Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 12-08-2020] Khi đại dịch virus Trung Cộng (hay còn gọi là virus corona) vẫn tiếp tục lây lan, tôi tự hỏi làm thế nào để có thể cứu được nhiều người hơn trong thời gian đầy thử thách này. Tại đây tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm về việc làm thế nào tôi đã loại bỏ chấp trước vào tự ngã và phối hợp tốt với các học viên khác để giảng chân tướng.

Tình cờ gần đây tôi gặp đồng tu Lưu, cô nói rằng một đồng tu vì vô ý trong lời nói mà gây ra hiểu nhầm cho một người thường. Sau khi tôi nghe điều này, những lời dạy của Sư phụ Lý xuất hiện trong tâm trí tôi:

“…trong cuộc sống chư vị đụng phải bất kỳ việc gì, chỉ cần chư vị đã bước vào tập thể người tu luyện này, thì [việc ấy] đều không ngẫu nhiên; đều là để chư vị đề cao.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Mâu thuẫn được hóa giải đem đến một cơ hội ở thành phố khác

Tôi đã hướng nội và tự hỏi điều này liên quan gì đến tôi. Tôi nhận ra đó do tôi đã không chú ý tu khẩu. Nguyên nhân gốc rễ chính là việc dùng quan niệm của người thường để xử lý mọi việc, trái ngược với cách nhìn nhận mọi thứ từ quan điểm vị tha của một người tu luyện.

Tôi nói với cô Lưu rằng tôi sẽ đi cùng cô ấy để nói chuyện với người đó, vậy là chúng tôi đi đến thị trấn nơi anh ấy sống. Vì nghĩ rằng cần phải đặt mình vào vị trí của người khác nên chúng tôi đã bỏ qua thể diện cá nhân và chỉ suy nghĩ làm sao giúp anh ấy giải quyết được hiểu nhầm của mình. Cuối cùng vấn đề đã được giải quyết tốt đẹp.

Sau khi xong việc cũng đã gần trưa. Chúng tôi quyết định tận dụng cơ duyên này để giảng chân tướng cho những người dân ở đó. Lúc này, trời bắt đầu se lạnh và có tuyết rơi, chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện với những người qua đường. Dần dần, chúng tôi cũng cảm thấy ấm hơn, sau đó chúng tôi tình cờ đi vào một công viên khá đông người.

Bỗng nhiên, tôi như thể bước vào một không gian khác. Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ là cần phải cứu độ chúng sinh và chúng tôi đã giảng chân tướng cho bất cứ ai mà chúng tôi có thể gặp để thức tỉnh lương tâm của họ và giúp họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Đôi khi, chúng tôi phối hợp với nhau để nói chuyện với cùng một người, cũng có lúc một người trong chúng tôi sẽ phát chính niệm, trong khi người kia nói chuyện với họ. Chúng tôi cũng tách nhau ra để nói chuyện với những người khác.

Không biết từ khi nào tuyết đã ngừng rơi và mặt trời xuất hiện, chúng tôi rời công viên và đi về phía trạm xe buýt, trong khi vẫn nói chuyện với những người trên đường. Khi chúng tôi đến nhà ga thì trời đã tối muộn. Chúng tôi mua một ít đồ ăn đơn giản cho bữa tối từ một của hàng ven đường và chủ quán đã pha một loại trà sữa nóng đặc biệt cho chúng tôi.

Chúng tôi cùng đếm lại danh sách và thấy rằng cả hai chúng tôi đã giúp được 81 người thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó! Chỉ cần tâm tính của chúng ta đạt tiêu chuẩn, Sư phụ sẽ an bài những điều tốt nhất, giống như Sư phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Phối hợp tốt với một học viên cao tuổi

Vài ngày trước, bà Trần, một học viên lớn tuổi, đã nói với tôi một cách thân mật: “Chị rất xin lỗi! Trước đây chị đã làm tổn thương em. Em đừng giận chị nhé.“

Tôi vui vẻ nói với bà ấy: “Em cảm ơn chị còn không kịp đây, làm sao em có thể giận chị được chứ? Chẳng phải tất cả những rắc rối đó đều là để trải đường cho chúng ta trở về Thiên quốc sao?”

Bà Trần nói rằng bà không biết cách bắt chuyện với người khác và muốn tôi hướng dẫn cho bà. Vì vậy, bà ấy đã đi giảng chân tướng cùng tôi. Sau khi tôi chỉ ra rằng bà ấy thường chọn lựa đối tượng để giảng chân tướng, bà ấy nhận ra rằng mình có tâm chấp trước vào vẻ bề ngoài.

Khi mọi việc không suôn sẻ, bà ấy đã nổi giận với tôi nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy tức giận mà trái lại tôi thấy bà ấy thật dũng cảm khi ở tuổi này mà vẫn không ngại ngần bước ra ngoài giảng chân tướng cứu người. Hơn nữa, việc phối hợp lần này đã giúp tôi loại bỏ được một vài chấp trước của mình. Sau mỗi mâu thuẫn, tôi bắt đầu hướng nội để điều chỉnh bản thân mình và sau đó bà ấy cũng thay đổi theo.

Bây giờ bà ấy đã có thể tự mình ra ngoài để giảng chân tướng khá tốt. Trong thời gian dịch bệnh xảy ra, hiệu quả của việc giảng chân tướng cứu người của chúng tôi rất mạnh mẽ và thu được kết quả rất tốt. Khi thành phố nơi chúng tôi đang sống bị phong tỏa, giao thông bị hạn chế, chúng tôi vẫn có thể giúp vài chục người thoái khỏi ĐCSTQ trong vòng vài giờ.

Đề cao bản thân bằng trí huệ và tâm từ bi

Quá trình giảng chân tướng trực diện là một cách hiệu quả giúp tôi hướng nội và tẩy tịnh bản thân. Bởi vì chúng tôi giao tiếp với tất cả các kiểu người khác nhau nên cần phải điều chỉnh cách nói chuyện của mình. Dựa trên các yêu cầu của Pháp, chúng ta cần làm mọi việc với trí huệ và lòng từ bi, chú ý đến phản ứng của người nghe, và đối chiếu bất cứ điều gì của bản thân mình với Pháp. Đối với bất kỳ điều gì không phù hợp với Pháp lý, chúng ta có thể chính lại bản thân bằng cách loại bỏ quan niệm người thường, như vậy Sư phụ mới có thể bảo hộ chúng ta.

Một hôm khi đang giảng chân tướng ở chợ hoa, đầu tôi đột nhiên bị đau nhức đến mức không thể chịu nổi và tôi quyết định đi về nhà. Khi tôi bước ra ngoài, có một người phụ nữ đã đi theo tôi, nhờ đó tôi chợt nhận ra mình đang bị theo dõi. Vì vậy, tôi đã nói chuyện với cô ấy về việc bức hại người tu Phật sẽ bị ác báo, thiện đãi Đại Pháp sẽ được phúc báo. Sau đó, tôi đã giúp cô ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Đêm đó, tôi có một giấc mơ rằng có một đàn chó đang chạy đuổi theo tôi. Khi chúng định cắn vào tay tôi, có một tia sáng phát ra từ lòng bàn tay tôi và chúng vội vàng bỏ chạy. Tôi tin Sư phụ đã điểm hóa cho tôi rằng đừng sợ hãi khi gặp phải tình huống nguy hiểm và hãy sử dụng trí huệ của mình để xoay chuyển tình thế.

Có lần tôi nhận thấy một người đàn ông đi theo tôi, vì vậy tôi đã đến gặp anh ấy và giải thích về tầm quan trọng của việc thoái khỏi ĐCSTQ. Anh ấy hỏi tôi sống ở đâu. Tôi hỏi ý anh ấy là gì, anh liền nói rằng muốn trao đổi thêm với tôi. Thật tình cờ lúc đó tôi lại đang có trong tay tấm thẻ mã vạch để cung cấp những tài liệu liên quan đến dịch bệnh. Tôi đã đưa nó cho anh ấy và bảo anh hãy xem nó. Trước khi rời đi, tôi nói với anh ấy rằng tôi sẽ quay lại vào lúc khác.

Một lần khác tôi tình cờ gặp lại anh ấy, và anh ấy nói với tôi: “Chị có biết tôi làm nghề gì không? Vài năm trước, tôi đã làm nhiệm vụ bắt giữ [các học viên] Pháp Luân Công.” Tôi cười và nói: “Thế thì chúng ta hẳn là có duyên nên hãy để tôi nói với anh điều này, Pháp Luân Công là đến để cứu người. Xin đừng bức hại các học viên Pháp Luân Công. Chúc anh và gia đình luôn bình an. Anh là đảng viên phải không? Sao anh không thoái đảng? Tôi có thể cho anh một hóa danh. Bảo đảm sự an toàn cho anh mới là điều quan trọng nhất.”

Anh ấy nói không thể vì sẽ làm ảnh hưởng tới gia đình. Tôi trả lời anh ấy rằng: “Trời Phật nhìn vào cái tâm này của anh chứ không phải là ĐCSTQ. Việc thoái xuất khỏi đảng sẽ xóa bỏ lời thề độc mà anh đã tuyên thệ khi gia nhập đảng; đó là để đảm bảo sự an toàn cho sinh mệnh của mình. ĐCSTQ tham nhũng hủ bại, nhưng điều đó nhất định không đồng nghĩa là anh cũng tham nhũng. Khi Trời diệt nó, anh sẽ không muốn bị tiêu hủy cùng với nó đâu.”

Anh ấy nhìn tôi rồi nói: “Được rồi, chị có thể đi được rồi.” Tôi nói: “Tôi sẽ đi, nhưng xin hãy ghi nhớ điều này, Pháp Luân Đại Pháp hảo! Tôi cầu chúc cho anh luôn gặp may mắn và bình an!” Anh ấy gật đầu. Tôi đã phát chính niệm và cầu xin sự giúp đỡ của Sư phụ để loại bỏ tất cả các nhân tố tà ác đang thao túng anh ấy.

Bài học kinh nghiệm

Chúng ta không nên nảy sinh chấp trước khi cùng phối hợp với nhau. Chúng ta nên làm mọi việc một cách lý trí để mọi người có thể tiếp thu chân tướng và hiểu được tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hiện nay, chúng ta có thể bắt chuyện bằng cách nói về dịch bệnh và rằng chúng ta quan tâm đến họ, sau đó chuyển sang giảng chân tướng, và sau cùng nói cho họ biết một cách giữ an toàn cho mình đó là thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo! ” Tất cả những việc đó là để đảm bảo rằng phía mặt minh bạch của họ sẵn lòng tiếp thu chân tướng và được cứu độ.

Sư phụ giảng:

“Chư vị đi thật tốt trên con đường Chính Pháp này, trong tu luyện chư vị có thể vượt qua khỏi những ràng buộc của bản thân mình, có thể vứt bỏ các chấp trước của mình, có thể trong chính niệm mà cứu độ chúng sinh, chư vị có thể [lấy] chính niệm đối đãi với hết thảy những gì mình gặp phải; đó chính là uy đức.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003, Giảng Pháp Tại Các Nơi IV)

Chúng ta phải học Pháp nhiều hơn, học thuộc Pháp, luyện năm bài công pháp, giữ chính niệm trong suy nghĩ và việc làm của mình cũng như vượt qua mâu thuẫn giữa các học viên. Chúng ta nên phát tài liệu chân tướng nếu có thể; nếu không, chúng ta có thể giúp đỡ bằng cách quan sát xung quanh để cảnh báo cho học viên khác nếu có nguy hiểm. Khi chúng ta phối hợp tốt với nhau và cùng cứu được nhiều người, chúng ta có thể chứng thực sức mạnh vĩ đại của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Bản thân công pháp tu luyện không hề khó, bản thân việc đề cao tầng cũng không khó gì hết, mà chính là tâm con người không vứt xuống được, nên họ mới nói là khó.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

“thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Khi phối hợp cùng nhau, chúng tôi thường vào được các quận đang bị phong tỏa — ngay cả nhân viên bảo vệ cũng không thể ngăn cản chúng tôi! Sư phụ đã khai mở công năng của chúng tôi, cho phép chúng tôi dùng thần thông của mình xử lý các việc dựa trên Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/12/突破自我-配合好多救人-410327.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/12/188214.html

Đăng ngày 30-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share