Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp phương Tây
[MINH HUỆ 28-10-2020] Năm 2012, tôi may mắn được tham gia hạng mục Minh Huệ Pháp ngữ. Trong suốt tám năm qua, tôi rất bận rộn, đặc biệt sau khi sinh hai con. Tôi cũng tham gia tích cực hơn vào việc dịch bài. Mặc dù trải qua nhiều loại thách thức, nhưng tôi vẫn cố gắng xoay sở để bay ra khỏi nước hai lần và gặp gỡ các thành viên trong nhóm Minh Huệ Pháp ngữ. Tôi trưởng thành hơn qua những trải nghiệm, và điều đó cũng khiến tôi quyết tâm bước tiếp hơn. Tôi dần cảm thấy rằng mình đang tham gia vào một hạng mục rất thần thánh.
Cân bằng tư tưởng người thường và siêu thường
Khi mới tham gia hạng mục Minh Huệ, cũng là lúc tôi vừa mới bắt đầu công việc mới và tràn đầy nhiệt huyết. Những tháng sau đó, tôi đến làm việc tại một trang trại nhỏ. Ban ngày tôi dành toàn bộ sức lực cho công việc ở trang trại và chỉ đến đêm mới ngồi dịch bài. Tôi cần đề cao trên nhiều phương diện, và phản hồi từ các biên tập viên đã giúp tôi.
Khi biết Pháp Hội New York 2014 sẽ được tổ chức vào tháng 5, tôi rất muốn đi vì lúc đó tôi mới nhận được một khoản tiền từ công việc trước. Tuy nhiên có một số thách thức mà tôi phải đối mặt, đó là tôi đã xin nghỉ vài tuần để bay về Canada tổ chức đám cưới vào tháng 9 cùng năm. Hơn nữa tôi cũng tham gia giảng thanh chân tướng tại hai thành phố nơi tôi đang sinh sống, vì vậy tôi đã xin nghỉ vài ngày không lương. Tôi cảm thấy khó khăn trong việc xin nghỉ thêm vài ngày nữa.
Tôi vẫn rất bình tĩnh và vững vàng. Tôi nghĩ đến các bậc giác giả xem trái đất chỉ như hạt bụi – đi một vòng trái đất đối với họ chỉ là chuyện nhỏ.
Sư phụ giảng:
“tướng do tâm sinh” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009])
Tôi cảm thấy rất lo lắng khi đi đến văn phòng của bà chủ nơi tôi làm việc, và luôn phải tự nhủ rằng việc mà tôi tham gia rất thần thánh. Đúng như tôi dự đoán, bà rất ngạc nhiên trước yêu cầu xin nghỉ thêm của tôi, nhưng bà vẫn chấp thuận.
Thử thách tiếp theo của tôi đó là sẽ phải đối mặt với người thân của mình ở New York, vì họ sẽ thấy lạ nếu tôi không về thăm nhà khi đã đến New York. Nhưng do chỉ nghỉ được vài ngày nên để tiết kiệm thời gian tôi quyết định đặt một chuyến bay đến New York, sau đó bay đến Canada. Sau khi ở lại Canada vài ngày, tôi may mắn được đi chung xe với một học viên khác và chúng tôi lái xe thẳng trở lại New York. Tôi vẫn nhớ những khoảnh khắc đó, nó đã khiến tôi được khích lệ nhiều.
Trong quá trình này, tôi đã loại bỏ được nhiều chấp trước và trưởng thành hơn. Tôi ở chung phòng khách sạn với ba học viên khác. Đêm trước Pháp hội New York, một học viên địa phương đã nhắc nhở chúng tôi rằng rất khó để có được vé tham dự Pháp hội. Một phụ đạo viên người Canada cũng cảnh báo chúng tôi về tình trạng giao thông hay bị ùn tắc ở New York và khuyên chúng tôi nên bắt xe buýt để đi thay vì tự lái xe. Đêm hôm đó khi phát chính niệm, tôi đã nhìn thấy hai cánh cửa lớn bằng vàng mở ra trước mắt tôi và tôi biết mình chắc chắn có thể vào Pháp hội.
Sáng hôm sau, một học viên nói rằng cô ấy không muốn đi bằng xe buýt. Lúc đầu tôi không đồng ý với cô ấy và cảm thấy khó chịu. Nhưng ngay lập tức tôi nghĩ rằng mọi thứ sẽ ổn nếu tôi phối hợp vô điều kiện. Vì vậy, tôi chấp nhận khó khăn của việc phải lái xe trên đường phố New York. Trước đây điều này là không thể đối với tôi vì tôi luôn sợ lái xe và không có nhiều tự tin ở bản thân. Sau khi đến địa điểm diễn ra Pháp hội, tôi đã tìm được các học viên đến từ khu vực của chúng tôi và nhận được vé vào cửa. Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ.
Ngày hôm sau, tôi gặp các học viên khác cùng hạng mục. Tôi cảm thấy rất tốt khi được chia sẻ một số kinh nghiệm nhỏ. Tôi cảm thấy thực sự xúc động, vì chúng tôi như thể một gia đình.
Trên đường đến sân bay, tôi bị lên cơn đau bụng dữ dội. Tôi nghĩ đó là vì tâm tính của tôi đã đề cao và Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho tôi.
Cơ hội đề cao thứ hai
Bốn năm sau, tôi lại có thêm cơ hội thứ hai để đề cao bản thân. Khi con trai thứ hai của tôi được khoảng một tuổi, các biên tập viên quyết định rằng mọi người nên đến một quốc gia nào đó để họp mặt. Tôi thật sự muốn tham dự, nhưng phía con người của tôi liên tục nói với tôi rằng tôi không nên đi. Tôi viện đủ lý do, nào là phải cho con bú, nào là tài chính không cho phép. Vì vậy, tôi đã âm thầm cầu xin Sư phụ giúp đỡ bằng cách tự hỏi liệu rằng mình có đang cực đoan quá không và liệu mình có nên đi hay không.
Bình thường thì chồng tôi rất ủng hộ tôi nhưng lần này thì anh ấy không chắc lắm. Có phải là do chúng tôi quá chấp trước vào tiền và tình chăng? Hay chúng tôi thực sự không có thời gian và tiền bạc cho chuyến đi này?
Một ngày nọ, tôi hỏi ý kiến chồng và anh ấy đã bày tỏ lo ngại của anh. Sau đó liền đến giờ phát chính niệm, nên tôi nhắm mắt lại và kết ấn, tôi có ý nghĩ: “Tiền đã gửi rồi.” Tôi cảm thấy như thể tiền đã được gửi vào tài khoản của mình và nó đã được an bài từ lâu để tôi có thể tham dự buổi họp mặt này.
Tôi quyết định không lo lắng nữa và tin rằng mọi thứ đã có an bài.
Sư phụ giảng:
Tu bất nan
Tâm nan khứ
Kỷ đa chấp trước hà thời đoạn
Đô tri khổ hải tổng vô ngạn
Ý bất kiên
Quan tự sơn
Trách xuất phàm(Đoạn (Nguyên khúc), Hồng Ngâm II)
Tạm diễn nghĩa:
Đoạn Dứt (thơ khúc thời nhà Nguyên)
Tu không hề khó
Tâm khó bỏ đi
Bao nhiêu chấp trước đến thời nào mới dứt
Đều biết bể khổ mãi không có bờ bến
Ý chí không kiên định
Thử thách lại như núi
Làm sao ra khỏi thế giới phàm tục
Vì vấn đề tài chính, tôi vẫn cảm thấy không yên tâm. Khi đó, tôi không đi làm chỉ ở nhà trông các con. Tôi nghĩ mình nên tìm một công việc bán thời gian. Vì nhiều lý do khác nhau, tôi đã quyết định không làm trong lĩnh vực thuộc chuyên môn của mình trước đây.
Khi các thành viên của nhóm hạng mục châu Âu đều đã xác nhận sẽ tham dự cuộc họp, tôi cũng đã mua vé. Tôi nghĩ việc nói ra tôi đã mua vé và sẽ đi nửa vòng trái đất để tham dự buổi họp mặt có thể khích lệ các học viên khác tham dự.
Sau khi nói chuyện với một người phụ nữ khác ngành, cô ấy xác nhận rằng tôi vẫn có thể làm việc trong lĩnh vực chuyên môn của tôi. Tôi quyết định tự kinh doanh.
Trước khi bắt đầu công việc này, tôi đã gửi email cho một phụ nữ khác cũng chuyên về lĩnh vực này sống ở gần khu vực của tôi. Tôi muốn hỏi ý kiến của cô ấy và muốn cho cô ấy biết rằng tôi không có ý định cạnh tranh với cô ấy. Cô ấy rất ngạc nhiên trước email của tôi và nói với tôi rằng cô ấy muốn thuê một người bán thời gian. Cô đã từng cho rằng không thể tìm được ai sẵn sàng đến khu vực xa xôi này để làm việc một hai ngày một tuần. Vị trí này đối với tôi quả là không thể tốt hơn, tôi khó có thể tin được.
Hai tuần sau trong lúc đang phơi quần áo bên ngoài, chồng tôi chạy vội ra ngoài và báo cho tôi hay rằng tôi vừa nhận được một khoản tiền lớn từ chính phủ. Số tiền gần bằng với số tiền vé máy bay đi Canada của tôi. Tôi không nói nên lời. Quả thực Sư phụ đã an bài mọi thứ. Khi chúng ta thực sự tín Sư tín Pháp và không tranh giành lợi ích cá nhân, phép màu sẽ xảy ra.
Sư phụ giảng:
“Sư đồ bất giảng tình
Phật ân hóa thiên địa
Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”
(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)
Tạm diễn nghĩa:
“Giữa Sư phụ và đệ tử không giảng tình [nghĩa]
[Mà là] ơn của Phật biến hóa cả trời đất
Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”
Buổi họp mặt này có ý nghĩa then chốt vì phương thức hoạt động đã được tổ chức lại hoàn toàn để có tác động lớn hơn đến việc cứu độ chúng sinh. Tôi quý trọng thời gian được ở cùng các thành viên khác trong nhóm, đặc biệt là nói chuyện với các biên tập viên. Chúng tôi cùng nhau hướng nội và trở thành một chỉnh thể.
Sư phụ đã cho tôi cảm nhận được sức mạnh và củng cố đức tin của tôi đối với Đại Pháp sau khi là một thành viên của nhóm Minh Huệ Pháp ngữ trong suốt những năm qua. Lần đầu tiên dịch thiệp chúc mừng Sư Phụ, rất ít người tham gia và công việc rất vất vả. Nhưng, tôi luôn cảm thấy có trường năng lượng mạnh quay trên đầu, và tôi biết rằng đây là một hạng mục rất thần thánh.
Vào một năm tôi đón năm mới ở Canada và làm việc rất muộn. Tôi thực sự muốn đăng thiệp chúc mừng Sư phụ đúng giờ. Sư phụ đã cấp cho chúng ta rất nhiều và chúng ta không bao giờ có thể báo đáp được Ngài. Tôi làm việc một mình và lúc đó đã là một giờ sáng. Tôi nghĩ mình sẽ làm xong vào 2 giờ sáng. Tuy nhiên khi đến 2 giờ sáng rồi, vẫn còn một vài bài cần dịch. Tưởng chừng dài vô tận, nhưng tôi không thể dừng lại. Tôi bắt đầu cảm thấy rất buồn ngủ. Có lẽ là do tâm tôi không thuần tịnh vì tôi muốn dừng lại lúc 2 giờ sáng. Tôi quyết định bỏ qua cơn buồn ngủ và tiếp tục làm việc. Khi làm việc, tôi ngồi trong thế kiết già. Sau khi hoàn thành công việc, chân tôi cảm thấy rất ấm, và tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi.
Sư phụ giảng:
“Đây là cơ hội lần thứ nhất [cho] con người, cũng là mục đích của việc sáng [tạo] thế giới; đặc biệt là [từ trong] hằng bao nhiêu chúng sinh vô lượng không kể xiết, chư vị có thể trở thành một vị đệ tử của Đại Pháp; thì sao mà không [tiến] bước cho tốt? Chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, hoàn thành thệ ước từ tiền sử của chính mình. Trong chứng thực Pháp, và cứu chúng sinh, thì nhìn ngoài giống hệt như sự việc trong xã hội người thường; tuy nhiên chư vị là tu luyện một cách chân chính. Nó khác với mục đích của những việc mà người thường làm; những gì mà người thường muốn thu hoạch là tuyệt đối khác với chư vị. Người tu luyện muốn đạt được đề cao cảnh giới của mình, thực hiện thệ ước, rồi cuối cùng đạt đến viên mãn; mục đích ấy là tuyệt đối không giống.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Manhattan [2006])
Tham gia Minh Huệ đã giúp tôi loại bỏ nhiều chấp trước, chẳng hạn như tâm hiển thị, tự mãn, tiêu trầm, chấp trước vào lợi ích cá nhân và tiền bạc. Để loại bỏ chấp trước hoan hỷ và hiển thị, tôi thường đọc thuộc lòng một bài thơ trong Hồng Ngâm.
Kết luận
Trang web Minh Huệ Pháp ngữ là sân giao lưu mà Sư phụ lưu lại cho chúng ta để cứu người. Tôi cần nhắc nhở bản thân đừng để bị cuốn vào cuộc sống người thường, tăng cường tín tâm của mình. Một bài viết gần đây được đăng trên Minh Huệ đã khích lệ tôi tăng thời gian luyện công, nhờ vậy mà năng lượng của tôi đã tăng lên. Qua những chia sẻ kinh nghiệm, chúng ta hãy khích lệ nhau, tu tốt hơn, phản bổn quy chân. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/28/414324.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/7/188148.html
Đăng ngày 23-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.