, tôi cảm thấy rất mệt, yếu và sụt cân. Sau khi đưa tôi về nhà và để tôi nằm trên giường, con gái tôi đã đọc sách Pháp Luân Đại Pháp cho tôi nghe. Tôi cảm thấy dễ chịu khi nghe những gì con gái đọc và cảm thấy sức khoẻ của mình hồi phục dần dần. Sau đó, tôi đã bắt đầu tự đọc các sách của Đại Pháp.
Khi trở về nhà mình, con dâu tôi phản đối tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một cách quyết liệt và ném các sách Đại Pháp của tôi đi. Tôi lại từ bỏ tu luyện và lại bắt đầu đánh bài, hút thuốc. Khoảng một năm sau, đột nhiên tôi bị đau lưng và đến bệnh viện để chữa trị. Bác sỹ nói: “Vì bà đã già nên cần mất hơn ba tháng để hồi phục.” Tôi không thể cử động trên giường sau khi về nhà, không thể tắm hay đánh răng vì không có ai chăm sóc tôi.
Được ban một cơ hội mới
Khi nghe được tin về tình trạng sức khoẻ của tôi, con gái tôi lại đưa tôi về nhà cháu một lần nữa, kiên nhẫn chăm sóc tôi mỗi ngày và hướng dẫn tôi luyện công. Vì tôi không thể đứng dậy, tôi phải tập công bằng cách dựa lưng vào tường. Mỗi ngày, dù lưng đau đến đâu, tôi vẫn học Pháp và luyện công cùng con gái. Lưng tôi dần dần hồi phục và tôi không phải dùng đến bất kỳ loại thuốc gì nữa. Từ đó, tôi đã chính thức bước vào tu luyện Đại Pháp.
Trong khi không ngừng học Pháp và luyện công, tự nhiên tôi đã bỏ được thuốc lá mà tôi đã nghiện trong nhiều thập kỷ. Tuyệt diệu hơn nữa là tôi đã hơn 80 tuổi và chỉ có đi học một năm ở trường tư, nhưng tôi có thể đọc được hết cuốn Chuyển Pháp Luân và các sách Đại Pháp khác. Khi đọc những cuốn sách này, tôi không cần phải đeo kính nhưng lại không thể nhìn rõ được các đồ vật khác. Đại Pháp thật diệu kỳ, là khoa học thật sự và khoa học siêu thường!
Đại Pháp đã ban cho tôi một sức khoẻ tốt và một gia đình hạnh phúc. Đã sáu hay bảy năm rồi tôi không phải dùng thuốc. Bất kể nơi đâu, tôi đều yêu cầu bản thân hành xử theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn và tôi trở thành một bà lão hiền lành. Chính vì những thay đổi của tôi mà tôi đã cải thiện được mối quan hệ với con dâu. Con trai tôi cũng tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Mỗi ngày, cháu đều thầm niệm những từ này cùng với tài liệu Đại Pháp và tập sách giảng chân tướng. Tôi không còn chơi bài và hút thuốc nữa. Hàng ngày, tôi đều đắm chìm trong Đại Pháp và cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi gặp được Đại Pháp trong cuộc đời mình.
Năm 2015, làn sóng khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, kẻ đã ra lệnh bức hại Pháp Luân Công bắt đầu. Tôi cũng gửi đơn kiện đến Toà án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao để phơi bày việc Giang Trạch Dân lợi dùng quyền lực chà đạp Hiến pháp Trung Quốc, cưỡng đoạt quyền tự do tín ngưỡng của công dân và phá huỷ lương tâm đạo đức của con người. Các viên chức chính quyền địa phương đã sách nhiễu và hăm doạ tôi, hỏi rằng: “Tại sao bà buộc tội Giang Trạch Dân?” Tôi trả lời: “Ông ta bức hại Phật Pháp và những người tốt. Ông ta đã làm tan nát vô số gia đình. Tôi không làm gì sai khi phơi bày những việc này.” Họ nói: “Bà không bị bức hại.” Tôi đáp: “Tất cả các học viên chúng tôi là một. Bức hại các học viên khác cũng giống như bức hại tôi.”
Giúp người khác thoái ĐCSTQ
Về phương diện cứu người, tôi luôn bị nhân tâm cản trở. Tôi nghĩ rằng mình không biết cách giảng chân tướng cho người khác. Ngoài ra, tôi phải đi với một cây gậy và thị lực không tốt. Vài năm trước khi ra ngoài cùng các học viên khác để phân phát tài liệu, rất hiếm khi tôi thuyết phục được người khác thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức của nó. Nhưng nhờ kiên trì học Pháp, tôi hiểu được rằng, là học viên Đại Pháp, nhiệm vụ của chúng ta là phải cứu người và đây là sứ mệnh vĩ đại mà Sư phụ giao phó cho chúng ta. Tôi cũng phải cống hiến vào nhiệm vụ này. Bất kể kết quả giảng chân tướng ra sao và cứu được bao nhiêu người, miễn là tôi có tâm nguyện, Sư phụ chắc chắn sẽ giúp và tôi phải đi ra ngoài để nói chuyện với mọi người về Đại Pháp.
Nhờ sự kiên trì và tu luyện của mình, về cơ bản tôi đã đột phá được tâm chấp trước về sợ hãi và hiện có thể bình tĩnh thuyết phục mọi người, từ già đến trẻ, thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Khi nhìn thấy ai đó trong một chiếc xe hơi đậu trên đường, tôi sẽ mỉm cười và nói: “Chào anh bạn trẻ! Tôi mang đến cho anh một điều phúc lành có thể giúp anh bình an!” Tất cả họ đều chấp nhận và bày tỏ lòng cảm kích với sự thích thú. Tôi cũng gặp những người chửi rủa mình: “Bà già rồi mà còn dám chống lại ĐCSTQ sao? Tôi sẽ tố giác bà!” nhưng tôi không để tâm đến những lời doạ nạt của họ.
Mặc dù chỉ có thể thuyết phục vài người thoái ĐCSTQ mỗi ngày, nhưng tôi tự tin rằng tôi sẽ học Pháp tốt và trong tương lai sẽ nỗ lực cứu nhiều người hơn và không để Sư phụ thất vọng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/6/373282.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/25/188413.html
Đăng ngày 12-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.