Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-04-2020] Cháu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với ông bà, mẹ và chị gái khi cháu còn rất nhỏ. Cháu được nuôi dưỡng trong môi trường Pháp Luân Đại Pháp. Hiện nay cháu 13 tuổi.
Khi gia đình cháu bắt đầu tu luyện, cháu còn quá nhỏ để bước vào tu luyện, nhưng cháu luôn nhớ về cảm giác thoải mái dễ chịu khi cả nhà cùng luyện công, phát chính niệm và học Pháp.
Bắt đầu tu luyện
Khi lên tám tuổi, cháu bắt đầu muốn tự mình đọc bài giảng của Sư phụ. Khi đó cháu bị sốt và rất khó chịu. Mẹ nghiêm túc hỏi cháu rằng cháu muốn đến bệnh viện hay học Pháp. Cháu trả lời rằng cháu muốn học Pháp!
Càng học cháu càng cảm thấy tốt hơn. Khi cháu định đi ngủ thì cháu cảm thấy khó chịu trở lại, vì vậy cháu ngồi dậy và học Pháp nhiều hơn. Khoảng một tuần cháu đã khá hơn nhiều.
Cháu bắt đầu luyện công nhưng quả thực khó mà kiên trì, vì thế cháu liên tục nhẩm bài thơ của Sư phụ:
“Viên mãn đắc Phật quả
Cật khổ đương thành lạc
Lao thân bất toán khổ
Tu tâm tối nan quá”
Tạm dịch:
“Viên mãn đắc Phật quả
Lấy chịu khổ làm vui
Nhọc thân không tính khổ
Tu tâm khó qua nhất
(Khổ kỳ tâm chí–Hồng Ngâm)
Quyết tâm tu luyện, cháu có thể cảm nhận thân thể trở nên khỏe mạnh hơn và tâm tính được đề cao.
Chấp trước vào điện thoại di động
Khi cháu học lớp năm, cháu được phép sử dụng điện thoại thông minh. Cháu thích tán gẫu với bạn bè trên WeChat và dành hàng giờ chơi đùa trên đó.
Kết quả là thời gian học Pháp và làm bài tập của cháu ít đi. Khi mẹ hỏi cháu nguyên do, cháu thậm chí còn nói dối mẹ. Cháu ích kỷ nghĩ rằng cháu có thể che giấu những hành vi sai trái của mình, nhưng Sư phụ giảng:
“Trong tư tưởng chư vị nghĩ gì, [thì] tại không gian khác những Pháp thân của tôi đều biết hết.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã thấy sai lầm của cháu và an bài cho mẹ đến để giúp cháu sửa sai, vậy mà cháu đã nói dối mẹ và thậm chí còn nổi nóng với mẹ.
Tuy nhiên, Sư phụ chưa bao giờ bỏ rơi cháu và luôn luôn điểm hóa cho cháu. Mỗi lần cháu mở điện thoại lên thì những mụn đỏ sẽ xuất hiện trên mặt của cháu.
Cháu rất lo lắng về bề ngoài của mình, và cứ săm soi gương mặt của cháu trong gương. Cháu biết đây là một chấp trước về sắc.
Cháu ước thúc chính mình không chơi điện thoại và cố gắng tu khứ chấp trước vào sắc.
Mỗi sáng cháu bắt đầu thức dậy luyện công cùng với bà và mẹ. Không lâu sau đó, phần lớn những mụn đỏ trên mặt cháu đã biến mất. Tâm trạng của cháu bắt đầu thay đổi và cháu cảm thấy vui vẻ với cuộc sống.
Thanh lý chấp trước
Năm 2018 trang Web Minh Huệ đã đăng thông báo “Tất cả đệ tử Đại Pháp cần biết.” Thông báo này đề cập đến tầm quan trọng của việc gỡ bỏ nhiều ứng dụng chẳng hạn như WeChat và Tencent QQ từ điện thoại di động của chúng ta.
Thời điểm đó cháu không chú ý đến thông báo này vì cháu đã không còn sử dụng điện thoại quá nhiều nữa, nhưng khi lên cấp hai, cháu nhận thấy rằng các bạn học sinh khác nhanh chóng kết bạn với nhau vì cùng chung sở thích về điện thoại và trò chơi điện tử.
Còn cháu thì buồn bã và than vãn: “Tớ không có Tencent QQ.” Các bạn cùng lớp để nghị cháu tải về nhưng cháu biết rằng một học viên mà làm việc đó thì không đúng.
Cháu thường xuyên khóc vì cháu không thể hòa hợp với các bạn, cháu trở nên ghen tị khi các bạn trò chuyện với những người bạn mới của họ.
Sau khi thanh tĩnh lại, cháu nhận thấy rằng tâm tật đố của cháu quả thực là quá mạnh mẽ. Cháu cũng nhận ra rằng cháu cũng ích kỷ. Tất cả những gì cháu quan tâm là mọi người nhìn cháu như thế nào còn cháu thì chưa bao giờ chủ động kết bạn. Cháu không bao giờ nhận thấy những sai lầm của bản thân và sẽ đổ lỗi cho người khác.
Là một người tu luyện, không phải là chúng ta nên cân nhắc đến người khác trước sao? Chúng ta cần từ bi với họ; vậy vì sao cháu lại không thể kết bạn với họ?
Sư phụ giảng:
“Nếu ‘tình’ kia chẳng đoạn, thì chư vị không thể tu luyện được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Xem xét sâu hơn, cháu nghĩ về cách cháu mong muốn được ghi nhận và không bị bỏ quên. Đây là một tâm hư vinh rất mạnh mẽ. Làm sao mà cháu có thể đề cao tầng với quá nhiều chấp trước như thế?
Vì vậy cuối cùng cháu đã bắt đầu tu bỏ những chấp trước của cháu, và dần dần cháu đã có nhiều bạn bè hơn. Đây chính là cách mà Sư phụ đang khích lệ cháu.
Hồi tưởng lại con đường tu luyện những năm qua, cháu thật hối tiếc vì đã không đủ tinh tấn. Tuy nhiên, Sư phụ rất từ bi và đã không bao giờ bỏ rơi cháu.
Từ giờ trở đi, cháu sẽ tuân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp và đề cao bản thân cho đến ngày viên mãn và theo Sư phụ trở về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/16/403914.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/7/185416.html
Đăng ngày 28-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.