Bài của Jenny Jing, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 20-01-2011] Khi ông Hồ Cẩm Đào, người đứng đầu của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đến Nhà Trắng vào tối ngày 18 tháng 01 năm 2011, các học viên Pháp Luân Công đã tập trung gần đó để phản đối 11 năm bức hại họ đã phải chịu đựng dưới chế độ  cộng sản. Ngày 19 tháng 1, khi tổng thống Obama gặp gỡ với ông Hồ, cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ đã trở thành một tâm điểm của sự chú ý khi các nghị sỹ Quốc hội lên tiếng phản đối  nó.  Các học viên Pháp Luân Công đã tiếp tục  biểu tình ôn hòa với quy mô lớn tại công viên Lafayette, dọc theo Đại lộ Pennsylvania và ở phía trước của Bộ Ngoại giao, kêu gọi giải thể ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại

Ngày 18 tháng 1, các học viên Pháp Luân Công kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại và cầm các tấm biểu ngữ trong thời tiết lạnh giá ở công viên Lafayette Park, cách Nhà Trắng một con phố, lúc ông Hồ Cẩm Đào đến.

Các học viên Pháp Luân Công viết thư cho Tổng thống Obama, kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại.

Vào tối ngày 18 tháng 1, các học viên Pháp Luân Công cầm các biểu ngữ ở công viên Lafayette Park, cách Nhà Trắng một con phố, Các biểu ngữ viết: ” Đưa Giang Trạch Dân, La Cán, Lưu Kinh, và Tru Vĩnh Khang ra công lý “, Chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công”, ” Pháp Luân Đại Pháp tốt”, “Giải thể ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại”.

Trước đó trong ngày, Phật học hội Pháp Luân Đại Pháp Washington DC đã viết thư cho Tổng thống Obama và kêu gọi ông đề cập đến cuộc bức hại Pháp Luân Công khi ông gặp Hồ Cẩm Đào và phái đoàn Trung Quốc. Họ chỉ ra trong thư, “Không thể có cuộc thảo luận có ý nghĩa về nhân quyền ở Trung Quốc nếu không nói đến Pháp Luân Công, nhóm  bị bức hại với phạm vi rộng nhất và nghiêm trọng nhất tại Trung Quốc ngày nay.

Họ đã nêu trong thư:” Môn tập thiền định và tinh thần Pháp Luân Công đã trở nên phổ biến ở Trung Quốc vào đầu năm 1990. Hàng chục triệu người dân Trung Quốc bắt đầu thực hành nó trong suốt bảy năm tiếp theo, được hưởng sự cải thiện sức khỏe và một cách nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Tuy nhiên vào cuối thập niên 90, một số thành viên cao cấp của Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu coi môn tập tinh thần Phật pháp này là sự cạnh tranh tư tưởng. Họ đã cấm môn tập vào năm 1999.”

Trong suốt một thập kỷ qua hàng trăm nghìn gia đình đã phải chịu đủ loại hình thức bức hại, từ gây phiền nhiễu và quấy rối đến giam cầm tùy ý, tra tấn, và giết hại. Ngày nay, các học viên Pháp Luân Công chiếm tỷ lệ số lượng tù nhân lương tâm lớn nhất trên thế giới.”

Họ đã kêu gọi sự chú ý của Tổng thống Obama đến cuộc bức hại Pháp Luân Công: “Nếu không có một sự tôn trọng cơ bản đối với cuộc sống của chính người dân của mình, làm thế nào chúng ta có thể mong đợi Trung Quốc là một đối tác có trách nhiệm? Cuộc bức hại Pháp Luân Công là gốc rễ của tất cả các vấn đề của Trung Quốc. Đơn giản là chúng ta phải hành động để  chấm dứt cuộc bức hại này

Các nghị sỹ Quốc hội chú ý đến vấn đề Pháp Luân Công

Một cuộc họp báo về nhân quyền của Trung Quốc đã được tổ chức vào ngày 18 tháng 1, tại đó các nghị sỹ Quốc hội Mỹ ông Chris Smith và Frank Wolf đã bày tỏ mối quan ngại của họ về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Họ đã kêu gọi Tổng thống Obama đứng lên vì những người bị bức hại đó.

Nghị sỹ Dana Rohrabacher đã nói trong một cuộc phỏng vấn với CNN vào ngày 19 tháng 1, “Không có tự do ngôn luận, không có tự do báo chí, và không có tự do hội họp. Bất kỳ ai thách thức chính quyền là ngay lập tức bị tống vào một nhà tù.

Ở Trung Quốc, bạn chỉ thấy việc liên tục đàn áp các tôn giáo. Những người như học viên Pháp Luân Công không gì hơn chỉ là những người tin vào Yoga hay thiền định, nhưng bị bỏ tù hàng ngàn người. Đôi khi có tất cả các loại bằng chứng cho thấy rằng họ đang bị đánh đập cho đến chết để ăn cắp nội tạng của họ và bán nội tạng của họ. Không có gì độc ác hơn thế này.

Trên thực tế, đây là một chính quyền lưu manh mà giết hại chính những người dân của mình. Nó cần phải bị đối xử theo cách đó, nếu không nó sẽ không tôn trọng chúng ta”

Ủy ban đối ngoại Nghị viện đã tổ chức một buổi điều trần vào ngày 19 tháng 1 kêu gọi chính quyền Obama thúc đẩy quyền con người thành nhân tố cốt lõi của quan hệ Mỹ-Trung.

Liên minh toàn cầu để giải thoát các học viên Pháp Luân Công viết thư cho Tổng thống Obama

Vào chiều ngày 19 tháng 1, các học viên Pháp Luân Công và các nhóm khác đang bị bức hại bởi ĐCSTQ đã tổ chức một cuộc mít tinh trên đại lộ Pennsylvania ở phía trước Nhà Trắng, kêu gọi giải thể ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại.

Học viên Tiến sĩ Larry Liu từ Washington DC đọc một bức thư ngỏ viết cho Tổng thống Obama từ Liên minh toàn cầu để giải thoát các học viên Pháp Luân Công. Trong bức thư, các học viên kêu gọi tổng thống đề nghị ông Hồ ngay lập tức trả tự do cho luật sư Cao Trí Thịnh và Vương Vĩnh Hàng những người bảo vệ các học viên Pháp Luân Công, và trả tự do cho các học viên Vương Trí Văn, Tào Đông, Giang Phong, và Trương Liên Quân.

Bức thư ngỏ viết: “Căn cứ vào ước tính của Chính phủ Trung Quốc, cho đến năm 1999, đã có 70 đến 100 triệu người tập Pháp Luân Công, cònnhiều hơn dân số của nước Pháp. Trong 12 năm qua, ĐCSTQ đã tiến hành một chiến dịch để cố gắng nhổ tận gốc Pháp Luân Công bằng cách bỏ tù hàng trăm ngàn học viên Pháp Luân Công trong các trung tâm giam giữ, trại lao động, và nhà tù. Tra tấn là biện pháp thường được sử dụng để cố gắng buộc các học viên từ bỏ đức tin của họ. Cái chết của hàng nghìn học viên đã được ghi nhận do bạo lực của cảnh sát.

Mít tinh ở Washington DC kêu gọi giải thể  ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại

Tiến sĩ Li từ Trung tâm dịch vụ Thoái Đảng toàn cầu nói tại cuộc mít tinh, “Bây giờ ở Trung Quốc nằm dưới sự kiểm soát của ĐCSTQ, không có chỗ cho công bằng, công lý và lương tâm, chứ chưa nói gì đến các giá trị phổ quát của Chân-Thiện-Nhẫn.

Ông nói, “Thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó là một bước để giải thể ĐCSTQ và chấm dứt cuộc bức hại. Đó cũng là cách nhanh nhất và hiệu quả nhất. Nó là một quá trình cho sự hồi sinh của dân tộc Trung Hoa.

Nhà hoạt động dân chủ Trung Quốc ông Ngụy Kinh Sinh nhắc nhở Tổng thống Obama không nên mù quáng vì những giao dịch kinh doanh hàng trăm tỷ đô la được đưa ra bởi Hồ Cẩm Đào. Ông nghĩ rằng có nhiều cách để khôi phục nền kinh tế Mỹ, mà không phải trả giá bằng nhân quyền của Trung Quốc. Ông nói, “Trong suốt mười năm, chính phủ Mỹ đã liên tục nhượng bộ với ĐCSTQ mà cái giá phải trả là nhân quyền của Trung Quốc. Nhưng Mỹ đã nhận được gì? Không gì cả. Bây giờ vẫn như vậy, và những thương vụ hàng trăm tỷ đô la không thể giải quyết các vấn đề của nước Mỹ.

Ông Ngụy cho biết, “Cả thế giới biết nhân quyền của Trung Quốc là quan trọng. Chính quyền ĐCSTQ không tôn trọng nhân quyền. Nó không chỉ đe dọa người dân Trung Quốc, mà còn đe dọa cả sự an toàn của toàn thế giới. Khi Trung Quốc trở thành một quốc gia mà không có ĐCSTQ, những vấn đề giữa Trung Quốc và Mỹ có thể được thực sự giải quyết. Chỉ khi tất cả người Trung Quốc đã tự do, sẽ có hòa bình thật sự giữa Trung Quốc và Mỹ. “

Bối cảnh

Pháp Luân Công hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là môn tu tập truyền thống Trung Quốc rèn luyện cả tâm lẫn thân. Các bài tập chậm rãi , nhẹ nhàng và thiền định. Nó rất dễ học, thú vị khi tập luyện, và miễn phí. Với nguyên lí cơ bản là Chân-Thiện-Nhẫn. Việc tập luyện bắt đầu ở Trung Quốc từ năm 1992 nhanh chóng truyền rộng khắp Trung Quốc và sau đó càng vươn xa. Lợi ích và hiệu quả của nó trong việc nâng cao sức khỏe của cá nhân, tinh thần tốt đẹp và đạo đức con người, chưa kể đến ảnh hưởng tích cực của nó trong cộng đồng và toàn xã hội là không thể phủ nhận. Trên thực tế, Pháp Luân Công được tập luyện bởi hơn 100 triệu người trên hơn 100 quốc gia. Các tác phẩm chính của Pháp Luân Công được dịch ra hơn 30 ngôn ngữ.

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động một cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Công. Kể từ khi bắt đầu cuộc bức hại, các học viên Pháp Luân Công trên khắp thế giới đã liên tục nói lên sự thật về Pháp Luân Công và phơi bày tội ác của ĐCSTQ trong một nỗ lực không mệt mỏi để chấm dứt cuộc bức hại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/1/20/胡访美-法轮功学员呼吁停止迫害(图)-235121.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/1/20/122780.html

Đăng ngày 02-02-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share