Bài viết của một học viên Đại Pháp và là sinh viên đại học tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-7-2006] Trên đường, tôi thường hay gặp những người ngoại quốc hỏi tôi đường đi hoặc chờ đơi xe buýt. Nếu tôi cũng đang đợi xe buýt với họ, tôi dùng cơ hội đó giảng thanh chân tướng với họ. Thường tôi bắt đầu nói về những chuyện ngoài đời, chuyện gia đình, v.v. Sau khi đã có sự thông cảm, tôi bắt đầu nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp, Pháp Luân Đại Pháp được rộng truyền bá trên thế giới như sao, và Đại Pháp bị cấm và khủng bố tại Trung Quốc, vv. Thường đến lúc này, họ nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên. Có người hỏi, “Tôi có thể làm gì để giúp họ?” Tôi nói với họ rằng dưới sự khủng bố tàn bạo như thế tại Trung Quốc, không dễ gì làm được gì cho các học viên Đại Pháp. Khi họ đi về nước họ, xin hãy nói lại với bạn bè thân quyến về cuộc khủng bố và ủng hộ những cố gắng để chấm dứt nó.

Một lần tôi gặp một nữ giáo sư từ Ireland. Sau cuộc đàm thoại ngắn, tôi bắt đầu làm sáng tỏ sự thật với cô ta bằng Anh ngữ. Trước khi bắt đầu, tôi phát chính niệm trong trí: bất kể trình độ Anh ngữ của tôi ra sao, tôi không thể để cho cựu thế lực can nhiễu đến cố gắng làm sáng tỏ sự thật của tôi. Vì vậy, tôi hết sức cố gắng dùng những chữ và câu mà tôi có thể nhớ để làm sáng tỏ sự thật về Đại Pháp. Tôi thấy rằng khi tôi làm sáng tỏ sự thật với cô ta, tôi có thể nhớ và dùng nhiều chữ mà bình thường tôi không thể nhớ được. Tôi biết rằng Sư phụ đang giúp tôi và mở trí huệ cho tôi. Tôi cũng phát Chính niệm trước khi tôi bắt đầu và tiêu trừ tất cả những can nhiễu tà ác. Cô ta lắng nghe tôi cẩn thận và trong lúc câu chuyện, cô luôn gật đầu. Khi tôi nói về cuộc khủng bố, cô có vẻ nhuốm nước mắt. Tôi có thể thấy rằng cô rất cảm động. Trong câu chuyện tôi nói với cô về cái đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Cuối cùng khi chúng tôi chia tay, cô hỏi tôi, “Nơi nào tôi có thể tìm được một nhóm tu tập nơi đây?” Khi tôi nghe như vậy, tôi hơi sờn lòng: Tâm tư của cô ta thật là trong sáng! Tôi nói với cô ta rằng không dễ mà tìm được một nơi tập công tại nơi đây trên Trung Quốc lục địa, nhưng cô ta có thể nhất định tìm được những học viên nơi thủ đô Ireland để giúp cô ta học hiểu nhiều hơn.

Tất nhiên, không phải luôn dễ dàng. Trên con đường tu luyện của chúng ta, thường có trở ngại. Tôi còn nhớ khi tôi làm sáng tỏ sự thật với một người Tây phương từ Úc châu, mới đầu cô làm như không biết gì. Lần kế, cô vẫn nói, “Tôi không biết có những người Pháp Luân Công hay không tại Úc châu. Tôi chưa bao giờ nghe nói về điều này.” Tôi lại nghiêm trang nói với cô ta về sự truyền bá rộng rãi của Đại Pháp tại Úc châu và cả thế giới và những dữ kiện về các học viên Đại Pháp đang bị khủng bố tại Trung Quốc. Lần này, cô cuối cùng nói, “Phải, quả thật, có nhiều học viên tại Melbourne.” Sau khi nói chuyện với cô ta ba lần, cô tin rằng tôi thành thật nên cô bắt đầu hạ sự nghi ngờ (cô đầu tiên nghi ngờ rằng tôi có thể là một thám tử). Tôi mỉn cười và cô cũng mỉn cười. Hình như cả một số người ngoại quốc cũng có cái tinh thần “an ninh trước tiên khi viếng thăm Trung Quốc.”

Có một lần tôi làm sáng tỏ sự thật với một thanh niên từ Úc châu. Vì anh ta bị đầu độc sâu đậm bởi các tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi vừa nói về Pháp Luân Công, anh ta bắt đầu nhắc lại những lời trong tuyên truyền. Tôi rất ngạc nhiên vì tôi chưa bao giờ nghe một người Tây phương nói chuyện như vậy. Vì vậy tôi phát Chính niệm để tiêu trừ các nhân tố tà ác sau lưng anh ta mà đang cố cản anh ta không cho nghe sự thật. Sau một hồi nói chuyện, tư cách chống đối của anh ta biến mất. Anh ta dần dần thức tỉnh.

Cuộc nói chuyện của tôi với người thanh niên Úc châu này khiến cho tôi càng thêm cương quyết làm sáng tỏ sự thật với người Tây phương tại Trung Quốc. Tôi cố làm sáng tỏ sự thật với tất cả những người Tây phương mà tôi có thể liên lạc được. Tôi đã làm sáng tỏ sự thật với tối thiểu là 20 người cho đến nay. Họ đến từ Mỹ, Canada, Úc, New Zealand, Ireland, Columbia, Ấn độ, Nga, Norway, và cả Bắc Phi châu, kể cả giảng viên hiện nay và các giáo sư ngoại quốc của tôi trong trường học của tôi. Người Ấn độ khiến tôi ngạc nhiên nhất. Đến nay, Đại Pháp đã truyền bá nhanh chóng tại Ấn độ. Tại một số nơi gần như mọi người đều biết về Đại Pháp. Các người Ấn độ mà tôi gặp đều biết Đại Pháp tốt. Hai anh chị em từ Ấn độ cả kêu lên, “Pháp Luân Đại Pháp tốt!” trên đường tại Trung Quốc. Khi tôi nhìn thấy như vậy, tôi có một sự xúc động mạnh: các bạn học viên hải ngoại quả đã làm rất hay và chúng ta các học viên Trung Quốc tại lục địa phải nên cũng nắm lấy mọi cơ hội để cứu độ chúng sinh!

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/7/11/132699.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/8/10/76588.html

Đăng ngày: 14-8-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share