Theo một phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc
Tên: Thẩm Dược Bình (沈跃平)
Giới tính: nữ
Tuổi: 49
Địa chỉ: thành phố Ngọc Khê, tỉnh Vân Nam
Nghề nghiệp: bác sĩ
Ngày mất: 16 tháng 7 năm 2009
Ngày bị bắt gần nhất: 28 tháng 12 năm 2004
Nơi bị bắt gần nhất: Nhà tù nữ số 2 ở tỉnh Vân Nam(云南省女子第二监狱)
Thành phố: Côn Minh
Tỉnh: Vân Nam
Hình thức bức hại: giam giữ, lao động cưỡng bức, kết án bất hợp pháp, tra tấn, đánh đập, uống thuốc, không được thăm viếng.
[MINH HUỆ 11-11-2010] Bác sĩ Thẩm Dược Bình bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Bà từng là một bác sĩ tại Bệnh viện sức khỏe bà mẹ và trẻ em ở thành phố Ngọc Khê, tỉnh Vân Nam. Bà có nhiều giải thưởng của tỉnh và thành phố, và có uy tín lớn trong các bệnh nhân và đồng nghiệp.
Bác sĩ Thẩm Dược Bình
ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công từ tháng 7 năm 1999. Bác sĩ Thẩm đã thu được nhiều lợi ích về thể chất và tinh thần từ việc tập Pháp Luân Đại Pháp, do vậy nên vào tháng 10 năm 2000, bà đã đến Quảng trường Thiên An Môn cùng chồng là ông Phổ Chí Minh và con trai là Phổ Đan đã cầm một biểu ngữ có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp Tốt.”. Họ đã bị bắt, và bị công an đưa về thành phố Ngọc Khê. Bác sĩ Thẩm bị kết án bất hợp pháp ba năm tù. Bà bị giam tại Trại lao động cưỡng bức Đại Bản Kiều ở thành phố Côn Minh. Chồng bà bị kết án hai năm tù, và bị giam tại Đại Bình Bá ở huyện Lộc Phong.
Ngày 28 tháng 12 năm 2004, lúc 10 giờ tối, công an Hà Hiểu Phái, Trương Tường Vũ, và nhiều người khác tại Phòng công an quận Hồng Tháp ở thành phố Ngọc Khê đã đến một triển lãm thương mại và bắt giữ bác sĩ Thẩm, chồng bà là Phổ Chí Minh, và hai học viên Pháp Luân Công khác ở đó. Dưới sự chỉ đạo của Ủy ban lập pháp địa phương và Phòng 610, Tòa án quận Hồng Tháp đã kết án lao động cưỡng bức bốn học viên với thời hạn lần lượt từ một đến năm năm. Bà Thẩm bị kết án bốn năm. Con trai bà Thẩm, anh Phổ Đan là một học sinh tại Trường trung học số 1 Ngọc Khê, anh bị còng và bị đe dọa trong ba ngày. Bà đã vạch trần tại tòa tư cách xấu xa của Phòng công an quận Hồng Tháp. Thời hạn giam của bà đã bị gia hạn bất hợp pháp thêm một năm, bà bị kết án năm năm. Bà Thẩm bị đưa đến Nhà tù nữ số 2 ở tỉnh Vân Nam. Chồng bà, ông Phổ bị kết án bốn năm tù. Ông bị bức hại tại Nhà tù số 1 tại tỉnh Vân Nam.
Đầu tiên, bà Thẩm và ông Phổ có thể biết được tin tức của nhau thông qua thư mỗi hai tháng. Tuy nhiên, ông Phổ không còn nhận được tin của vợ sau khi nhận được bức thư cuối từ bà vào cuối năm 2006. Người nhà bà Thẩm cũng không được phép đến thăm bà. Không ai biết tin gì về bà Thẩm, cho đến 11 giờ sáng ngày 12 tháng 5 năm 2009, khi ông Phổ nhận được điện thoại từ một lính canh ở Nhà tù nữ số 2. Lính canh thông báo rằng bệnh viện đã đưa ra một “thông báo nguy cấp”, và yêu cầu ông đến thăm bà tại bệnh viện. Ông Phổ đã đi ngay đến Bệnh viện chi nhánh số 2 của Đại học y Côn Minh, và gặp bà Thẩm lúc 2 giờ chiều. Bà Thẩm đang ở trong phòng phẫu thuật. Bà đã bị ngược đãi và rất gầy. Người bà chỉ còn da bọc xương. Bà đang nguy kịch, rất khó khăn khi mở mắt, đơn độc. Ngay sau khi ông Phổ đến, ông được yêu cầu kí vào “thông báo nguy cấp” được thông báo lần thứ hai. Người đầu tiên đã kí vào thông báo là một lính canh nhà tù.
Để tránh phải trả các hóa đơn bệnh viện tốn kém. Lính canh đã đưa bà Thẩm đến Bệnh viện trung tâm của Cục cải cách thông qua lao động, một bệnh viện có thiết bị nghèo nàn và tồi tệ. Ông Phổ chỉ được phép vào thăm bà Thẩm năm phút mỗi ngày. Ngày 15 tháng 5, lính canh đã sắp xếp để bệnh viện thả bà Thẩm vì lý do sức khỏe. Gia đình bà đã đưa bà đến Bệnh viện nhân dân số 3 ở thành phố Côn Minh vào lúc 10 giờ sáng. Bà đã ở đó đến khi qua đời vào lúc 11 giờ 30 sáng ngày 16 tháng 7. Trong thời gian đó, ông Phổ bị yêu cầu kí và một “thông báo nguy cấp” trong lần thứ ba và thứ tư.
Trong lúc bà ở bệnh viện, bà Thẩm phải sống bằng máy trong nhiều giờ, do bà không thể thở nếu không có máy. Trong thời gian sau đó, bà phải dùng máy hô hấp nhân tạo, và không còn nói được nữa. Khi bà Thẩm nói được, bà đã nói với gia đình về những gì xảy ra với bà ở trong tù. Bà nói, “Hàng ngày, tôi bị buộc phải ngồi trên một ghế dài thô cứng ít nhất 15 giờ. Nếu tôi không ngồi thẳng, các tù nhân sẽ véo vào hai tay tôi, đâm tôi bằng kim tiêm hoặc sách nhiễu tôi tức thì. Lăng mạ là một cách phổ biến. Mỗi hai tuần, tôi chỉ được tắm một lần, và không được phép rửa mặt hay chân vào thời gian khác. Tôi chỉ được dùng nhà vệ sinh chỉ ba lần hàng ngày, dù thế nào. Do đó tôi phải uống nước một cách kiềm chế. Trong thời gian tôi bị kinh nguyệt, tôi không được phép mua bất kỳ đồ vệ sinh nào, mà thay vào đó, tôi phải dùng giấy vệ sinh, Tôi chỉ có khoảng 3.5 oz gạo từng bữa, và không có dưa chua hay bánh bao, ngay cả khi tôi đề nghị mua. Tôi không được cung cấp thị trừ khi vào ba dịp nghỉ lễ lớn. Tôi thường xuyên bị ép dùng các loại thuốc không rõ tên ngay cả khi tôi không ốm. Ngay sau khi tôi dùng thuốc, tôi ho liên tục, cả ngày và đêm. Tôi ho mạnh đến mức tôi đã rất đau đớn. Nếu tôi từ chối uống thuốc, lính canh sẽ để thuốc vào trong thức ăn của tôi.”
Sau tám tháng, hai phôi của bác sĩ Thẩm có nhiều lỗ thủng, giống như miếng đệm bị mòn. Đó là những gì bác sĩ nói khi ông ấy chụp X-quang phổi bà Thẩm. Bác sĩ hỏi bà Thẩm tại sao bà không đến chữa trị sớm hơn vì bà là một bác sĩ. Khi bà ở trong tù, bà Thẩm đã bị ngất và bất tỉnh trong hơn năm giờ. Vài ngày sau khi bà được thả vì lý do sức khỏe, lính canh chỉ đưa cho bà một bát mỳ hoặc một bát cháo mỗi ngày. Bà Thẩm đã bị đói từ trưa đến ngày hôm sau. Gia đình đã mang thức ăn bổ dưỡng và trái cây đến nhà tù cho bà, nhưng bà không được cung cấp bất cứ thứ gì.
Chúng tôi được biết có ba lính canh nữ ở Nhà tù nữ số 2 phụ trách việc bức hại các học viên. Họ gồm quản lý Vương, phụ trách bộ phận giáo dục, tên Lôi (số di động: 86-13888510112) và bác sĩ nhà tù tên là Đinh.
Bài báo liên quan:
https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/27/109535.html
https://www.minghui.org/mh/articles/2009/7/21/204965.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/11/云南医师沈跃平生前遭受的迫害-232301.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/24/121581.html
Đăng ngày 7-1-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.