Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-07-2020] Khi tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên vào năm 1997, mỗi chữ trong sách đều có màu vàng kim. Vài ngày sau, những chữ trong sách xuất hiện các màu sắc cầu vồng, như đèn màu rực rỡ.

Niềm vui đắc Đại Pháp

Thời điểm mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không biết Phật và Đạo là gì, hay tu luyện như thế nào. Nhưng tôi làm theo bất cứ điều gì Sư phụ yêu cầu.

Tôi sinh ra ở nông thôn và được đi học. Tôi biết ít chữ. Tôi không biết phần lớn những chữ trong sách Chuyển Pháp Luân. Vì vậy tôi viết những chữ mà tôi không thể đọc được trên một mẩu giấy. Tôi hỏi chồng mình những chữ này sau khi anh ấy về nhà.

Thỉnh thoảng con gái tôi cũng giúp tôi. Tôi học Pháp bất cứ khi nào có thời gian. Mỗi lần học Pháp, tôi cảm thấy yên bình và những giọt nước mắt vui mừng chảy xuống mặt tôi.

12 ngày sau khi tham gia học Pháp nhóm, vào ban đêm, tôi thấy nhiều Pháp Luân màu xanh da trời, xanh lá cây và những màu sắc khác xoay chuyển trong nhà tôi. Vào ban ngày, tôi thấy được trong thân thể và cánh tay mình có một quả cầu nối với một đường thẳng, một quả cầu khác cũng nối với một đường thẳng, v.v.. Tất cả đều được kết nối. Khi chồng tôi về nhà, tôi thấy thân thể anh ấy cũng giống như thế. Tôi cho rằng đó là cấu trúc phân tử của cơ thể mà Sư phụ đã giảng. Tôi cũng thấy các học viên được ánh sáng trắng bao phủ – quá thần kỳ. Tôi nghĩ rằng đó là trường năng lượng. Tôi cảm thấy rất nhẹ khi đi bộ, như thể có ai đó đang đẩy tôi từ phía sau. Sắc mặt của tôi cũng trở nên trắng trẻo, hồng hào và mịn màng.

Sư phụ giảng:

“…mặt khác thì bởi vì Thích Ca Mâu Ni là Phật, bởi vậy lời Ông giảng ra có mang theo Phật tính.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Khi đọc câu này, ngay lập tức tôi nhìn thấy Sư phụ mặc áo cà sa màu vàng, một tay lập chưởng. Khi ấy tôi vui mừng không thể diễn tả bằng lời.

Khi lần đầu tiên tĩnh tọa luyện công, tôi có thể bắt chéo chân trong tư thế đơn bàn trong 15 phút. Khi tôi nhìn các học viên khác, tất cả họ đều trong tư thế song bàn. Tôi tự hỏi tại sao mình không thể làm được như thế. Tôi quyết tâm bắt chéo chân như các học viên khác. Ngày hôm sau, tôi ngồi đả tọa trong nửa giờ, mặc dù vô cùng đau. Tôi cố gắng ngồi như vậy hàng ngày, và sau ba đến bốn tháng, cuối cùng tôi có thể ngồi ở tư thế song bàn. Một ngày, cơn đau ở chân tôi dữ dội đến mức không thể chịu được, nhưng tôi vẫn kiên trì và sau một lúc thì không còn đau nữa, giống như xương cũng không có. Tôi cảm thấy chân mềm và dễ chịu, toàn thân cảm giác vô cùng tuyệt vời. Đại Pháp thật quá thần kỳ.

Sư phụ tịnh hóa thân thể tôi

Tôi tinh tấn học Pháp và luyện công hàng ngày sau khi đắc Pháp. Không hề hay biết, tất cả bệnh tật của tôi đều đã khỏi. Những cục u ở ngực đã biến mất, kinh nguyệt trở lại bình thường, cơn đau ở lưng cũng không còn, v.v..

Khi Sư phụ chữa bệnh co thắt dạ dày cho tôi, tôi đau bụng quằn quại cả đêm. Ngày hôm sau, tôi đi làm và nôn ra dịch lỏng màu xanh. Khi đến giờ về nhà sau giờ làm việc, trời mưa to. Tôi thấy khó chịu nhưng vẫn đạp xe về nhà.

Mẹ tôi lo lắng. Tôi nói: “Con không sao, một lúc con sẽ khỏe thôi.” Tôi đọc Tinh Tấn Yếu Chỉ. Thậm chí trước khi tôi đọc xong cuốn sách, mọi triệu chứng của tôi đã không còn. Mẹ tôi nói: “Thật quá thần kỳ!” Tôi nói với bà: “Sư phụ đã gánh chịu khổ nạn cho con. Đại Pháp là toàn năng, chỉ cần tín Sư tín Pháp. Học viên đều vô bệnh.”

Có lần, một đồng nghiệp và tôi bốc dỡ 6.400 viên gạch từ hai chiếc xe tải. Khi bốc viên thứ hai, tôi thấy hơi khó chịu. Tôi coi nhẹ điều đó. Tôi hầu như không thể đi bộ về nhà sau khi bốc gạch. Tôi muốn ngồi xuống và nghỉ một lúc khi đến tiểu khu chỗ tôi. Thời điểm đó, tôi tự nhủ: “Không, mình là một người tu luyện, mình có Sư phụ. Sư phụ luôn bảo hộ và gia trì cho mình. Vì vậy mình có thể đi bộ về nhà.” Nhà tôi ở tầng hai và tôi đi thẳng lên mà không cần nghỉ. Ngày hôm sau, tôi đã bình thường, cảm thấy khỏe khoắn và tràn đầy năng lượng.

Chứng thực Đại Pháp

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, khi cuộc bức hại vừa bắt đầu, tôi và một số học viên đến thủ phủ tỉnh để giảng chân tướng về Đại Pháp. Sau đó, công an và nhân viên khu phố thường đến gặp tôi ở nhà và sách nhiễu tôi. Nhưng tôi không sợ hãi. Khi họ đến nhà tôi, tôi nói cho họ biết về sự cải biến sức khỏe của tôi sau khi đắc Pháp. Tôi giảng chân tướng cho mọi người ở bất cứ nơi nào tôi đến.

Tôi phối hợp với các học viên khác. Hai người trong chúng tôi phát tặng tài liệu chân tướng Đại Pháp và treo các biểu ngữ. Chúng tôi tự làm hầu hết các tài liệu và biểu ngữ giảng chân tướng. Mục đích của chúng tôi là để mọi người biết rằng Đại Pháp là tốt. Tôi luôn tràn đầy năng lượng.

Chồng tôi bị xuất huyết não đột ngột vào năm 2008. Ở trong bệnh viện, tôi giảng chân tướng cho mọi người bất cứ khi nào có cơ hội. Nhưng dần dần từng chút một, tôi buông lơi mà không nhận ra, và tôi không thể theo kịp việc học Pháp và luyện công.

Năm 2010, chồng tôi qua đời và tôi suy sụp. Tôi khóc đi gặp đồng tu và muốn họ học Pháp với tôi. Tôi hướng nội và tự hỏi chính mình: “Mình có thực sự tu luyện tinh tấn không? Mình đã buông bỏ tất cả chấp trước chưa? Danh lợi tình mình buông xuống được bao nhiêu?” Nhìn thì có vẻ là tôi khá tinh tấn, nhưng tôi thực sự cần đề cao tâm tính của mình và tu bản thân. Sau khi nhận ra những điều này, tôi thấy hối hận vì đã không tu bản thân cho tốt.

Tôi thành lập một điểm sản xuất tài liệu nhờ trợ giúp của các học viên khác. Sau đó, một học viên bị bắt. Cảnh sát cố gắng tìm ra nhà tôi và bắt tôi, nhưng họ không tìm được hoặc đi nhầm cửa. Đây là điều mà người đứng đầu Đội Anh ninh nội địa nói với tôi sau này. Một lần, khi tôi đang ở trên ban công, tôi thấy họ đang tới. Sau đó, tôi nghe thấy họ bấm chuông cửa nhà hàng xóm của tôi và nói: “Không ai ở nhà.” Họ đã không trở lại. Tôi rất vui khi chiểu theo Sư phụ và làm những gì cần phải làm.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/5/408411.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/19/187885.html

Đăng ngày 15-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share