Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-12-2020] Một phụ nữ ở thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm đã bị tra tấn và thẩm vấn tàn bạo sau khi bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ngày 17 tháng 11 năm 2020, bà Vương Tinh Hồng bị bắt trong khi đang thăm một học viên Pháp Luân Công khác là bà Vương Hồng Cách. Hôm sau bà Vương Hồng Cách đã được thả sau khi ký vào một tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, còn bà Vương Tinh Hồng bị giam và tra tấn trong 10 ngày.

Dưới đây là chi tiết về bức hại mà bà Vương Tinh Hồng đã trải qua.

Cảnh sát sử dụng bạo lực trong lúc bắt giữ

Sau khi bắt bà Vương và đưa bà về đồn, tám cảnh sát đã lôi bà vào xe cảnh sát và xô đẩy bà để đưa bà về nơi cư trú nhằm lục soát.

Khi không thể dùng chìa khoá của bà để mở cửa, họ đã đánh đập bà. Vương Sấm đã vặn hai tay bà ra sau lưng và dẫm lên lưng bà. Khi bà hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” để phản đối, Vương Sấm đã đá vào miệng bà.

Vương Sấm đã gọi cho một thợ khoá đến mở cửa. Sau đó họ lục soát nhà. Để ngăn bà Vương nói chuyện, Vương Sấm dẫm chân lên mặt bà trong suốt quá trình lục soát. Họ tịch thu hơn 40 sách Pháp Luân Công và một tấm ảnh của Nhà sáng lập Pháp Luân Công nhằm dùng làm bằng chứng buộc tội bà.

Tống tiền

Bà Vương bị còng tay vào một cái ghế sắt trong đồn công an. Cảnh sát đã lấy đi 100 Nhân dân tệ tiền mặt của bà, tuyên bố là để trả tiền cho thợ sửa khoá.

Đêm đó, gia đình bà đến đồn công an để hỏi chìa khoá nhà. Vì cảnh sát đã đổi ổ khoá mà không thông báo cho gia đình và họ giữ chìa nên người nhà của bà phải trả 200 Nhân dân tệ để lấy chìa khóa vào nhà.

Bà bị ép phải kiểm tra Covid-19 vào cùng ngày và công an đã tống tiền chồng bà 97 Nhân dân tệ để trả tiền xét nghiệm.

Lấy dấu vân tay, chụp hình và kiểm tra sức khoẻ

Ngày 18 tháng 11, người của Đồn Công an Phố Phổ Dương đã thu thập dấu vân tay của bà Vương nhưng bà từ chối hợp tác. Hai người đã kéo tay bà và hai người khác lấy dấu vân tay trong khi một tay của bà bị vặn ra sau lưng và bà bị dẫm vào lưng. Bà liên tục hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo” để phản đối.

Vương Sấm liên tục đá vào đầu và mặt của bà. Anh ta kéo cánh tay của bà mà đang vặn ra sau lưng làm bà gần như nghẹt thở. Bà gần như ngất đi vì đau đớn.

Ngoài việc lấy dấu vân tay, họ còn giật tóc và chụp hình bà.

Một người lệnh cho bà Vương ký vào thông báo giam giữ. Bà từ chối tuân theo và khẳng định rằng bà không vi phạm pháp luật. Bà nói với cảnh sát rằng vì bà bị bắt giữ và đánh đập phi pháp, nên nếu bà ký vào các tài liệu này, chúng có thể được dùng để làm bằng chứng chống lại họ khi công lý được thực thi ở Trung Quốc trong tương lai.

Trưa hôm đó, cảnh sát đã đưa bà Vương đến bệnh viện để kiểm tra sức khoẻ và sau đó đưa bà vào trại tạm giam Vi Tử Câu.

Mười ngày giam giữ

Bà Vương nói rằng, dù bị ngược đãi nhưng một số cảnh sát đã âm thầm giúp đỡ bà. Bà cảm thấy họ đang dần dần thức tỉnh và hiểu rằng Pháp Luân Công đang bị bức hại phi pháp. Nhưng ở vị trí của mình, họ không dám thách thức chế độ.

Trong xe hơi, cảnh sát ngồi gần bà đã nới lỏng còng tay cho bà. Đó là một ngày lạnh trời, và một cảnh sát khác từng đá bà đã mặc áo cho bà. Tại đồn, một cảnh sát thứ ba bí mật nói rằng anh ấy không đồng ý với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Biết về tầm quan trọng của việc giảng chân tướng về Pháp Luân Công và thức tỉnh lương tri con người, bà Vương đã đối xử với mọi người trong trại tạm giam bằng từ bi và hối thúc họ dừng bức hại Pháp Luân Công để bảo đảm một tương lai an toàn cho mình.

Ngày hôm sau, bà Vương bị chóng mặt, đau tay và đau lưng. Có vết còng ở hai cổ tay, vết bầm ở khoé miệng và bà thở gấp.

Lính canh và bác sỹ trại tạm giam sợ rằng bà có thể sẽ chết nên họ bắt đầu nói chuyện với bà. Bà nói rằng bà không vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Công và yêu cầu họ thả bà. Họ nói rằng họ không có quyền nhưng nếu bà tiếp tục tuyệt thực thì họ phải tiêm cho bà. Cuối cùng, bà đồng ý ăn ít cháo vào buổi sáng và uống một chai nước nóng vào buổi tối. Lính canh cũng bảo một học viên khác bị giam ở đó chăm sóc bà.

Ngày 22 tháng 11 năm 2020, cảnh sát đã gọi và sách nhiễu gia đình của bà Vương, nói rằng họ phải trả chi phí y tế cho bà.

Khi bà được thả vào sáng ngày 27 tháng 11 năm 2020, bà vẫn còn rất yếu và đi lại rất chậm.

Thông tin liên lạc của những kẻ bức hại:

Chi nhánh Cục Công an Trường Xuân Khu Lục Viên: 86-431-87647110
Khúc Kiệt, giám đốc: 86-431-15904400312, 86-431-87629555
Đỗ Vĩ, trợ lý giám đốc: 86-431-15904405958, 86-431-87641000
Vương Bảo Trụ, trợ lý giám đốc: 86-431-15904415555, 86-431-87676166
Đồn Công an Phố Phổ Dương, chi nhánh Khu Lục Viên: 86-431-87924962
Lô Vân, trưởng đồn: 86-431-15904406189
Quan Liên Quốc, giám đốc chính trị: 86-431-15904406496


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/4/415937.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/23/190048.html

Đăng ngày 05-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share