Bài viết của Thấm Vân

(Tiếp theo Phần 8)

[MINH HUỆ 23-08-2020]

Kể từ khi Pháp Luân Đại Pháp được ông Lý Hồng Chí giới thiệu ra công chúng vào năm 1992, khoảng 100 triệu người đã tập luyện trước khi diễn ra cuộc đàn áp vào năm 1999.

Điều gì đã khiến môn tu luyện này được hồng truyền và đông đảo người dân tiếp nhận một cách nhanh chóng như thế?

Có một câu thành ngữ Trung Quốc là: “Tửu hương bất phạ hạng tử thâm” (Hương rượu thơm không ngại ngõ sâu), hay câu “Hữu xạ tự nhiên hương” vậy.

Khi một người thực sự cải thiện trạng thái tâm- thân của họ, gia đình của họ sẽ chứng kiến được điều đó, cộng đồng của họ biết về điều đó và mọi người tại nơi làm việc của họ cũng có thể muốn tham gia đã tạo ra phản ứng dây chuyền. Dưới đây là một số ví dụ về những chuyện này.

Một tuần hết bệnh bạch cầu

Mẹ của anh Bằng Hữu, người dân thành phố Triều Dương, Bắc Kinh từng bị ung thư máu nghiêm trọng. Bà được hóa trị vào năm 1997, nhưng việc điều trị không có kết quả và bị trả về nhà. Cảm thấy bất lực, bà không thể làm gì khác ngoài việc chờ đợi đếm ngược từng ngày.

Vào năm 1998, một người họ hàng đã khuyên bà ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bật nhạc luyện công cho bà nghe. Sau khi nghe nhạc, bà cảm thấy tốt hơn nhiều và ngủ ngon suốt đêm. Bà cũng không cần truyền dịch hoặc dùng bình oxy nữa. Điều này đã không xảy ra trong một thời gian dài.

Được truyền cảm hứng từ những gì đã xảy ra với mình, bà bắt đầu luyện công và nghe các bài giảng audio. Vào ngày thứ tư, bà ngủ thiếp đi trong ba ngày liền. Khi tỉnh dậy, bà rất ngạc nhiên khi thấy mình đã khỏe mạnh trở lại.

Bà kinh ngạc thốt lên: “Tôi đã hoàn toàn khỏe lại rồi! Bây giờ tôi là người bình thường!”.

Phép màu của bà khiến người thân, bạn bè và hàng xóm sửng sốt, họ đã nghĩ rằng người phụ nữ đã ngoài 70 tuổi này có thể chết bất cứ lúc nào. Nhiều người trong số họ đã theo học Pháp Luân Đại Pháp. Nhìn thấy sự hồi phục của mẹ mình, anh Bằng, giám đốc của một công ty phát triển bất động sản cũng bắt đầu bước vào tu luyện.

Kể từ khi làm việc, anh Bằng luôn được láng giềng và bạn bè trong ngành bất động sản gọi là người tốt. Tuy nhiên, vì đức tin của mình, anh đã phải ngồi tù 13 năm.

Mặc dù mẹ của anh Bằng đã hồi phục sức khỏe nhờ Đại Pháp, nhưng việc ngược đãi các con của bà trong cuộc đàn áp đã giáng cho bà hết đòn nặng nề này đến đòn khác. Vào cuối năm 2006, sự căng thẳng của cuộc đàn áp đã cướp đi sinh mạng của bà.

Được khen ngợi trong cuộc họp toàn nhà máy

Bà Vũ Lệ Quân khoảng 60 tuổi là viên chức hưu trí từ nhà máy sản xuất vòng bi ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, Hắc Long Giang, từng mắc một căn bệnh nan y có tên là phù bạch huyết (hay còn gọi là tắc nghẽn mạch bạch huyết) do hậu quả của chứng loạn sản. Chân bà sưng tấy dữ dội và liên tục rỉ dịch. Bà rất đau đớn và đã tìm đủ mọi cách chữa trị từ cả thuốc Tây lẫn thuốc Bắc nhưng đều không có kết quả. Các bác sĩ thậm chí đã đề nghị cắt cụt chi của bà.

Vào năm 1997, bà Vũ đã chứng kiến một điều kỳ diệu đã xảy ra với đồng nghiệp, một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Điều này đã thôi thúc bà tự mình tu luyện. Sau khi bà bắt đầu tu luyện, vết sưng tấy ở đùi của bà ấy từ từ biến mất và tình trạng rỉ dịch đã ngừng chảy.

Bà Vũ đã tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt hơn. Vào thời điểm đó, có một vài học viên tại nhà máy. Mọi học viên đều làm việc chăm chỉ và không đấu tranh cho vấn đề được và mất ở nơi lợi ích cá nhân của họ.

Họ cũng mang trả về nhà máy những sản phẩm và vật liệu mà họ đã lén lút đem về nhà trước đó. Cảm động trước những thay đổi này, ban lãnh đạo nhà máy đã ca ngợi bà Vũ và các học viên khác trong một cuộc họp toàn nhà máy, nói với các nhân viên khác hãy học hỏi từ họ cũng như tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Năm 1999, sau khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, bà Vũ đã phải ở tù 15 năm vì đức tin của mình.

Một gia đình tan vỡ được hàn gắn

Bà Mâu Vĩnh Hà là một giáo viên ưu tú về hưu ở thành phố Đại Khánh, Hắc Long Giang. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà Mâu bị bệnh máu và yếu cơ nghiêm trọng. Bà đã không thể đi lại trong hơn một năm. Ngoài bệnh viêm thận và tim, bà còn bị viêm loét dạ dày và suy nhược thần kinh cực độ.

Sức khỏe của bà trở nên tồi tệ hơn sau khi bà sinh đôi hai bé trai khi đã lớn tuổi và thường xuyên bị ngất xỉu. Bà đã bị liệt sau khi bị hôn mê sâu và bị xếp loại tàn tật cấp độ hai.

Người anh song sinh lớn tuổi của bà bị tàn tật do teo cơ. Ông ấy cũng bị bại não, chậm phát triển trí tuệ và viêm cơ tim do virus. Mẹ bà, người đến chăm sóc cho cặp cháu song sinh, đã bị bỏng nặng trong một vụ nổ khí gas tự nhiên. Chồng bà đã ly dị bà và bỏ rơi các con khi chúng mới được 5 tuổi. Bà rơi vào tuyệt vọng sâu sắc.

Vào ngày 7 tháng 10 năm 1998, bà Mâu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một tháng sau, tất cả các bệnh của bà đều biến mất và bà có thể tự chăm sóc được bản thân. Con trai lớn của bà đã trở nên khỏe mạnh và đi lại được. Điểm số của cháu được cải thiện đáng kể và đã thi đỗ đại học. Sau khi tốt nghiệp đại học, cháu đã tìm được một công việc ổn định.

Người mẹ tàn tật 88 tuổi của bà cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã có thể tự mình đi lại được mà không cần sự trợ giúp.

Nhiều người thân và hàng xóm của bà Mâu đã rất vui khi thấy gia đình bà hàn gắn trở lại, và một số người trong số họ thậm chí còn tìm đến bà để học Pháp Luân Đại Pháp.

Bà Đổng Thục Lan 71 tuổi ở thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm, bị bệnh lao, phù thũng, sỏi mật, sỏi thận, cột sống cổ, thận hư, và một bệnh nan y hiếm gặp là các tế bào hồng cầu non nớt của bà bị suy giảm trước khi trưởng thành. Tất cả các phương pháp điều trị y tế mà bà tìm kiếm đều trở nên vô ích.

Tháng 4 năm 1996, qua sự giới thiệu của người quen, bà đã biết đến Pháp Luân Đại Pháp và đã bước vào tu luyện. Nhờ vào việc học Pháp và luyện công, sức khỏe của bà được cải thiện từng ngày. Chỉ trong vòng một tháng, sức khỏe của bà đã trở lại bình thường. Từ việc đọc sách Chuyển Pháp Luân, bà đã học được tầm quan trọng của việc tu luyện bản thân và trở thành một người tốt hơn. Bà cũng hiểu rằng ý nghĩa thực sự của cuộc sống là cải thiện tư cách đạo đức của bản thân để có thể phản bổn quy chân.

Chồng của bà Đổng rất vui khi thấy những thay đổi của bà nên cũng đã trở thành một học viên. Qua quá trình tu luyện, ông đã bỏ được hút thuốc lá và uống rượu. Ba cô con gái của họ cũng tham gia tu luyện. Cả gia đình họ đã sống bình yên và hòa thuận kể từ đó.

Nhiều người thân, bạn bè và hàng xóm của bà Đổng đã chứng kiến những thay đổi tích cực từ gia đình bà và nhiều người trong số đó cũng bước vào tu luyện.

Bà Đổng đã bị sách nhiễu, giam giữ và tẩy não nhiều lần sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu. Bà cũng bị đưa đến trại lao động cưỡng bức ba lần và bị bức hại nghiêm trọng. Bà đã bị buộc phải lẩn trốn để tránh bị cảnh sát bắt.

Vào tháng 4 năm 2011, ba con gái, một con trai, hai con rể và một con dâu của bà Đổng cũng bị bắt và bị lục soát nhà. Ba cô con gái và một con rể của bà đã bị kết án tù.

Bác sĩ y khoa đã chứng kiến kỳ tích Đại Pháp và quyết định tu luyện

Bà Diêu Cúc Anh sinh năm 1949 là một giáo viên ở Thượng Hải, bị rối loạn chức năng hệ thống tự miễn dịch. Cơ thể bà đào thải các tế bào hồng cầu và bạch cầu qua nước tiểu và bà trở nên vô cùng ốm yếu. Huyết áp của bà thường bị giảm đột ngột và khiến bà bị ngất xỉu. Thậm chí, bà từng phải truyền máu liên tục trong bệnh viện trong hai tuần liền. Hơn nữa, bà cũng bị chứng són tiểu do mất kiểm soát bàng quang.

Cuối năm 1994, bà mắc hội chứng mãn kinh và chảy máu trong hai tuần khi hành kinh. Giám đốc khoa phụ sản nói với bà rằng triệu chứng kinh nguyệt nhỏ giọt của bà là một chứng bệnh không thể chữa khỏi.

Bà Diêu nhận được một cuốn sách Chuyển Pháp Luân từ người hàng xóm của mình. Bà xúc động rơi nước mắt khi đọc cuốn sách. Đêm đó bà mơ thấy tất cả bệnh tật của mình đã được chữa khỏi, và bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày hôm sau. Kinh nguyệt của bà đã trở nên bình thường trong kỳ kinh tiếp theo và chứng tiểu không tự chủ của bà cũng đã được chữa khỏi. Nhưng điều khiến bà vui mừng nhất là không có tế bào bạch cầu nào được tìm thấy trong xét nghiệm nước tiểu của mình. Mọi bệnh tật của bà đã hoàn toàn biến mất chỉ sau một tháng tu luyện.

Bác sĩ của bà đã rất ngạc nhiên và hỏi bà đã dùng những loại thuốc gì. Khi bà DIêu nói rằng bà đã học Pháp Luân Đại Pháp, bác sĩ đã nắm lấy tay bà và nói: “Tôi muốn học Pháp Luân Đại Pháp với bà!”

Trở về từ bờ vực của cái chết sau khi tham dự lớp học Pháp Luân Đại Pháp 10 ngày

Dù đã từng là bác sĩ Phó chủ nhiệm Khoa Trung Y ở Thành Đô, Tứ Xuyên nhưng bà Trần Quốc Dung bị chẩn đoán mắc bệnh viêm gan, vàng da hoại tử, xơ gan và cổ trướng gan vào năm 1957. Cụ bà 78 tuổi này đã 3 lần rơi vào tình trạng nguy kịch do mất nhịp tim.

Vào một đêm năm 1994, ngay trước khi lên lịch nhập viện, bà Trần đã được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Chuyện là một giám đốc bộ phận nhân sự tại nơi làm việc của bà ấy vừa mới tham gia xong một lớp học Pháp Luân Đại Pháp và đã kể cho bà ấy nghe tất cả về điều đó.

Hơn nữa, một trong những đồng nghiệp của bà Trần cũng đã tặng bà hai vé cho lớp học sắp tới được tổ chức tại thành phố Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam.

Mong muốn sống còn mạnh mẽ đã thôi thúc bà Trần tham gia lớp học và bà đã dẫn theo con trai của mình đến lớp.

Cơ thể của bà ấy đã trải qua những thay đổi to lớn trong suốt mười ngày học. Tất cả các bệnh của bà đều đã biến mất. Bà trông như một con người hoàn toàn mới, khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng.

Những thay đổi của bà khiến mọi người ở nơi làm việc của bà bị sốc. Nhiều người ở đó bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi thấy những thay đổi tích cực của bà.

Gần hai trăm người đã được truyền cảm hứng để trở thành học viên

Ông Ngưu Vạn Giang, trợ lý thống kê của Cục Đường sắt Lan Châu, tỉnh Cam Túc, đã bị bệnh thấp tim nặng. Nhịp tim của ông thường xuyên lên đến 130 nhịp mỗi phút, khiến ông trở nên khó thở. Mỗi khi bệnh trở nên nghiêm trọng, ông thường phải nằm xuống ngay lập tức.

Ông đã thử mọi cách chữa trị, kể cả khí công, nhưng đều không có kết quả. Cuối cùng khi thấy không còn hy vọng, ông đã nghĩ đến việc nhảy xuống sông Hoàng Hà để tự vẫn.

Vào tháng 2 năm 1996, khi tham dự một hội nghị chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp do Nhà hát Hoàng Hà tài trợ, ông đã tìm được nguồn hy vọng và bắt đầu bước vào tu luyện. Từ tận đáy lòng, ông biết rằng đây là mục đích của cuộc đời mình và đã tu luyện một cách tinh tấn.

Hàng ngày, ông đều học Pháp, luyện công và nghiêm khắc giữ mình theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn để trở thành một người tốt hơn. Chẳng bao lâu sau, căn bệnh đã đeo bám ông trong hơn một thập kỷ đã biến mất.

Khi thân thể ông được thanh lọc, tâm tính của ông cũng được đề cao.

Người quản lý tại nơi làm việc của ông hết lời khen ngợi Đại Pháp sau khi chứng kiến những thay đổi ở ông: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt! Anh luôn nhận những công việc nặng nhọc, bẩn thỉu và làm việc thật chăm chỉ ”.

Một quản lý cấp trung nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đúng là khác biệt. Nếu một nửa nhân viên của chúng tôi có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì sẽ không cần quản lý cấp trung gian nữa”.

Nhìn thấy những thay đổi về thể chất và tinh thần của ông, gần 200 người tại nơi làm việc của ông đã làm theo và bắt đầu tu luyện.

Trưởng nhóm đề nghị mọi thành viên tu luyện Đại Pháp

Vào năm 1997, ông Tần Kiến Học, cư dân ở Thạch Gia Trang, Hà Bắc phải nghỉ việc do chứng đau nửa đầu và buồn nôn nghiêm trọng. Ông được chẩn đoán mắc bệnh não úng thủy và teo não. Với các vết thương như vết rắn cắn, động kinh và viêm thấp khớp, cuộc sống của ông rất khốn khổ.

Vào tháng 7 năm 1997, ông ấy nhìn thấy một số người tập Pháp Luân Đại Pháp ở quảng trường bên ngoài bảo tàng địa phương nơi ông ở. Ông quyết định tham gia, bắt chước các động tác của họ và cảm thấy rất thoải mái. Sau buổi học, một trong những học viên đã đưa cho ông ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Ông Tần sau đó đã tham gia cùng nhóm luyện công tại quảng trường hàng ngày. Sức khỏe của ông bắt đầu được cải thiện. Hai tuần sau, tất cả các bệnh của ông đều biến mất.

Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người hướng thiện và làm tròn trách nhiệm của mình trong xã hội. Khi ông Tần học Pháp và luyện công nhiều hơn, tính cách của ông cũng được cải thiện. Ông lập tức trở lại làm việc ngay khi vừa lấy lại sức khỏe. Ông ấy luôn đặt người khác trước bản thân khi đưa ra quyết định, điều này khiến ông ấy được đồng nghiệp và giám sát tin tưởng và khen ngợi.

Trưởng nhóm tại nơi làm việc của ông rất ấn tượng trước những thay đổi của ông Tần và khuyến khích mọi người tập Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy cũng yêu cầu ông Tần mua cho mỗi người trong đội một cuốn Chuyển Pháp Luân.

(còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/23/410495.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/3/188088.html

Đăng ngày 20-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share