Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-02-2020] Con gái tôi là tiểu đệ tử Pháp Luân Đại Pháp học lớp sáu, gần đây cháu đã bị chôn vùi trong bài tập về nhà.

Mới đêm qua, sau khi hoàn thành một số bài tập về nhà khác, cháu bắt đầu viết một bài luận. Bình thường, cháu là một người viết chậm, nhưng buổi tối hôm qua thì không như vậy. Tôi đã kiểm tra cháu khi đang làm bài, và thấy cháu đã quá phấn khích.

“Đây giống như ai đó đang nói với con những gì nên viết!” cháu hét lên. “Câu chữ cứ liên tục tuôn ra.”

Tôi rất hài lòng vì cháu, cho tới khi xem bài luận có tiêu đề: “Tôi-Trò chơi điện tử ưa thích nhất của bạn.”

Các game thủ bị thao túng như thế nào

Tôi đọc bài luận của cháu sau khi nó được hoàn thành. Bài viết được viết ở dạng ngôi thứ nhất-chính là trò chơi điện tử.

Trước hết nó muốn cảm ơn con người đã cho nó ăn. “Tôi không có cơ thể thật,” trò chơi điện tử nói, “chỉ là những vật trung gian khác nhau mà tôi tiếp quản. Tôi có thể theo dõi bạn không ngừng từ máy tính, điện thoại thông minh cho đến iPad của bạn.”

Mặc dù cháu đã đọc nhiều bài viết của các đồng tu trên trang Minh huệ, các bài giảng của Sư phụ, liên quan đến chủ đề này, con gái tôi không thực sự hiểu tại sao Internet có thể nguy hiểm cho người tu luyện đến như vậy.

Cháu nói rằng như thể có ai đó đang đứng bên cạnh mình, nói cháu phải viết những gì. Cháu chưa bao giờ nghĩ về vấn đề này khi viết bài luận. Có quá nhiều thông tin đến với cháu ngay một lúc và cháu đã không thể viết ra tất cả.

Bài tiểu luận đã được viết: “Sau khi bạn mở ứng dụng của chúng tôi bằng ngón tay, tôi sẽ chèn vô số ống dẫn, gọi là ‘nghiện’ vào các huyệt đạo trên cơ thể bạn.”

Tôi đã hơi sốc, vì không nhìn nhận từ quan điểm này. Lập tức tôi sử dụng điện thoại thông minh của chồng đề gửi bài luận của cháu cho em trai tôi.

Khi còn nhỏ em trai tôi đã từng rất tín tâm vào Đại Pháp, nhưng cậu đã không tự chủ được bản thân và đã chơi trò chơi điện tử hơn mười năm, ảnh hưởng tiêu cực đến việc học và khiến cậu trở nên nóng tính. Cậu rất khó hòa đồng với mọi người.

May mắn thay, Sư phụ đã an bài một công việc rất tốt cho cậu sau khi tốt nghiệp. Đó là một công việc dễ dàng nhưng xa nhà. Cậu có thể sống và ăn ở như trong một khách sạn sang trọng. Một điều hạn chế đối với cậu là sống xa các thành phố lớn, vì vậy kết nối Internet không thuận lợi để chơi các trò chơi mà cậu yêu thích.

Thay mặt toàn thể gia đình tôi xin cảm tạ Sư phụ vì sự an bài chu đáo này.

Mặc dù vậy, em tôi đã tìm thấy một số trò chơi nhỏ khác để chơi trong khi phàn nàn rằng nơi này quá xa. Dường như Internet vẫn còn ảnh hưởng rất lớn đến cậu.

Con gái tôi đã viết như sau trong bài luận:

“Khi bạn phấn khích chiến đấu với các game thủ khác, nhiều màu sắc tươi sáng và chất lỏng trong suốt chảy ra từ các ống này và được cấy vào trong cơ thể của các game thủ. Khi chúng thâm nhập vào mạng ảo của màn hình trò chơi, chúng trở thành các màu tối khác nhau như: xanh đậm, đen, xám, v.v … Hầu hết các chất lỏng này được đưa ngay vào miệng của chúng tôi, trở thành thức ăn cho chúng tôi và chúng là một thành phần quan trọng trong việc tạo ra những phần mới của trò chơi. Một phần nhỏ khác của nó được trải ra tất cả các góc của màn hình để tạo ra trải nghiệm hình ảnh chân thực hơn.”

Những cảnh được mô tả trong bài luận có thể là từ Sư phụ, Ngài đã sử dụng một học viên trẻ để trực tiếp tiết lộ căn nguyên của chứng nghiện chơi game trực tuyến của em trai tôi.

Internet hủy hoại tu luyện của tôi

Bài luận của con gái tôi cũng là một gậy cảnh tỉnh cho tôi. Trạng thái tu luyện của tôi đặc biệt rất tệ trong thời gian đó, tôi khá bận tâm đến những thứ của người thường. Tôi đã không làm ba việc mà các đệ tử Đại Pháp nên làm. Hơn nữa, tôi liên tục sử dụng điện thoại, chủ yếu mua sắm trực tuyến.

Khi con gái tôi đang viết bài luận, tôi đã đi xem hàng giảm giá trực tuyến. Cho dù tôi thường không mua đồ, tôi cảm thấy hài lòng chỉ bằng cách nhìn vào tất cả các sản phẩm ưa thích. Khi đi ngủ, thậm chí tôi còn nhìn thấy những thứ này hiện lên trước mắt, khiến tôi tỉnh giấc.

Tôi đã không thể tĩnh tâm phát chính niệm và không muốn luyện công. Tôi cũng quyết định đình lại một hạng mục giảng chân tướng nhỏ mà mình đã thực hiện trong một thời gian.

Cơ thể của tôi đã xuất hiện một số đề: cả mắt cá chân và cổ tay của tôi bị đau trong hơn một tháng và không thể thoải mái cử động. Tôi luôn tin rằng giả tướng này là do các chấp trước của mình gây ra, như tâm sợ hãi, truy cầu sự thoải ái, an dật và sắc dục. Tuy nhiên, tôi đã bỏ qua cạm bẫy của Internet.

Nó hoạt động giống như một loại thuốc nhằm gia cường các chấp trước mà chúng ta vẫn chưa loại bỏ, kéo chúng ta ngày càng xa rời khỏi lý trí và bản nguyên của sinh mệnh. Thời gian qua đi, điều này có thể khiến một học viên từ bỏ con đường tu luyện của mình và kéo họ trở lại đám đông của người thường.

Sau khi nhận ra sự nguy hiểm của Internet, chúng ta cần phải có can đảm để hoàn toàn cắt đứt bản thân khỏi nó. Lạn quỷ ở các không gian khác thấy rõ các chấp trước của chúng ta, thao túng Internet để triển hiện cho chúng ta thấy những thứ mình thích, khơi dậy sự thích thú của chúng ta và khiến chúng ta lạc lối.

Thời gian quý báu sẽ bị lãng phí và sự thao túng của Internet đối với chúng ta sẽ được gia tăng. Cuối cùng khi chúng ta nhận ra rằng có điều gì không ổn, việc loại bỏ chứng nghiện này có thể rất khó khăn.

Internet không chỉ gây hại cho những người trẻ tuổi thích chơi trò chơi điện tử mà còn ảnh hưởng đến bất kỳ ai sử dụng máy tính, điện thoại di động và các sản phẩm điện tử khác. Ngày nay mọi người không biết những tác dụng của nó, nhưng các học viên của chúng ta không thể hồ đồ thêm nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/4/400530.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/27/185246.html

Đăng ngày 23-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share