Bài viết của Ỷ Thiên Kiếm
[MINH HUỆ 09-11-2020] Trong một trăm năm trở lại đây, con người đã tin tưởng vào những ngôn từ của Đảng cộng sản như: Chủ nghĩa cộng sản là một loại trào lưu tư tưởng, là thực nghiệm đối với một chủng loại lý tưởng xã hội, chỉ bất quá là đã bị thất bại. Cho nên, con người vẫn dung nhẫn mối tai họa này trong suốt một trăm năm qua.
Thực ra, lúc vừa bắt đầu Marx đã tuyên bố chủ nghĩa cộng sản là “một bóng ma”.
Quay đầu nhìn lại một trăm năm qua, Trung Cộng chính là đại biểu cho bóng ma này ở nhân gian, nó đã sát hại gần trăm triệu sinh mạng, lôi kéo dân tộc Trung Hoa vào kiếp nạn chí tử. Người ta cũng phát hiện ra rằng bóng ma này tất sẽ hủy diệt nhân loại.
Tội ác mà Trung Cộng phạm phải thật khó mà kể ra cho hết, nhưng ít nhất người viết xin nêu ra mười tội lớn như sau.
1. Bạo lực giết người, thực thi chủ nghĩa khủng bố quốc gia
Sau khi Trung Cộng kiến lập chính quyền, nó đã liên tục phát động các cuộc vận động chính trị lớn nhỏ không ngừng nghỉ, giết người như rạ.
Tại sao Trung Cộng lại khát máu như vậy? Chính quyền Trung Cộng là dựa vào báng súng giết người mà giành lấy được, nó không phải là ông Trời ban cho, cũng chẳng phải là chính quyền do người dân bầu ra, nó không có tính hợp pháp, cho nên nó lúc nào cũng cảm thấy bị uy hiếp mất đi quyền lực. Sợ hãi khiến cho nó phải bảo trì hình thế áp lực cao độ từ đầu đến cuối, nó coi những nhóm dân chúng vô tội và yếu thế thành như kẻ thù tiềm ẩn để tiến hành hủy diệt một cách tàn nhẫn.
Nào là Trấn phản, Cải cách Ruộng đất, Tam phản, Ngũ phản, Ba năm nạn đói lớn, Phản hữu, Đại Cách mạng Văn hóa, Lục Tứ, bức hại Pháp Luân Công v.v.. Stalin đã từng nói, một người chết là bi kịch, nhưng một triệu người chết chỉ là một con số. Trung Cộng giết người không có bất kỳ cản trở tâm lý nào, như Mao Trạch Đông đã từng nói: Cứ bảy, tám năm lại một lần, cần phải giết người để bọn họ không dám có chủ trương của riêng mình và hoàn toàn khuất phục dưới uy thế của Trung Cộng.
Trung Cộng kiến lập chính quyền 70 năm đã gây ra cái chết bất thường cho 80 triệu người. Số người chết nhiều hơn 20 triệu người so với tổng số người chết trong hai cuộc chiến tranh thế giới. Giết chóc mãi cho đến hôm nay, Trung Cộng đã nợ máu ngập đầu, không thể gột rửa. Nó chỉ có một đường duy nhất là giết chóc, không thể dừng tay, bởi lẽ nó sợ nếu dừng lại thì sẽ bị thanh toán, vạn kiếp bất phục.
2. Tiêu diệt quyền tư hữu, bức hại nhân quyền
Tháng 9 năm 2019, chính phủ Trung Cộng đã phái đi 100 vị “đại biểu sự vụ chính phủ” tiến vào đại bản doanh của 100 doanh nghiệp trọng điểm như Alibaba, Geely, Wahaha Group v.v. ở Hàng Châu, khiến cho người ta nhớ đến cái thứ gọi là “kết hợp của công và của tư” vào những năm 50 của thế kỷ trước.
Năm 1952, một đại biểu cổ phần nhà nước được Trung Cộng phái vào trong các công ty dân sinh đã “phơi bày” như sau: lúc ông ấy cùng với Lư Tác Phu viếng thăm Bắc Kinh trong một chuyến công tác, họ Lư đã từng mời ông ấy đi ăn bữa cơm gia đình, đi tắm bồn, xem kinh kịch, chỉ còn chút xíu nữa là đã như “mật ngọt chết ruồi”. Thực ra, những khoản chi phí giao tiếp này đều là họ Lư chi trả bằng tiền lương của chính mình, nhưng nó lại trở thành tội trạng tố cáo ông ta. Buổi tối hôm đó, Lư Tác Phu cảm thấy tuyệt vọng và đã uống thuốc an thần để tự sát. Vì để bảo vệ tính mạng cho vợ con, ông ấy đã để lại di thư trước khi chết, dặn dò vợ mình bàn giao hết tài sản cho nhà nước. Lúc này, ông ấy mới hiểu ra rằng: Mục đích “kết hợp của công và của tư” của Trung Cộng chính là cướp đoạt tài sản và cải biên số phận của ông ấy. Trong “cuộc vận động Ngũ phản” ở Thượng Hải, bình quân mỗi ngày đều có hơn 10 chủ doanh nghiệp tư nhân tự sát (Đảng cộng sản gọi họ là “nhà tư bản”).
Quyền sở hữu tài sản, doanh nghiệp của người Trung Quốc đã bị Trung Cộng cưỡng đoạt, vì để giảm bớt nguy cơ sinh tồn của bản thân, nó sẽ trả lại cho bạn một phần tài sản, nhưng nếu nó muốn thu hồi lại thì nó sẽ tùy ý thu hồi bất cứ lúc nào.
Cải cách ruộng đất, lập ra công xã nhân dân, đô thị hóa bắt nông dân rời khỏi nơi đất tổ, sống tha hương tạm bợ. Công nhân ngành sản xuất thất nghiệp, trầm luân trở thành dân nghèo nơi thành thị, làm ra “giá trị” của cải cách.
Cái thứ gọi là quyền sinh tồn của Trung Cộng thực ra là sử dụng việc mua nhà, khám bệnh, đi học, dưỡng lão để bắt cóc 1,4 tỷ người Trung Quốc, áp bức toàn bộ người dân làm nô lệ, ai không thuận theo nó thì sẽ không có miếng ăn. Tuy mang tiếng là nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới nhưng thu nhập bình quân hàng tháng của 600 triệu người chỉ có vỏn vẹn một nghìn nhân dân tệ. Trung Cộng thà trao tài sản thặng dư cho các nước thân cộng còn hơn là đưa cho người dân nước mình, bởi vì nó sợ người dân mong muốn tự do hơn ngoài việc sinh tồn.
Trung Cộng không chỉ muốn kiểm soát thân thể người ta, mà nó còn muốn bóp nghẹt tâm linh người ta.
Cải tạo tư tưởng hết lượt này đến lượt khác trong các lần vận động chính trị như Phản hữu, Đại cách mạng văn hóa v.v., đa số phần tử trí thức đều gặp phải kết cục bi thảm, bị dọa sợ đến mức xương cốt mềm nhũn, khiến cho giai tầng có trọng trách gánh vác xã hội và kế thừa đạo đức truyền thống dần biến mất.
Hiện nay, Trung Cộng sử dụng công nghệ cao và tường lửa để kiểm soát ngôn luận và tư tưởng một cách gay gắt. Trong thang điểm bình chọn về tình trạng tự do mạng Internet tại 65 quốc gia, Trung Quốc Đại lục liên tục xếp hạng nhất từ dưới đếm lên trong sáu năm liền. Không chỗ nào là không có camera theo dõi người dân, bởi vì nó nói là để trị những người có tội ở khắp mọi nơi.
Trung Cộng còn tuyệt diệt tôn giáo và văn hóa của dân tộc thiểu số, xây dựng trại tập trung bắt giam hàng triệu người ở Tân Cương.
3. Phát động Đại Cách mạng Văn hóa hủy diệt văn hóa truyền thống Trung Quốc
Văn hóa truyền thống Trung Quốc kính Trời tín Thần, tôn trọng đạo đức, xem trọng sinh mệnh. Văn hóa truyền thống và bản chất “giả – ác – đấu” của Trung Cộng như nước với lửa. Văn hóa truyền thống là trở lực lớn nhất đối với nền bạo chính cực quyền mà Trung Cộng đang thực thi. Cho nên một khi Trung Cộng lên đài thì nó liền vạch ra kế hoạch phá hoại triệt để văn hóa truyền thống một cách có hệ thống.
Dựa theo thống kê, có trên 90% những di tích cổ, văn vật lịch sử như sách cổ, thư họa v.v bị tiêu hủy trong phong trào Phá tứ cựu vào thời kỳ Đại Cách mạng Văn hóa. Lúc hồng vệ binh Bắc Kinh tổ chức chuyến đi đặc biệt đến Khúc Phụ, tỉnh Sơn Đông để phá hủy Khổng miếu, phủ Khổng Tử, mộ Khổng Tử, khi quân Nhật Bản xâm lược Trung Hoa vào năm đó, họ đều phải đi đường vòng nếu muốn vượt qua thành cổ Khúc Phụ.
Những tiêu chuẩn đạo đức như “Nhân, nghĩa, lễ, trí, tín”, “Liêm, sỉ, trung, hiếu, tiết” bị chỉ trích một cách vô tình. Đấu tranh giai cấp, tâm lý thù hận, văn hóa đảng “thân cha thân mẹ không bằng thân đảng”, bắt đầu tẩy não từ lúc mới đi mẫu giáo nhằm để biến con cháu Trung Hoa thành con cháu Mác-Lê.
Trương Hồng Binh năm 16 tuổi đã trình báo mẹ mình nói lời chỉ trích Mao Trạch Đông lúc ở nhà, dẫn đến mẹ ông bị đem ra hành quyết. Trong thời kỳ Đại Cách mạng Văn hóa đã xảy ra tình huống người nhà cãi cọ nhau, bạn bè tố cáo lẫn nhau, phản bội nhau, “bất hiếu với cha mẹ” cũng được đội chiếc mũ “nhân danh Đảng và nhà nước”.
Cho đến hôm nay, người Trung Quốc đã cắt đứt cội rễ với các bậc tiên hiền và thượng thiên, tâm trí của rất nhiều người xem như đã chết, cờ bạc và ma túy tràn lan, giả mạo hoành hành, Trung Cộng đã biến người ta thành người không ra người, đất nước lễ nghi chi bang với nền văn minh nho nhã biến thành một thế giới đầy đủ thập ác, người người làm hại lẫn nhau.
4. Bức hại Pháp Luân Công gây ra đại tội thiên cổ
Đêm giao thừa năm 2001, Quảng trường Thiên An Môn đã xảy ra sự kiện “tự thiêu” làm chấn động cả thế giới. Ngày 14 tháng 8 năm 2001, Tổ chức Phát triển Giáo dục quốc tế (IED) đã chỉ ra sự kiện “tự thiêu” này là một màn dàn dựng của Trung Cộng trong một cuộc họp của Liên Hợp Quốc. Đối diện với bằng chứng xác thực, Đại biểu của Trung Cộng ở nơi hiện trường không thể chối tội.
Liễu Chí Mai đã được tiến cử vào trường đại học Thanh Hoa với thành tích xuất sắc đứng đầu tỉnh Sơn Đông, bởi vì cô ấy kiên trì với tín ngưỡng nên đã bị bắt giam phi pháp. Nhà giam nữ tỉnh Sơn Đông hầu như mỗi ngày đều tiêm thuốc độc vào người cô, sau khi được thả về nhà, cô ấy đã bị điên. Mẹ của cô không thể nào chịu nổi sự đàn áp vô tình, hơn ba tháng sau bà ấy đã qua đời trong thống khổ. Sau nhiều năm bị dày vò trong thống khổ, Liễu Chí Mai hàm oan rời khỏi thế gian.
Trung Cộng đã tiến hành cuộc bức hại tàn khốc đối với người tu luyện Pháp Luân Công kéo dài suốt 21 năm. Nó đã vận dụng hết thảy bộ máy quốc gia, tiêu hao hết 1/4 tài lực quốc gia để tiến hành diệt chủng đối với hơn hàng chục triệu người: lao động cải tạo và kết án phi pháp, cưỡng bức đưa người vào bệnh viện tâm thần để tàn phá thân thể, bắt cóc đến “lớp tẩy não”, tra tấn tàn bạo, tiêm thuốc không rõ nguồn gốc, tống tiền … đã có ít nhất hơn 4.500 người bị bức hại đến chết; có vô số người bị bức hại đến mức tàn phế, bị điên, mất tích. Thậm chí là Trung Cộng đã mổ cắp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công để bán kiếm lời. Nó đã phạm vào “tội ác chưa từng có tiền lệ trên hành tinh này”.
Một quan chức cao cấp của Trung Cộng phụ trách về tôn giáo đã từng bày tỏ, Đảng cộng sản cuối cùng phải tiêu diệt tất cả tôn giáo trên trái đất này, tiêu diệt tín ngưỡng của con người đối với Thần. Trung Cộng phải để cho bản thân nó làm vị Thần duy nhất, bảo người ta phải dập đầu đảnh lễ đối với nó và phải tiếp thu giáo nghĩa tà giáo Đảng cộng sản. Cho nên, kể từ khi kiến lập chính quyền 70 năm, nó luôn cổ xúy vô Thần luận, cũng như tiêu diệt các tôn giáo cùng một lúc.
Tín ngưỡng là cội rễ của đạo đức. Trung Cộng đàn áp chính tín, xách động thù hận “Chân-Thiện-Nhẫn”, khiến cho người ta rời xa lời giáo huấn của Thần, đạo đức lụn bại mau chóng, tiến về phía bờ vực hủy diệt.
5. Chế tạo hoang ngôn, cải biên lịch sử, xách động thù hận
Trung Cộng nói dối đã thành bản tính, không lừa người thì nó không có cách nào để sinh tồn.
Nó nói cướp đoạt chính quyền thành “lịch sử và người dân Trung Quốc đã lựa chọn Đảng cộng sản”; bẻ cong lịch sử văn minh thành lịch sử đấu tranh giai cấp; nó dùng những chiếc bánh vẽ như “thiên đường nhân gian của chủ nghĩa cộng sản”, “cải cách”, “phục hưng dân tộc” v.v. để lừa gạt mấy thế hệ người Trung Quốc đi theo nó, thế nhưng những thứ nó hứa hẹn như tự do, dân chủ, giàu có cùng hưởng v.v. nào giờ vẫn chưa từng đoái hiện.
Lịch sử “vĩ đại, quang vinh, chính xác” do Trung Cộng tự thuật không có thứ gì là chân thật cả: chính nó đã phản bội “cách mạng quốc dân”, nhưng lại nói rằng Tưởng Giới Thạch phản bội cách mạng quốc dân. Hồng quân hoảng loạn tháo chạy được tô son trát phấn thành lên phía bắc kháng Nhật, cuộc trường chinh mang sắc màu “sử thi”. Trung Cộng né tránh hiện thực kháng Nhật, thừa cơ kháng chiến để phô trương bản thân, nhưng lại trở thành “rường cột kháng Nhật”. Trong chiến tranh xâm lược Triều Tiên, Trung Cộng mượn danh “chống Mỹ trợ giúp Triều tiên bảo vệ nước nhà”. Thời kỳ Đại nhảy vọt có hàng chục triệu người bỏ mạng trong nạn đói lớn lại bị Trung Cộng nói thành “ba năm tai họa tự nhiên”.
Trước mỗi lần giết người, Trung Cộng đều bịa đặt ra một lý do để thêu dệt sự tình, trước tiên là xách động thù hận: giết địa chủ, nhà tư bản bởi vì “bóc lột người nghèo”; trước khi nổ súng, nó bôi nhọ học sinh sinh viên là côn đồ; khi cần bức hại Pháp Luân Công thì nó dàn dựng vụ tự thiêu giả Thiên An Môn; khi cần tiêu hủy nền tự trị của Hồng Kông thì nó chụp mũ “Hồng Kông đòi độc lập”.
Trung Cộng là tập đoàn lừa đảo lớn nhất trên thế giới. Bảy mươi năm trở lại đây, người Trung Quốc vẫn luôn sống trong vô vàn lời dối trá của nó, họ bị Trung Cộng lừa tiền, lừa đất, lừa cả mạng sống, lừa cả tuổi đời thanh xuân, lừa thế hệ con cháu; họ bị Trung Cộng lừa gạt để tàn sát lẫn nhau, máu chảy thành sông, nhưng Trung Cộng lại là kẻ ngư ông đắc lợi, ngồi vững trên giang sơn. Thử hỏi không biết còn có bao nhiêu người cho đến hôm nay vẫn không dám đối diện với sự thật này, và cũng không muốn thức tỉnh!
6. Trị quốc hủ bại, cướp sạch quốc khố
Trung Cộng trừ sạch quyền tư hữu, nhưng nó lại vơ vét tập trung tài sản và tư bản trong thiên hạ vào tay một số gia tộc lớn; tiêu diệt địa chủ và nhà tư bản, nhưng bản thân nó lại trở thành đại địa chủ và nhà tư bản quyền quý. Bảy mươi năm đảo loạn, xã hội Trung Quốc chỉ bất quá đã hoàn thành xong một ván bài giàu có mới.
Dựa theo thống kê, trong nội địa Trung Quốc có 91% triệu phú là con cái của các cán bộ cao cấp. Từ Phó thủ tướng, giám đốc ngân hàng, Bộ trưởng cho đến Ủy viên Trung ương, hầu như ai ai cũng có tài khoản kếch xù ở ngân hàng Thụy Sỹ. Năm 2006, Ngân hàng Thế giới cho biết có 0,4% dân số Trung Quốc nắm trong tay 70% tổng lượng tiền bạc, cách biệt thu nhập giữa người dân nghèo và quan chức Trung Cộng ước chừng khoảng 55 lần.
Quốc gia nào cũng có hủ bại, nhưng Trung Quốc chính là “hủ bại mang tính chế độ”. Đây là do Trung Cộng cố ý tạo thành như thế, bởi vì nó cần phải dựa vào hủ bại để trị quốc. Hủ bại là chất kết dính của Trung Cộng, nó dùng kim tiền để lung lạc giới quan chức các cấp, từ đó có thể đổi lấy lòng trung thành “đi theo Đảng”. Hủ bại là chất bôi trơn, nếu không có tham lam thì sẽ không có người làm việc, ai không hủ bại thì sẽ trở thành dị loại, không lẫn vào chốn quan trường được.
Chống tham nhũng hủ bại đối với tầng lớp cấp cao của Trung Cộng chỉ là công cụ đấu đá quyền lực nội bộ để cho người dân bình thường bất bình phẫn nộ, chứ còn những gia tộc quyền quý thật sự kia không chút mảy may rung động.
Hủ bại đã thẩm thấu vào trong mỗi từng tế bào xác thịt của xã hội Trung Quốc, ngành nghề nào cũng có thể nhìn thấy. Quan chức và thương gia cấu kết với nhau, cảnh sát và ăn cướp cùng một giuộc, Trung Quốc hôm nay đã biến thành đất nước của băng đảng xã hội đen một cách toàn diện.
7. Phá hoại môi trường sinh thái và tài nguyên tự nhiên
Trung Cộng từ trong xương cốt ngông cuồng tự đại, thích làm lớn hám công to, tuyên truyền triết học đấu tranh, nó không có tâm kính úy đối với trời đất và không thể hòa hợp với vạn vật.
Trong 70 năm cướp đoạt chính quyền, Trung Cộng đã hết lần này đến lần khác phát động chiến dịch “nhân định thắng thiên”, chặt phá rừng bừa bãi, lấp sông lấn biển, chuyển đổi dòng nước, xây dựng công trình Tam Hiệp … tùy ý cướp bóc làm cạn kiệt tài nguyên tự nhiên, cuối cùng khiến cho mất cân bằng sinh thái, thiên tai mỗi năm ngày càng nặng nề, và con người đã bắt đầu nếm trải ác báo từ giới tự nhiên.
Đất đai bị sa mạc hóa, địa chất xói mòn, lũ lụt hoành hành, khí hậu cực đoan, không khí ô nhiễm, nguồn nước ô nhiễm, những ngôi làng đầy rẫy bệnh nhân ung thư mọc lên như nấm. Hoàn cảnh sinh tồn của dân tộc chúng ta đã không còn thích hợp để sinh sống nữa.
8. Rao bán lãnh thổ nước nhà, vứt bỏ chủ quyền, làm nhục tổ quốc
Trong lịch sử, bản đồ Trung Quốc mang hình dạng chiếc lá phong tượng trưng cho sự thịnh vượng và sung túc. Sau khi Trung Cộng cướp đoạt chính quyền, bản đồ đất nước dần dần biến thành hình con gà. Trung Quốc tuyên bố tổng diện tích đất liền là 9,6 triệu km2 và diện tích vùng biển là 3 triệu km2; nhưng trong cuốn “Niên giám ghi chép sự thật về các quốc gia trên thế giới” đã từng tính toán chính xác là tổng diện tích thực tế nhỏ hơn 4 triệu km2, bọn họ đã để cho lãnh đạo Trung Cộng đem đất đi giao dịch với chính phủ nước ngoài.
Năm 1950, Mao Trạch Đông ký tên vào Hiệp ước liên minh Trung Xô với 66 điều khoản, rao bán lãnh thổ vùng Ngoại Mông Cổ và một phần Tân Cương, Đông Bắc, phần ngoại Tây Bắc, tổng cộng là 5,88 triệu km2, tương đương gấp 160 lần diện tích lãnh thổ Đài Loan.
Năm 1979, Đặng Tiểu Bình cổ động binh sỹ hy sinh mạng sống trong trận chiến biên giới ở vùng núi Faka (Lạng Sơn), sau đó lại rút quân khỏi Việt Nam.
Lúc Giang Trạch Dân nắm quyền, hắn ta đã hai tay rao bán 1,4 triệu km2 lãnh thổ ở vùng Đông Bắc do chính phủ Quốc Dân giành lấy chủ quyền cho nước Nga (phần diện tích đất này lớn gấp 40 lần so với diện tích Đài Loan).
Trung Cộng hôm nay la lớn “dùng vũ lực thống nhất Đài Loan”, kích động tình cảm dân tộc “chủ nghĩa yêu nước” chỉ nhằm để giá họa nguy cơ trong nước, chứ trên thực tế Trung Cộng mới là kẻ bán nước lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc.
9. Che giấu dịch bệnh, đầu độc thế giới
Năm 2020, tai họa mang tính thế kỷ là dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán đột ngột ập xuống, cho đến nay đã có 1,1 triệu người tử vong và nền kinh tế thế giới đang phải đối diện với đại suy thoái.
Ngày 15 tháng 1, khi Lưu Hạc dẫn đầu phái đoàn ký kết Hiệp định Thương mại Mỹ – Trung tại Nhà Trắng, tầng lớp lãnh đạo tối cao của Trung Cộng đã biết rõ về chủng virus chết người lây từ người sang người! Một văn bản nội bộ mới được công bố cho thấy, vào ngày 19 tháng 2 năm nay, cơ quan thẩm quyền của Trung Cộng đã yêu cầu Vũ Hán tiến hành điều tra về những thông tin liên quan đến ca nhiễm bệnh trong quãng thời gian từ ngày 1 tháng 10 đến ngày 10 tháng 12 năm 2019, điều này nói rõ rằng vào thời điểm đó virus đã xuất hiện phổ biến ở một mức độ nhất định; và trường hợp về ca nhiễm bệnh được báo cáo sớm nhất là vào tháng 9 năm 2019.
Thế nhưng, Trung Cộng vẫn kiên quyết nói với bên ngoài là cuối tháng 12 mới xuất hiện dịch bệnh. Mãi cho đến ngày 19 tháng 1 năm 2020, nó vẫn bảo là dịch bệnh “có thể kiểm soát và phòng chống”, rồi còn bày trò tổ chức “Bữa tiệc vạn nhà” và “Gala mùa xuân” trên CCTV hát hò vui vẻ để dựng cảnh thái bình thịnh thế.
Những bác sỹ biết rõ sự việc gì đang xảy ra lại bị mời lên nói chuyện, cố ý tiêu hủy mẫu bệnh phẩm, tài khoản của những người chia sẻ sự thật bị cấm trên mạng, phóng viên điều tra bị mất tích, số liệu chân thật về những ca nhiễm bệnh cũng như số người tử vong đã bị chỉnh sửa.
Đồng thời với việc cưỡng chế phong tỏa thành phố, thì Trung Cộng vẫn mở các đường bay quốc tế, kết quả là có 5 triệu người đã thoát khỏi Vũ Hán, dẫn đến dịch bệnh lây lan ra toàn cầu.
Nếu như Trung Cộng không lan truyền tin giả đánh lạc hướng toàn thế giới vào thời kỳ đầu khi dịch bệnh bùng phát thì chúng ta đã có thể tránh được sự lây lan trên diện rộng. Ngay lúc bên trong và bên ngoài nước cùng phẫn nộ truy cứu trách nhiệm của Trung Cộng thì nó lại chỉnh sửa câu chuyện về dịch bệnh, nào là giá họa cho Mỹ là nước gieo rắc mầm mống dịch bệnh nhằm để thoái thác tội lỗi của chính nó.
Tất cả những điều này đã khiến cho chính phủ và nhân dân các nước nhìn rõ mặt mũi chân thật của Trung Cộng. “Trung Cộng nói dối, người dân bỏ mạng” đã trở thành câu nói được lưu hành rộng rãi trên thế giới.
10. Phá hoại trật tự thế giới, đối địch với xã hội văn minh
Trong cuộc Bầu cử Tổng thống Mỹ năm 2020, ứng cử viên Tổng thống của Đảng Dân chủ Joe Biden đã có những giao dịch quyền lực và tiền bạc mờ ám với Trung Cộng làm rúng động thế giới. Nhiều bằng chứng độc lập cho thấy gia đình Biden đã thành lập công ty liên doanh với công ty CEFC China Energy được hậu thuẫn bởi quân đội Trung Cộng và được chia một nửa số cổ phần của công ty này. Bản thân ông Biden cũng sở hữu 10% cổ phần trong đó (dù không đứng tên chính thức). Trung Cộng đã chuyển hàng chục triệu đô la Mỹ cho gia đình Biden.
Đây chỉ mới là phần nổi của tảng băng chìm về việc Trung Cộng sử dụng kim tiền làm xói mòn và thâm nhập vào các quốc gia. Trong chính phủ Mỹ, kênh truyền thông chủ lưu, viện nghiên cứu, phố Wall, Hollywood, thung lũng Silicon, NBA và các trường đại học không đâu không có những người đại biểu phát ngôn cho Trung Cộng. Mạng internet của Trung Cộng có thể giám sát công dân Mỹ. Cục Điều tra Liên Bang Mỹ (FBI) cứ mỗi 10 giờ lại mở một cuộc điều tra về gián điệp có liên quan với Trung Cộng …
Trung Cộng rải tiền để mua chuộc một nhóm các quốc gia nghèo và quốc gia có ghi chép tồi tệ về nhân quyền, Liên Hợp Quốc cũng biến thành “câu lạc bộ ác nhân” do Trung Cộng thao túng.
Trung Cộng đe dọa Đài Loan, xâm lược quân sự trên biển Nam Hải, hiếu chiến gây sự đe dọa cả thế giới.
Tất cả những điều nêu trên chỉ vì một mục đích là để phá hoại trật tự thế giới tự do, bành trướng hệ giá trị của chủ nghĩa cộng sản tà ác ra toàn thế giới.
Lời kết: Tại thời khắc tối hậu “Trời diệt Trung Cộng”
Không xóa sổ Trung Cộng thì dân tộc Trung Hoa sẽ gặp phải tai họa không ngừng, tương lai của nhân loại cũng bị đe dọa, bởi vì Trung Cộng là gốc rễ của hết thảy mọi tai họa. Trung Cộng đi ngược với Thiên lý, phản nhân tính, phản tự nhiên, tội lỗi không thể xá miễn.
Đến nay, Trung Cộng thất bại đã rõ, khí số đã tận, nó có thể sụp đổ và giải thể bất cứ lúc nào. Bên cạnh đó, nó càng điên cuồng siết chặt và kiểm soát gay gắt đối với dân chúng trong nước, nó đã dùng cạn thủ đoạn chiêu trò, nhưng điều đó cũng chỉ có thể đẩy nhanh sự diệt vong của nó.
Tại thời khắc tối hậu “Trời diệt Trung Cộng”, người Trung Quốc nên làm thế nào để đừng bị nó lôi đi làm vật bồi táng? Dân tộc Trung Hoa nên tự cứu mình như thế nào? Hãy vứt bỏ huyễn tưởng về Trung Cộng, đừng tiếp tục cung cấp năng lượng cho nó, thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng để thoát khỏi sự kiểm soát tâm trí của tà linh. Kiên trì giữ vững lý tính và thiện lương, tìm về văn minh truyền thống Trung Hoa, thì chúng ta mới có thể gây dựng lại gia viên đã bị phá nát tan tành.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/11/9/中共的十大罪狀-414772.html
Đăng ngày 13-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.