Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-05-2020] Mười học viên chúng tôi đều sinh ra tại Trung Quốc vào những năm 90. Chúng tôi đã hành xử giống với hầu hết những người trẻ tuổi khác. Chúng tôi tự cho mình là trung tâm, thích bon chen tranh đấu, thích xem phim, chơi game, quan tâm đến danh tiếng, truy cầu sự nhìn nhận từ người khác và khát khao trở lên nổi tiếng. Chúng tôi nhiệt tình với bạn bè và sẽ làm tất cả vì họ, kể cả khi cần phải chiến đấu.
Trong khi đó, chúng tôi sinh sự với cha mẹ và nổi cáu với họ. Chúng tôi khao khát được yêu và lập kế hoạch cho tương lai. Chúng tôi làm việc chăm chỉ vì muốn có được cuộc sống mà chúng tôi mơ ước. Chúng tôi lập kế hoạch cho tất cả mọi thứ có thể nhưng lại không lên kế hoạch cho “tu luyện”.
Mặc dù chúng tôi có tính cách khác nhau nhưng chúng tôi cùng đắc Pháp vào mùa hè năm 2014. Kể từ đó chúng tôi cùng nhau bước trên con đường tu luyện và đã trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu trong tu luyện.
Đắc Pháp năm 2014
Chúng tôi là sinh viên của một trường đại học nổi tiếng ở miền Bắc Trung Quốc và thích tham gia lớp hoc của giáo sư Vương. Ông giảng bài rất sôi nổi và luôn kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của chúng tôi. Ông luôn quan tâm tới người khác và hài hước. Ông không bao giờ nhận bất kỳ món quà nào mà các học sinh hay phụ huynh mang tới.
Nhiều sinh viên không thể về nhà vào dịp năm mới. Ông đã mời họ tới dùng bữa tại nhà. Chúng tôi đã rất hạnh phúc và có một kỷ niệm đẹp ở đó.
Người giáo viên mạng văn hoá, vụ thảm sát ngày 4 tháng 6, vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn, hay làn sóng thoái xuất khỏi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Một số sinh viên không tiếp nhận thông tin phản đối những gì ĐCSTQ tuyên truyền và giữ khoảng cách với ông. Một vài người thì đồng ý với quan điểm của ông. Họ đã biết được sự thật về nhiều sự kiện đã xảy ra ở Trung Quốc và thoái đảng. Họ hỏi ông về những cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu tu luyện cách đây 6 năm.
Vào lúc đó, giáo sư Vương và vợ của ông đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 2 năm. Ông nói: “Tôi rất cảm động. Chúng ta được kết nối bởi Pháp Luân Đại Pháp, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã cho chúng ta cơ hội cùng nhau tu luyện tinh tấn và đề cao”.
Đến từ các hoàn cảnh khác nhau
Chúng tôi tới từ các hoàn cảnh khác nhau, có tính cách khác nhau, và bước vào tu luyện Đại Pháp theo các cách khác nhau.
Mạch Tử đã học được cách quan tâm đến người khác
Mạch Tử là một cô gái có tính cách mạnh mẽ. Cô nói với giáo sư Vương rằng: “Em không sợ, em sẽ thoái xuất khỏi ĐCSTQ bằng tên thật. Nhưng em sẽ không làm điều đó nếu thầy yêu cầu em làm điều xấu. Em có thể đọc sách không?” Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cô đã bị chấn động. Thần Phật là có thật! Cô bắt đầu tu luyện Đại Pháp, và đã giảm hơn 5 kg sau vài tháng tu luyện. Quan trọng hơn là cô đã khỏi bệnh.
Cô là người nóng tính và tinh thần bất ổn. Nhưng cô luôn là người chiếm thế thượng phong khi gặp mâu thuẫn với người khác. Cô coi thường những học sinh nịnh bợ giáo viên. Cô sẽ đứng lên vì những học sinh yếu đuối. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô nhận ra bản thân cần phải quan tâm đến người khác, ngay cả khi cô đúng. Vì vậy, khi mâu thuẫn đến, cô biết rằng mọi chuyện xảy ra không phải là ngẫu nhiên. Là một người tu luyện, cô phải “nhẫn” và chiểu theo các Pháp lý cao hơn. Do đó, những mâu thuẫn lớn đã được hoá giải sau khi cô bắt đầu tu luyện. Cô nói: “Tu luyện giúp tôi cải biến tâm tính, tôi cảm thấy vui vẻ và không còn lo lắng về mọi vấn đề nữa”.
Du Du không còn ganh đua nữa
Khi còn nhỏ, bố mẹ Du Du đã dạy cô phải sống khôn khéo. Cô biết cách làm vừa lòng giáo viên, biết cách làm thế nào đạt được điểm cao hơn, vì vậy điểm số của cô luôn đứng đầu lớp. Cô đã nộp đơn xin gia nhập ĐCSTQ khi còn trẻ. Cô đến văn phòng giáo viên để giúp đỡ họ khi cần.
Cô không tin truyền thuyết về Hoa Ưu Đàm, nhưng một ngày, cô nhìn thấy hoà Ưu Đàm trên quả nho khô ở nhà của Giáo sư Vương, cô còn có thể nhìn thấy nhuỵ hoa trắng tuyệt đẹp của nó thông qua kính lúp. Sau này, hoa Ưu Đàm còn mọc trên gỗ, hàng rào sắt, lá khô và đá trong nhà của Giáo sư Vương. Một vài trong số đó đã ở đó được 6 năm.
Sau đó, Du Du nhận ra rằng cô đã sai lầm. Cô hỏi Giáo sư Vương xem cô có thể học Pháp Luân Đại Pháp không? Ông nói: “Em phải hiểu được ý nghĩa của việc tu luyện Đại Pháp. Em không thể sử dụng nó để đạt được điểm cao hoặc kiếm được nhiều tiền”.
Cô cảm thấy buồn vì đã làm điều không tốt, và nghĩ rằng mình không đủ điều kiện để học Đại Pháp. Nhưng, cô không cầm được nước mắt và vẫn muốn học Đại Pháp. Cô nói: “Em hiểu đây là một khảo nghiệm để xem em có đủ quyết tâm chưa?” Cô có thể ngồi kết già trong một giờ ngay khi cô mới bắt đầu tu luyện. Cô nhanh chóng hiểu các nguyên lý của Đại Pháp. Cô không còn ganh đua ở trường và muốn giúp đỡ người khác. Mặc dù cô không còn nhắm đến việc đứng đầu lớp nhưng kết quả học tập của cô thậm chí còn tốt hơn.
Thạch Đầu: Khỏe mạnh từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Bạn trai của Du Du là Thạch Đầu, sức khỏe của anh ấy không được tốt và hàng tháng anh ấy phải đến bệnh viện để tiêm. Anh lưu trữ rất nhiều thuốc và những sinh viên khác thường tìm tới anh nếu họ cần thuốc để uống. Anh đã ngừng uống thuốc sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh nói: “Nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, có thể tôi đã không còn sống nữa”.
Tiểu Mộng: Không còn phản đối Đại Pháp
Tiểu Mộng cố gắng tránh mặt Giáo sư Vương vì ông luôn nói về tội ác mổ cướp nội tạng sống của ĐCSTQ, cũng như sự tồn tại của các vị Thần, Phật. Cô cảm thấy sợ ông.
Một ngày, cô tới phòng giáo viên để hỏi một câu hỏi. Giáo sư Vương là giáo viên duy nhất ở đó và ông bình tĩnh trả lời câu hỏi của cô. Vì lịch sự, cô đã không rời đi ngay lập tức. Sau đó, Giáo sư Vương đã giảng chân tướng cho cô. Cô đã không tiếp nhận chân tướng và thầm cầu nguyện rằng ai đó sẽ đến để cô ấy có thể rời đi. Nhưng, một thời gian lâu sau đó vẫn không có ai tới. Cô cảm thấy hơi thất vọng. Vì không ai tới giải cứu cô nên cô đã lắng nghe và cảm thấy những gì ông nói đều rất hợp lý.
Cô gặp một vài học viên khác, họ chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ với cô. Mặc dù một vài thứ họ nói cô không hiểu, nhưng cô có thể cảm nhận được một sự chân thành, điều mà cô không thấy ở những người khác. Sau đó, cô cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Tiểu Đào: Buông bỏ tâm tật đố
Tiểu Đào có tính cách bướng bỉnh và thích chơi game. Sau khi em trai cô được sinh ra, cô cảm thấy rằng cha mẹ yêu em hơn mình nên cô thường xuyên gây sự với họ.
Sau khi cô tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô nhận ra rằng cha mẹ mình thật vất vả và cô bắt đầu quan tâm tới họ. Cô chăm sóc và giúp em trai học. Bây giờ, em trai cô yêu cô hơn bất cứ ai khác.
Khi cô bị mẹ lớn tiếng khiển trách trên đường phố. Cô đã im lặng. Sau này mẹ cô phải thừa nhận: “Con đã thay đổi rất nhiều. Con không còn là cô bé nổi loạn nữa”. Tiểu Đào ngửi thấy mùi thơm khi cô đang ngủ. Cô cảm thấy một luồng năng lượng ấm áp tuôn từ đỉnh đầu xuống thông thấu toàn thân khi cô đang thiền định.
Mạt Mạt đã tiếp nhận chân tướng về Đại Pháp
Mạt Mạt rất nhạy cảm và khiêm tốn. Cô tin vào Chúa. Cô đã cố gắng trở thành một người tốt, nhưng theo tiêu chuẩn của cô. Cô cố gắng đối xử tử tế với mọi người và nhẫn nhịn khi gặp mâu thuẫn về lợi ích. Nhưng người ta lại nghĩ rằng cô thật kỳ lạ và không phù hợp với xã hội. Họ bảo cô hối lộ các giáo viên để đạt điểm cao, tham dự các câu lạc bộ khác nhau để nhận giải thưởng và chứng chỉ. Cô rơi vào tình huống khó xử. Cô cảm thấy suy nghĩ của mình là đúng nhưng cô buộc phải làm những điều cô không muốn làm.
Cô bị mất phương hướng trong cuộc sống và không biết phải làm gì. Cô đã nghĩ tới tự tử để thoát khỏi tình huống này nhưng cô lại sợ rằng mình sẽ xuống địa ngục. Cô muốn được siêu thoát và thoát khỏi vòng luân hồi.
Một ngày, bạn thân của Mạt Mạt là Tiểu Đào đã nói với cô rằng: “Cậu có biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt không? Cậu có biết vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn là một trò lừa bịp và đã được dàn dựng không? Cô mời Mạt Mạt đến nhà Giáo sư Vương. Mạt Mạt đã bị sốc và không ngờ Tiểu Đào sẽ nói những điều như vậy. Nhưng cô nghĩ ắt hẳn phải có lý do đằng sau nó. Khi còn là một đứa trẻ, cô đã trông thấy những biểu ngữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” ở trên tường. Không thể nào nói rằng “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” là sai được. Cô đã quyết định tới nhà Giáo sư Vương cùng Tiểu Đào.
Khi gặp Giáo sư Vương, cô thấy rất ngạc nhiên. Mặc dù cô thấy sợ ông do nghe những tuyên truyền về Pháp Luân Công của ĐCSTQ nhưng cô biết ông là một giáo viên giỏi và khác với các giáo viên khác. Cô cảm thấy ông rất dễ mến. Sau khi nói chuyện với ông, cô nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện, các học viên trân trọng sự sống và sẽ không tự sát. Cô đã biết về ý nghĩa nhân sinh và hiểu rằng có nhiều cách khác nhau để thoát khỏi luân hồi. Cô cảm thấy hạnh phúc và có cảm giác thân thuộc. Giáo sư Vương khuyên cô nên đọc Chuyển Pháp Luân. Từ ngày đó cô bắt đầu hành trình tu luyện của mình.
Tiểu Âm hiểu được sự xấu xa của ĐCSTQ
Tiểu Âm đã rất sợ hãi khi xem video về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Sau đó, cô lảng tránh những học viên Pháp Luân Đại Pháp cùng lớp. Một ngày nọ, cô tới thăm nhà Giáo sư Vương. Ông đã nói chuyện với cô về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Cô thật sự sốc khi biết rằng ĐCSTQ đã làm quá nhiều điều xấu. Tại sao cha mẹ cô lại tự hào về cái đảng tà ác này? Tại sao chúng tôi lại sử dụng các tiêu chí của ĐCSTQ để đánh giá một học sinh là tốt hay xấu? Cô cảm thấy ghê tởm với các hành động của ĐCSTQ và xấu hổ bởi một người bạn cùng lớp chủ động muốn trở thành thành viên của ĐCSTQ.
Cô nghĩ rằng phải có rất nhiều người như mình bị buộc phải tham gia đoàn thanh niên của ĐCSTQ. Họ đã không biết những lời hứa của họ đối với ĐCSTQ có nghĩa là gì và họ cũng không biết rằng sau khi họ tuyên thệ thì những điều đó sẽ trở thành sự thật – thật đáng buồn. Cô cảm thấy thoải mái sau khi thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ. Nhìn lại, cô nhận ra rằng mọi thứ đã được sắp xếp bởi vì mỗi khi cô nộp đơn xin gia nhập ĐCSTQ thì luôn có vấn đề xảy ra. Ngay sau đó, cô đã bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp.
Tiểu Thiên bảo trì một tâm thái thiện lương
Tiểu Thiên là một thanh niên kiêu ngạo và sống nội tâm. Giáo viên trước của cậu nói cậu nên duy trì mối quan hệ tốt với các thầy cô giáo của mình và cố gắng trở thành lớp trưởng thì sẽ có nhiều cơ hội để nhận học bổng. Cô cũng nói với cậu rằng cậu nên tranh đấu vì lợi ích của mình, nhưng hãy khéo léo. Cậu lấy lời khuyên của cô làm chỉ đạo cho cuộc sống nhưng đôi khi cậu thấy hành vi của mình thật đáng khinh bỉ.
Giáo sư Vương đã giảng chân tướng cho Tiểu Thiên. Cậu nhận ra rằng mình nên bảo trì một tâm thái thiện lương và không nên để mất nó bởi các quan niệm hậu thiên. Giáo sư Vương đã chia sẻ với cậu nhiều về các câu chuyện tu luyện và nói với cậu rằng Pháp Luân Đại Pháp yêu cầu các học viên nâng cao tâm tính dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và qua đó đề cao cảnh giới của họ. Cậu cảm thấy tâm mình như được khai mở và cậu muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thông qua việc đọc sách cậu hiểu rằng tu luyện là tu cái tâm của mình chứ không phải là một hình thức hời hợt bên ngoài. Cậu trở nên thoải mái, cảm thấy hạnh phúc và biết quan tâm tới người khác sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và mọi người cũng rất quý mến cậu.
Dương Tử đã lắng nghe Giáo sư Vương
Dương Tử là một đứa trẻ cô độc bởi bố mẹ cô làm việc ở thành phố khác. Cô thích xem những chương trình truyền cảm hứng để khích lệ bản thân. Nhưng càng xem, cô càng quan tâm đến sở thích cá nhân của mình. Cô lớn lên trong một gia đình tín Thần. Cô lắng nghe Giáo sư Vương và tin những gì ông nói. Cô thoái xuất khỏi tổ chức đoàn thanh niên của ĐCSTQ. Ngay lập tức cô cảm thấy rằng các vật chất xấu đã được loại bỏ khỏi cơ thể mình, thân thể cô trở nên nhẹ nhàng và cô cảm thấy hạnh phúc.
Cô bắt đầu đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp, tập các bài công pháp cùng với Mạch Tử và làm quen với nhiều học viên. Cô thực sự cảm nhận được sự an hòa khi ở cùng các học viên. Thông qua tu luyện, cô đã hiểu rõ hơn những gì Sư phụ giảng:
“Cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được”. (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)
Cô nhận ra rằng mọi chuyện sẽ là hảo sự, chỉ cần cô kiên định và sống chân thật, cô cũng không cần phải lo lắng quá nhiều về cuộc sống sau khi tốt nghiệp.
Hoàn cảnh xung quanh cải biến
Chúng tôi học cùng lớp. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tình bạn của chúng tôi trở nên bền chặt hơn. Chúng tôi thường luyện các bài công pháp trong lớp vào buổi sáng, đả tọa và học Pháp vào buổi tối. Sức khỏe của chúng tôi đã được cải thiện và chúng tôi đã hoàn thành tốt các nghiên cứu của mình. Chúng tôi không còn hiển thị mà trở nên biết quan tâm tới người khác và khiêm tốn hơn. Môi trường trong lớp cũng được cải thiện.
Hơn một nửa số bạn cùng lớp của chúng tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt khi chúng tôi tốt nghiệp đại học.
(Còn tiếp)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/16/404942.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/25/185204.html
Đăng ngày 25-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.