Bài viết của một tân học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Vân Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-07-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 01 năm 2020. Tôi nhớ rằng vào giữa những năm 90, nhiều ông già bà cả luyện tập Pháp Luân Đại Pháp hàng sáng trong một công viên nhỏ gần nhà tôi. Họ nói với tôi rằng đi khám bệnh thì rất tốn kém, mà khám không ra bệnh, nhưng luyện Pháp Luân Đại Pháp có tác dụng chữa bệnh khỏe người diệu kỳ mà không tốn một xu. Đây là hiểu biết ban đầu của tôi về Pháp Luân Công. Lúc đó, tôi đang vật lộn trong danh và lợi, do đó chữa bệnh khỏe người không tồn tại trong suy nghĩ của tôi.

Sau đó, do gia đình đột nhiên có biến cố, tôi thấy cuộc đời là vô thường và cảm thấy cuộc sống quá khó khăn. Với hy vọng được giải thoát, tôi quyết định từ bỏ mọi thứ trên đời và quy y cửa Phật.

Trong hơn 10 năm, tôi đã đi khắp các chùa trong và ngoài nước, cố gắng thực hành nhiều môn phái khác nhau trong Phật Giáo. Tuy nhiên, tôi không kiên trì với bất kỳ một pháp môn nào bởi vì tôi không thể vượt qua rào cản của các chủng nghiệp lực trong quá trình tu tập. Sau nhiều lần thất bại, tôi nghi ngờ rằng căn cơ của mình quá kém, và tôi gần như tuyệt vọng nhưng không muốn từ bỏ. Vì vậy, tôi nghĩ đến việc tìm một sư phụ có năng lực và cung dưỡng Ngài, để khi chết tôi sẽ được về cõi Tây phương cực lạc.

Năm 2010. Tôi không thể cử động do thoát vị đốt sống lưng dưới. Vô số liệu pháp chữa trị cũng không giúp được gì. Sau đó, tôi được giới thiệu với một vài bác sỹ Trung y tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ chỉ cho tôi cách ngồi thiền và phát chính niệm mỗi ngày và dạy tôi niệm 9 chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Họ cũng sử dụng các phương pháp y học cổ truyền của Trung Quốc, bao gồm cả xoa bóp, để chữa trị cho tôi. Vài ngày sau, bệnh của tôi được chữa khỏi. Họ không chỉ có các kỹ năng y học cổ truyền tuyệt vời, mà điều tôi ngưỡng mộ nhất là đức tính cao thượng và thiện tâm của các học viên Đại Pháp. Do đó tôi đã gắn bó thân thiết với họ.

Năm 2013, trong một lần sạt lở đất, tôi bị ngã trên núi và bị rạn xương nhiều chỗ. Nghiêm trọng nhất là gãy cột sống lưng dưới, khiến tôi bị liệt. Các bác sỹ Tây y và Trung y đều nói rằng chỉ có thể phẫu thuật, đặt các tấm thép dùng ốc vít cố định lại thì tôi mới có thể đứng được. Tuy nhiên họ lo ngại rằng tôi tuổi tác đã cao, vết thương sẽ khó lành. Trong tình trạng khó khăn này, tôi quyết định không phẫu thuật.

Khi tôi nghĩ mọi thứ đều vô vọng, một số đệ tử Đại Pháp dường như tình cờ xuất hiện trước mặt tôi. Thấy hoàn cảnh của tôi, họ đã giúp tôi luyện năm bài công pháp của Đại Pháp và bảo tôi niệm 9 chữ chân ngôn của Đại Pháp. Họ đến nhà tôi hai lần một ngày để luyện công trong ba ngày liên tiếp.

Vào ngày thứ tư, điều kỳ diệu đã xảy ra. Tôi đã có thể ngồi dậy và đi lại, tự mình tới phòng vệ sinh, và thậm chí còn tự nấu ăn. Vào ngày thứ sáu, tôi đi chợ cùng các bạn mình.

Bác sỹ đã bảo rằng tôi cần 100 ngày để phục hồi các cơ và xương bị chấn thương. Tuy nhiên, không ai chạm vào người tôi mà tôi đã được chữa khỏi nhanh chóng. Mọi người chứng kiến sự việc đều nói rằng Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường.

Khi tôi khỏe hơn, tôi tiếp tục tìm kiếm phương pháp giải thoát cho mình. Sau đó tôi đọc Chuyển Pháp Luân, nhưng nó có vẻ quá cao đối với tôi. Tôi không tin những điều trong đó, và tôi không tin rằng mình có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Thời gian trôi qua như một chớp mắt. Cuối năm 2019, tôi không ngờ rằng những bệnh cũ của mình lại tái phát. Ví dụ, khi còn nhỏ, tôi bị bệnh tim bẩm sinh và chứng loạn thần kinh. Bây giờ, tôi bị tắc nghẽn tim mạch và huyết áp cao. Nhiều lần đường huyết của tôi lên tới 178, theo Tây y đó là dấu hiệu của bệnh tiểu đường. Và tôi lần nữa lại bị lo lắng, co giật và có chứng hưng cảm. Để giải quyết tất cả các vấn đề này, tôi uống thuốc hàng ngày và bị tác dụng phụ là chóng mặt. Tôi sống mà không bằng chết.

Một buổi sáng, tôi đột nhiên thức dậy lúc 5 giờ sáng. Trước đó trong lúc ngủ tôi đã niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Trong một thời gian dài, tôi không thể tỉnh dậy vào buổi sáng vì tác dụng phụ của những loại thuốc tôi đang dùng. Thật khó tin khi tôi thức dậy sớm như thế này. Trong giờ phút đen tối nhất của tôi, có lẽ Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Đại Pháp) đã cứu tôi lần nữa và hướng dẫn tôi tu luyện Đại Pháp hay không? Nếu đúng như vậy, tôi phải nắm bắt cơ hội cuối cùng này!

Tôi lập tức mua một vé xe để đi gặp các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp mà tôi từng biết trước đây, hy vọng họ có thể giúp tôi. Họ đã không làm tôi thất vọng! Tôi sống trong nhà họ và bắt đầu điều trị y học cổ truyền Trung Quốc lần nữa. Đồng thời, họ hướng dẫn tôi luyện công, ngồi thiền, và học các sách Đại Pháp gần như cả ngày lẫn đêm. Đôi khi, các đệ tử Đại Pháp khác mà tôi chưa từng gặp sẽ đến giúp tôi phát chính niệm và cùng học Pháp.

Một ngày nọ, một số học viên mơ thấy Sư phụ tới thanh lý trường năng lượng của tôi, và một số nhìn thấy nhiều Pháp Luân nhỏ xoay quanh tôi.

Một buổi trưa, nhiều học viên phát chính niệm cùng tôi. Tôi cảm thấy tim mình đột nhiên ngừng đập. Dường như thể hơi thở của tôi cũng ngừng theo. Tôi nghĩ mình sắp chết. Lúc đó, tôi cảm thấy như tim mình bật ra khỏi miệng. Sau vài giây, tim tôi trở lại bình thường và trong lòng cũng dần bình tĩnh lại. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã cứu tôi và giúp tôi vượt qua khảo nghiệm sinh tử.

Một đêm, bệnh sỏi thận trước đây của tôi tái phát, và cơn đau không thể chịu đựng nổi. Lúc đó, thành phố bị phong tỏa vì viêm phổi Vũ Hán. Tôi lập tức cầu cứu Sư phụ Lý. Trong hai phút, lưng dưới bên phải của tôi ấm lên. Vài giây sau, tôi cảm thấy một luồng khí tràn xuống lưng tôi, và cơn đau biến mất ngay lập tức.

Pháp thân của Sư phụ liên tục tịnh hóa cho tôi, và gỡ bỏ núi nghiệp lực ra khỏi cơ thể tôi, nhưng tôi cũng cần chịu đựng phần nghiệp còn lại. Tuy nhiên nếu không có sự giúp đỡ từ bi và vị tha của các đồng tu, tôi sẽ không thể tư mình vượt qua khổ nạn này.

Theo cách này, sau hơn 20 ngày tu luyện tại nhà đồng tu, tôi đã bỏ tất cả các loại thuốc mà tôi đang uống. Các triệu chứng bệnh tim, huyết áp cao và đường máu cao đã biến mất. Tâm trạng tôi cũng dần trở lại bình thường.

Sau khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân lần thứ chín, tôi thức dậy vào sáng hôm sau để luyện tĩnh công và đột nhiên thấy bản thân mình đang ngồi trên một hoa sen.

Trong ba tháng qua, tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân 16 lần và hiểu rằng Đại Pháp không phải dùng để chữa bệnh khỏe người, mà là tu luyện thực sự. Chân-Thiện-Nhẫn là Phật Pháp tối cao trong vũ trụ.

Thông qua việc học Pháp, tôi đã biết được nguyên lý của Pháp mà tôi chưa từng nghe tới trong 10 năm học Phật Giáo trước đây: chẳng hạn như chủ nguyên thần là gì, và phó nguyên thần là gì; chúng ta sinh ra trong nghiệp cuộn lấy nghiệp; tại sao luyện công không tăng công; nếu không có Sư phụ tịnh hóa cho chúng ta từng lớp một, không ai có thể tu luyện; và “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Bài giảng thứ nhất–Chuyển Pháp Luân)

Điều Sư phụ nói đều là thật. Qua trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, tôi cảm thấy may mắn rằng Đại Pháp vĩ đại như vậy lại rất thuận tiện. Mặc dù tới tận giờ tôi mới đắc Pháp, tôi nghĩ nó thực sự dễ học.

Trong giai đoạn này, tôi đã từ bỏ các loại thuốc chống trầm cảm, dừng tất cả các phương pháp điều trị khác, và đã phục hồi hoàn toàn. Tôi biết ơn Sư phụ đã không từ bỏ tôi sau từng ấy năm. Trải nghiệm của tôi đã chứng thực sự thần kỳ của Đại Pháp, và cuối cùng tôi đã bước vào cánh cửa tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/20/408488.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/19/186835.html

Đăng ngày 25-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share