Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Thiên Tân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-12-2020] Lớn lên trong nỗi sợ hãi vì cuộc bức hại lên đức tin của mẹ mình là Pháp Luân Công, cô con gái của bà Thiệu Thục Văn đã rất đau khổ khi biết mẹ mình đã bị kết án bí mật sáu năm sau khi bà bị bắt vào năm ngoái.
Bà Thiệu, một công nhân nhà máy đã nghỉ hưu 62 tuổi ở Thiên Tân, bị một “tình nguyện viên” báo cáo về việc phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công trong một khu dân cư vào ngày 24 tháng 4 năm 2019. Những “tình nguyện viên” như vậy là những người về hưu được cảnh sát chiêu dụng. Họ thay phiên nhau tuần tra các khu phố để giám sát cư dân. Người “tình nguyện viên” báo cáo bà Thiệu đã theo dõi nhà và ghi lại địa chỉ của nhà bà.
Lúc 7 giờ sáng ngày hôm sau, các cảnh sát đã lục soát nơi ở của bà Thiệu và tịch thu hai máy tính, một máy in và tất cả tài liệu Pháp Luân Công của bà. Bà bị đưa đến trại tạm giam Bắc Thần.
Bà bị truy tố vào cuối tháng 10 năm 2019. Gần đây Minhhui.org đã xác nhận rằng bà đã bị Tòa án quận Bắc Thần kết án sáu năm và đã bị đưa đến Nhà tù Nữ Thiên Tân. Chi tiết về việc tuyên án của bà vẫn chưa được biết rõ vào thời điểm viết bài.
Bức hại trong quá khứ
Đây không phải là lần đầu tiên bà Thiệu trở thành mục tiêu bức hại vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện mà bà tin rằng đã chữa khỏi bệnh trầm cảm và bệnh tim của bà. Chồng bà mất vào đầu những năm 1990 khi con gái họ mới lên 5, nhưng với sức khỏe tốt đã giúp bà một mình nuôi con.
Đầu năm 2001, bà bị triệu tập đến đồn công an, nơi bà bị bắt và sau đó bị đưa đến trại tạm giam địa phương. Bà đã bị kết án 1,5 năm trong Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Bản Kiều mà không tuân theo các thủ tục pháp lý thông thường.
Các lính canh trại lao động không cho phép gia đình vào thăm bà và cấm bà nói chuyện với bất kỳ ai. Họ cũng lấy đi nhiều nhu yếu phẩm hàng ngày của bà, bao gồm cả giấy vệ sinh và băng vệ sinh.
Bà Thiệu bị buộc phải lao động không công, đôi khi phải làm đệm ghế và hộp giấy suốt đêm. Khi bà không làm việc, lính canh bắt bà ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ trong nhiều giờ liên tục mà không được cử động trong khi họ đọc các tài liệu phỉ báng Pháp Luân Công cho bà nghe và yêu cầu bà viết báo cáo tư tưởng.
Bởi vì bà vẫn kiên định với đức tin của mình vào Pháp Luân Công, các lính canh đôi khi bắt bà phải đứng qua đêm hoặc khủng bố bà bằng các lời lăng mạ và phỉ báng suốt đêm.
Lúc đó con gái bà đang học cấp hai. Không có bà chăm sóc, cô con gái ở trong ký túc xá của trường đã phải vay mượn tiền của người thân để trang trải sinh hoạt.
Chưa đầy hai năm sau khi bà Thiệu được trả tự do vào tháng 7 năm 2002, bà lại bị bắt vào ngày 14 tháng 4 năm 2004, sau khi bị báo cáo vì đã nâng cao nhận thức về cuộc bức hại.
Khi con gái đi học về, cô vô cùng hoảng sợ khi thấy nhà cửa bị đột nhập để lại một mớ hỗn độn đến nỗi cô không dám ở nhà một mình. Cô thường phải sang ở nhà hàng xóm và họ hàng. Do quá căng thẳng về mặt tinh thần và cuộc sống thường ngày bị xáo trộn, cô đã thi trượt đại học và bắt đầu làm những công việc lặt vặt để tự trang trải cuộc sống.
Cùng thời điểm, bà Thiệu đã tuyệt thực để phản đối bức hại. Các lính canh đã bức thực bà và khiến bà bị xuất huyết dạ dày nghiêm trọng đến mức gần như lấy đi mạng sống của bà.
Bà Thiệu bị giam trong trại tạm giam cho đến tháng 12 năm 2004 và sau đó bị chuyển đến Nhà tù Nữ Thiên Tân sau khi bà bị kết án hai năm.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/31/417714.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/9/189828.html
Đăng ngày 20-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.