Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 12-06-2020] Trong một dịp tình cờ tôi gặp ông lão 90 tuổi ấy, sau đó ông đã có duyên đắc được Đại Pháp, tìm được niềm vui chân chính.

Một lần ông lão ấy vô tình bỏ lại máy ảnh ở chỗ tôi, tôi mau chóng chạy ra ngoài trả cho ông. Ông cảm kích nói: “Anh thấy của rơi mà không nhặt, người như vậy giờ rất hiếm. Vô cùng cảm ơn anh!” Tôi nói: “Dạ bác không cần cảm ơn cháu, bác hãy cảm ơn Sư phụ của cháu. Sư phụ dạy chúng cháu làm người tốt và tốt hơn nữa.” Ông ấy tò mò hỏi: “Sư phụ của anh là ai?” Tôi nói: “Cháu tu luyện Pháp Luân Công, bác có biết Sư phụ của cháu là ai không?” Ông ấy trả lời: “Ồ, tôi biết rồi. Anh phải chú ý an toàn, không nên tùy tiện nói với người khác. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) rất xấu xa, cẩn thận đừng để họ bắt anh, không nên để người khác nghe thấy.”

Tôi nói: “Bác ơi, không sao đâu. Người ở quanh đây đều biết cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sẽ không có ai tố cáo cháu đâu.” Ông ấy nói: “Xem ra cũng bởi vì anh rất lương thiện, rất tốt bụng.” Tôi nói với ông: “Bác à, hay là bác tới nhà cháu, chúng ta hàn huyên câu chuyện.” Ông ấy hỏi: “Như thế không phiền anh chứ?” Tôi trả lời: “Không sao đâu, bác không phải người địa phương, hôm nay có duyên mới gặp nhau, không nên bỏ lỡ.” Tôi mỉm cười nhìn ông, ông liền cùng tôi về nhà.

Tôi kể cho ông nghe về những cải biến thần kỳ sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông rất ngạc nhiên khi biết tôi từ một người bệnh tật đầy mình không có thuốc chữa, trở thành một người khỏe mạnh cả thân lẫn tâm, làm người tốt luôn nghĩ cho người khác. Ông nói trước đây ông không dám tiếp nhận tài liệu chân tướng, cho rằng Pháp Luân Công làm chính trị, là lấy trứng chọi đá. Ông nói: “Tôi biết rõ ĐCSTQ xấu xa thế nào. Họ gán cho tôi là phần tử cánh hữu, mang tôi đi đấu tố, còn bắt con trai tôi phải làm theo họ. Họ không cho con trai gọi tôi là cha, bắt chúng tôi giữ khoảng cách, nếu không sẽ bị liên lụy. Vợ tôi một mình nuôi dạy con cái, vất vả lâu ngày sinh bệnh, đã mất sớm. Hiện tại tôi cô đơn một mình, không có người thân, không có ai quan tâm. Con cái đối với tôi không có lòng tôn trọng, không như anh, nhẫn nại cùng tôi nói chuyện, không ghét bỏ người cao tuổi. Thật không nghĩ rằng vẫn còn có người đối xử với tôi như thế. Ngày hôm nay tôi rất vui.”

Tôi nói: “Bác à, sau này nếu cần giúp gì, cứ đến tìm cháu.”

Trong lúc nói chuyện, tôi được biết ông là một cán bộ kỳ cựu, đã trên 90 tuổi. Ngôn hành của ông rất có hàm dưỡng, tri thức rộng, tâm tính lương thiện. Trong tâm tôi nghĩ, Sư phụ đã đưa ông ấy tới chỗ tôi, để ông ấy biết chân tướng mà được cứu. Tôi nhất định giảng rõ chân tướng cho ông ấy.

Lần tiếp theo ông đến tìm tôi, tôi cầm cuốn “Chuyển Pháp Luân” hỏi ông: “Bác có dám xem không?” Ông ấy nói: “Tôi dám.” Ông mang cuốn sách về nhà. Sau vài hôm, ông lại đến, nói với tôi: “Mắt tôi đọc sách có chút khó khăn.” Tôi liền đưa ông máy ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ để ông nghe hằng ngày. Ông còn hỏi tôi: “Pháp Luân Công các anh có tổ chức không, có ghi danh hay không?” Tôi trả lời: “Dạ không có, đều là tự nguyện. Không ít người là vì có bệnh, bệnh viện trị không được hoặc không có tiền, chịu không nổi bệnh, mới đến luyện công. Muốn luyện thì luyện, không muốn thì không luyện.”

Sau vài ngày, máy nghe hết pin, ông lại đến tìm tôi. Ông nói đã nghe hết một lượt các bài giảng Pháp của Sư phụ, còn nói: “Không có gì xấu cả, không giống như tuyên truyền của ĐCSTQ. Đều là dạy người ta làm người tốt.” Hôm đó đúng lúc có hai đồng tu ở nhà tôi, chúng tôi cùng nhau giảng chân tướng cho ông. Tôi cho ông xem video về “tàng tự thạch”. Ông xem đến đoạn khối đá vỡ hiện ra sáu chữ “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong”, không kìm được nước mắt, nói không nên lời. Sau đó các đồng tu tiếp tục giảng chân tướng, nói với ông: “Chúng ta đều biết ĐCSTQ làm điều ác, trời muốn diệt nó. Bác là đảng viên cũng là một phần tử của nó, trời diệt Trung Cộng thì bác cũng sẽ chịu chung số phận với nó. Bác hãy thoái đảng để được bình an.” Ông lão lại hỏi chúng tôi một vài vấn đề, chúng tôi đều tỉ mỉ giải thích cho ông.

Những khúc mắc của ông đã được giải khai, ông vui vẻ thoái xuất khỏi ác đảng. Ông còn nói với chúng tôi: “Chuyển Pháp Luân là cuốn sách chữa tận gốc bệnh cho tinh thần, trong câu chữ không có khuynh hướng chính trị, không chứa những thứ của cộng sản, lời nói ra rất khoa học.” Chúng tôi thấy vui vì ông đã hoàn toàn minh bạch chân tướng.

Sau này ông lão muốn rời khỏi địa phương. Trước khi đi, tôi cho ông xem video Sư phụ dạy luyện công. Ông quyến luyến rời đi. Tôi dặn ông phải thường xuyên nghe Sư phụ giảng Pháp.

Khoảng một tháng sau ông gọi điện cho tôi, kích động nói: “Tóc trên đầu tôi hoàn toàn biến thành đen, một sợi bạc cũng không có! Những người ở cùng tôi đều hỏi: ‘Ông nhuộm tóc à? Tôi nói: ‘Không có.’ Người kia hỏi: ‘Vậy sao tóc của ông vừa đen vừa bóng như vậy?’ Tôi lấy gương ra xem, vô cùng kinh ngạc, thật sự là như vậy! Ngày đông đến, người trẻ tuổi phải mặc áo bông đội mũ bông, cóng đến phát run, còn tôi thì đội cái mũ tennis mùa hè, mặc quần áo rất mỏng, thân người vẫn nóng hừng hực. Tôi thật sự có phúc. Cảm ơn các anh nhiều!”

Pháp Luân Công chính là thần kỳ như vậy, hơn một trăm triệu người tu luyện đều thu được lợi ích về thân tâm, thân thể mỗi người tu luyện đều xuất hiện thần tích như vậy. Sư phụ vĩ đại đã mang chân lý “Chân – Thiện – Nhẫn” của vũ trụ cấp cho chúng ta, cho chúng ta biết mục đích làm người, dẫn chúng ta đi trên con đường tu luyện quang minh. Sinh mệnh đắc Pháp thật vô cùng hạnh phúc!

Con xin cảm tạ Sư tôn!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/12/九十老翁得大法-白发变黑发-407597.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/14/186349.html

Đăng ngày 13-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share