Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2020] Một cư dân ở thành phố Phúc Châu, tỉnh Phúc Kiến đang thụ án tù vì đức tin vào Pháp Luân Công đã bị bức thực trong một năm vì tuyệt thực để phản đối bức hại. Gần đây ông Trương Tinh đã rơi vào tình trạng nguy hiểm và chính quyền không cho gia đình vào thăm ông.

Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần và thiền định cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ông Trương, 46 tuổi, bị bắt vào ngày 29 tháng 4 năm 2018 trong khi đang phân phát tài liệu thông tin Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát đã lục soát người ông và tịch thu điện thoại di động, tài liệu Pháp Luân Công và nhiều tiền mặt. Cảnh sát đã đưa ông đến một cơ sở giam giữ vào buổi tối và cho một nhóm cảnh sát khác đồng thời lục soát nhà ông. Cả máy tính để bàn và máy tính xách tay của ông đều bị tịch thu.

Ông Trương đã tuyệt thực để phản đối bức hại và đã được thả vào tối ngày 5 tháng 5. Ông lại bị bắt khi đến Đội An ninh Nội địa và đề nghị họ trả lại những món đồ bị tịch thu. Toà án Khu Thương Sơn đã kết án ông 5,5 năm tù ở Nhà tù Phúc Thanh vào ngày 13 tháng 12 năm 2018.

Ông Trương bị chuyển đến một khu đặc biệt đang tổ chức các phiên tẩy não vào tháng 6 năm 2019. Ông bị ép ngồi xổm cả ngày và hai chân sưng phồng. Ông đã tuyệt thực để phản đối bức hại.

Khi cha mẹ ông Trương đến thăm ông vào ngày 25 tháng 9 năm 2019, họ biết cân nặng của ông đã giảm từ khoảng 73kg xuống 45kg. Họ đã viết đơn đề nghị viên chức nhà tù chuyển ông Trương ra khỏi khu đặc biệt nhưng bị từ chối.

Ngày 7 tháng 11 năm 2019, nhân viên nhà tù thông báo với cha mẹ ông Trương rằng ông đã nhập viện. Họ cũng nói rằng ông muốn gặp luật sư. Khi cha mẹ ông gặp ông vào hôm đó, ông chỉ còn da bọc xương và giọng nói rất nhỏ và yếu. Họ khóc không ngừng khi thấy con trai gặp nạn.

Luật sư của ông đã từ một thành phố khác đến gặp ông Trương vào hôm sau. Tuy nhiên, nhà tù đã thay đổi quyết định của họ và từ chối cuộc gặp như đã hứa. Luật sư đã đợi gần hai giờ nhưng vẫn không thể gặp được ông.

Ông Trương đã bị giữ lại trong bệnh viện nhà tù sau đó và bị bức thực gần một năm.

Tháng 9 năm 2020, ông bị đưa trở lại Nhà tù Phúc Thanh. Một lính canh tù đã gọi cho mẹ ông vào đầu tháng 10 và nói rằng ông không hành xử tốt. Lính canh yêu cầu gia đình viết thư cho ông và thuyết phục ông ăn. Anh ta cũng để người mẹ được nói chuyện với ông. Khi bà hỏi tại sao ông tuyệt thực, ông im lặng, rõ ràng là không muốn nói bất kỳ điều gì trước mặt lính canh. Khi bà mẹ yêu cầu lính canh đối xử với ông tốt hơn, anh ta trả lời: “Chúng tôi rất tốt với ông ấy về mọi mặt”.

Chỉ vài ngày sau, lính canh tù gọi cho mẹ ông vào ngày 10 tháng 10 và nói rằng ông đang gặp nguy hiểm tính mạng. Lính canh nói họ đã đưa ông Trương đến bệnh viện để bức thực. Nhưng ông Trương đã vùng vẫy rất mạnh khi họ cố nhét ống thức ăn vào mũi ông. Bác sỹ đề nghị tiêm thuốc mê cho ông nhưng phải được gia đình đồng ý.

Mẹ của ông vội vàng đến bệnh viện. Lính canh không cho bà gặp ông Trương nhưng cố gắng gây áp lực để bà ký vào giấy miễn trừ trách nhiệm cho quá trình gây mê. Bà nói với họ: “Con tôi hoàn toàn khoẻ mạnh trước khi bị đưa vào tù. Hiện nó trở thành thế này. Các người phải chịu trách nhiệm. Tôi không thể ký vào giấy đồng ý”.

Một lính canh tiết lộ rằng nếu bác sỹ có thể nhét ống thức ăn thành công, họ có thể đưa ông trở lại nhà tù và bức thực ông ở đó. Nhưng mẹ ông kiên quyết rằng ông phải ở bệnh viện.

Sau khi tranh cãi trong hai giờ, mẹ ông Trương đã rời bệnh viện mà không ký vào biên bản và không gặp con trai. Các lính canh bực tức nói: “Chúng tôi đã bị lãng phí thời gian khi bảo bà đến đây. Những gì bà làm chỉ làm hại ông ấy mà thôi.”

Bài liên quan:

Một người đàn ông bị giam cầm đã tuyệt thực để phản đối bức hại, tính mạng của ông trong cơn nguy hiểm


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/15/413796.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/20/187899.html

Đăng ngày 28-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share