[MINH HUỆ 31-7-2010]
Vào tháng 11 năm 2009, học viên Pháp Luân Công Lưu Chính Lâm và con gái Lưu Lệ từ thành phố Bạc Châu, tỉnh An Huy bị bắt bởi các viên chức Đội an ninh quốc gia của Phòng cảnh sát quận Tiếu Thành. Ngày 9 tháng 7 năm 2010, cả hai bị đem ra xét xử tại toà án quận. Họ thuê một luật sư nhân quyền từ Bắc Kinh để đại diện cho họ. Luật sư đã chỉ ra rằng với việc kết án và bức hại các học viên Pháp Luân Công, tòa án đang làm bại hoại luật pháp. Ông kết luận rằng việc bức hại Pháp Luân Công là một bất công lớn nhất trong lịch sử nhân loại.

Luật sư tuyên bố rằng những người tập Pháp Luân Công đã được hưởng những lợi ích to lớn về sức khoẻ và cố cải thiện mình theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Họ không làm gì hại đến bản thân hoặc xã hội. Khi họ phát tài liệu cho người khác để giới thiệu về sự vĩ đại của Pháp Luân Công, họ không vi phạm một luật pháp nào, mà trái lại đem đến cho người khác cơ hội được hưởng lợi ích, và theo đó đem lại lợi ích lớn lao cho xã hội.

Luật sư cũng chỉ ra rằng khi cảnh sát cố thu thập lời khai nhận từ các học viên, họ không cho các học viên ngủ trong bốn ngày. Họ không cho các học viên dùng nhà vệ sinh và cung cấp rất ít thức ăn. Những phương thức này là trái với luật pháp. Do vậy, những lời khai trong hoàn cảnh như vậy không thể được dùng để chống lại họ.
Luật sư nói trong cuộc biện hộ:

“Khách hàng của tôi Lưu Chính Lâm là một công dân tốt tuân thủ luật pháp và không làm bất kỳ điều gì xấu. Ông bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công vì có bệnh và ông đã đạt được một cơ thể khoẻ mạnh nhờ tập luyện Pháp Luân Công. Ông không ngừng cố tự cải thiện mình và phát tài liệu cho những người khác để họ được biết về sự vĩ đại của Pháp Luân Công. Gia đình ông rất hạnh phúc và hòa hợp.

Việc kết án và bức hại các học viên Pháp Luân Công của phòng tư pháp làm bại hoại luật pháp. Đây không phải là một vụ án hình sự nào cả. Đây hoàn toàn là việc bức hại đức tin và xâm phạm nhân quyền trầm trọng. Đây là một trong những trường hợp bất công lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Các viên chức trong hệ thống luật pháp và tư pháp trong đó có cả các công tố viên, quan tòa và luật sư bị một số người lợi dụng làm công cụ để xóa bỏ sự bất đồng thay vì đại diện cho sự thật.
Dùng quyền lực tư pháp để bức hại những học viên Pháp Luân Công tốt và vô tội cũng làm lãng phí tài nguyên tư pháp vốn có hạn của đất nước. Các tài nguyên này lẽ ra phải được dùng để truy bắt những tội phạm vũ lực và tham nhũng, để bảo vệ cho đời sống, sự tự do và tài sản của người dân Trung Quốc. Chúng không nên được dùng để bức hại những công dân tốt, lương thiện và tuân thủ luật pháp. Các học viên này không làm hại đến xã hội. Kỳ thật, họ làm lợi cho xã hội. Nhờ những người này, xã hội của chúng ta trở nên công bằng và có lương tâm hơn. Nếu xã hội của chúng ta có nhiều Chân-Thiện-Nhẫn hơn và có ít dối trá, bạo lực và tranh giành hơn, nó sẽ càng hài hòa và ổn định hơn.”

Về việc các tài liệu mà các học viên phân phát đã được dùng như ‘chứng cớ’ cho việc xét xử, luật sư nói, “Nội dung của các tài liệu mà các học viên Pháp Luân Công phát có thể được chia ra làm hai phần. Phần thứ nhất là về tu luyện và các nguyên lý căn bản của Pháp Luân Công, gồm cả những điều được giảng trong quyển sách Chuyển Pháp Luân. Phần kia, như là Cửu Bình về Đảng Cộng sản v.v. bày tỏ sự phê phán đối với môi trường chính trị hiện nay.

“Xét về điều thứ nhất, Pháp Luân Công là về tu luyện và triết lý truyền thống của Trung Quốc như là Phật giáo, Đạo giáo và Khổng giáo. Nó dạy về tu luyện và giới thiệu văn hóa truyền thống Trung Quốc. Điều này chắc chắn không vi phạm một luật nào.

“Xét về điều thứ hai, nó xem xét lại lịch sử cận đại của Trung Quốc và chỉ trích đảng cầm quyền đương thời. Mục đích của nó là thúc giục chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc nhớ lại lịch sử và rút ra bài học từ đó để cai trị đất nước theo luật pháp, sử dụng quyền lực một cách thận trọng, và thực sự đem lại lợi ích cho dân chúng và xã hội.”

(Chú thích của ban biên tập: Tại Trung Quốc, công dân có quyền hợp pháp chỉ trích bất cứ chính phủ và đảng chính trị nào. Họ có quyền lên án Đảng Cộng sản Trung Quốc. Luật sư hy vọng rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ xét lại các hành động của nó và thay đổi. Điều này phản ánh những hy vọng và mong đợi của luật sư. Tuy nhiên, chúng tôi tin rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phạm những tội ác tày trời như vậy chính là bảo đảm cho việc nó sẽ sụp đổ và giải thể)

Điều 41 của Hiến Pháp của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nói rằng “Công dân của Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc có quyền chỉ trích và có ý kiến về bất cứ cơ quan nhà nước hoặc công chức nào. Các công dân có quyền khiếu nại hoặc buộc tội các cơ quan nhà nước, hoặc phơi bày bất cứ cơ quan nhà nước hay công chức nào vi phạm luật pháp hoặc thiếu trách nhiệm, nhưng cấm không được bịa đặt hoặc làm méo mó các sự việc với mục đích bôi nhọ hay buộc tội sai. Cơ quan nhà nước có liên quan phải giải quyết các khiếu nại, xử lý việc cáo buộc, phơi bày do các công dân thực hiện một cách có trách nhiệm sau khi truy xét các sự việc.

Không ai được phép dẹp bỏ những khiếu nại, tố cáo và phơi bày hoặc trả thù các công dân thực hiện việc này. Các công dân bị tổn thất do việc vi phạm quyền công dân của bất cứ cơ quan nhà nước hay công chức nào đều có quyền được đền bù theo luật định.”‘ Việc phát ra cửu bình về Đảng Cộng sản và các tài liệu khác là thực thi quyền đã được quy định trong hiến pháp. Điều này không phạm luật, quy định hay quy tắc hành chính nào cả.”

Luật sư sau đó nói rằng, “Các học viên Pháp Luân Công là một nhóm tu luyện hòa bình. Họ không có ước vọng về chính trị. Các học viên chỉ muốn làm người tốt thể theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Họ không chống lại chính phủ. Họ không phạm pháp. Và họ không xâm phạm đến đời sống, sự tự do và tài sản của người khác. Chúng ta có thể nói họ không làm gì có hại đến xã hội. Tại sao chính quyền muốn tiêu diệt họ? Tại sao bức hại và lên án những học viên Pháp Luân Công lương thiện?”

Luật sư sau đó xin toà xem xét “Các hành động của thân chủ tôi không gây hại cho xã hội. Trái lại, ông đạt được một cơ thể khoẻ mạnh nhờ tập luyện Pháp Luân Công và ông cố gắng trở thành một người tốt hơn. Ông nói với người khác về các lợi ích cải thiện sức khỏe và kiện toàn thân thể của Pháp Luân Công và giúp người ta tập luyện Pháp Luân Công. Nhưng phòng tư pháp lại muốn kết án một công dân tốt tuân thủ pháp luật vì ông đã phát một vài tờ rơi. Điều này sẽ đưa đến kết quả chia rẽ vợ chồng và mẹ con họ. Một gia đình hạnh phúc sẽ tan nát. Xin hãy nghĩ đến chính gia đình của các vị! Nếu một người thân trong gia đình chư vị bị kết án chỉ vì họ tập luyện khí công và phát một số tài liệu, chư vị sẽ cảm thấy thế nào? Chư vị chưa nghe lời dạy của người xưa rằng ‘thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo’ sao? Tôi xin toà hãy suy nghĩ nghiêm túc về điều này!”

Ít người tại Trung Quốc có can đảm nói lên lẽ phải. Ít người tại Trung Quốc có can đảm nói lời bênh vực cho Pháp Luân Công trước cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng vị luật sư này có đủ can đảm đó, và việc phơi bày những việc này mà không hề lo sợ của ông đã khiến cho tất cả những người khác trong phòng xử đắm chìm trong suy nghĩ, có thể khiến họ tự nhìn lại hành động của chính mình và liên hệ đến Đảng Cộng sản Trung Quốc và cuộc bức hại.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/7/31/227732.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/8/12/119204.html
Đăng ngày: 24-11–2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share