Theo một phóng viên báo Minh Huệ ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-9-2010] Tòa án quận Hải Điến, Bắc Kinh đã thực hiện một phiên điều trần bất hợp pháp vào lúc 9 giờ 30 phút sáng ngày 8 tháng 9 năm 2010, về trường hợp bà Lương Ba, một giảng viên tại Trường thông tin văn hóa, Đại học Dân tộc của Trung Quốc.

2010-9-3-minghui-falun-gong-221205-0.jpg
Bà Lương Ba, một giảng viên tại Trường thông tin văn hóa

Tin thêm về bà Lương Ba có thể tìm thấy tại https://en.minghui.org/html/articles/2010/9/15/120006.html.

Trong phiên điều trần gọi là công khai này, một đồng nghiệp của chồng bà Lương đã chứng kiến toàn bộ quá trình. Dưới thẩm phán Du Đào, có rất nhiều khía cạnh mà không phù hợp với pháp luật. Sau đây là các chi tiết.

1. Trước 9 giờ 30 phút sáng ngày 8 tháng 9, mẹ, chồng và thân nhân bạn bè (gồm cả tôi) của bà Lương Ba, hơn mười người, đã đến Tòa án số 3 sau khi đã qua trạm kiểm soát an ninh tại quận Hải Điến. Lúc 10 giờ sáng, trợ lý của thẩm phán đã thông báo cho chúng tôi biết là phiên điều trần đã được chuyển đến một tòa án nhỏ hơn, Tòa số 7. Chúng tôi cũng được cho biết là chỉ hai người là được phép có mặt phiên điều trần. Thẩm phán ngày hôm đó là Du Đào. Ông ta không theo thủ tục pháp lý mà đòi hỏi ông ấy công bố trường hợp, tên của bị cáo, giờ và địa điểm phiên điều trần, ba ngày trước khi diễn ra.

2. Trước khi phiên điều trần bắt đầu, công an đã trục xuất mẹ và chồng bà Lương Ba cũng như thân nhân và bạn bè, và chỉ cho phép hai người ở lại (tôi là một trong số đó). Mẹ và chồng bà không được tham gia phiên điều trần, cho dù có tám ghế ngồi trống nơi hàng đầu.

3. Trong phiên điều trần, luật sư mạnh mẽ yêu cầu hỏi bị cáo, Lương Ba, lập đi lập lại để cho tòa án có thể làm sáng tỏ vụ án, nhưng yêu cầu của ông đã bị thẩm phán Du Đào từ chối. Thẩm phán từ chối quyền của luật sư được hỏi bị cáo, quyền của Lương Ba để giải thích trường hợp của bà trước tòa theo chỉ dẫn bởi luật sư của bà, và cái quyền của luật sư được bênh vực cho thân chủ của ông ta.

4. Thẩm phán Du Đào đã không yêu cầu nhân chứng của công tố viên xuất hiện trước tòa để làm chứng. Khi luật sư của bị cáo đưa điều này ra, thẩm phán đã từ chối nhìn nhận nó.

5. Chứng cớ chính của công tố viên là các dĩa CD, sách, và áp phích bị tịch thu từ Lương Ba và nhà của bà. Không có chứng cớ nào được trình bày tại phiên điều trần. Khi luật sư yêu cầu điều đó, Du Đào lờ đi yêu cầu của ông. Lương Ba tuyên bố rằng phần đông các chứng cớ là bịa đặt và không có thật. Ví dụ, cái túi xách của bà không đủ lớn để chứa 50 dĩa CD và 20 quyển sách. Bà yêu cầu công tố viên đưa ra cái túi xách, các dĩa CD và các sách. Tuy nhiên, Du Đào, không ra lệnh cho công tố viên trình bày chứng cớ.

6. Khi Lương Ba chỉ còn khoảng nửa phút trong lời tuyên bố cuối cùng của bà, Du Đào thình lình chặn bà lại và không cho phép bà nói hết, hạn chế quyền của bị cáo tự bào chữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/9/18/229798.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/2/120377.html
Đăng ngày 24-10-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share