Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-12-2020] Tôi là một người về hưu 77 tuổi, đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 20 năm. Trước đó, tôi đã bị nhiều căn bệnh gồm viêm thận, đau lưng, phù và bí tiểu.

Không có cách chữa trị bệnh viêm thận. Những người mắc bệnh này phải phụ thuộc vào các phương pháp điều trị để kiểm soát triệu chứng mà không có gì đảm bảo rằng chúng sẽ hiệu quả. Tôi không có tiền, vì vậy tôi quyết định không tìm cách chữa trị nào và chờ chết.

Một người thân trong gia đình tôi có được cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 1997. Sau khi đọc sách trong sáu ngày, Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn) đã tịnh hóa thân thể cho tôi – tôi có thể đi tiểu bình thường và thường xuyên, và bệnh phù cũng hoàn toàn biến mất. Tôi cảm thấy cơ thể thư giãn và nhẹ nhõm.

Tôi đã phấn chấn. Một người vốn bị bệnh tật hành hạ trong nhiều năm như tôi đột nhiên không có bệnh. Không lời nào có thể diễn tả lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ Lý. Đại Pháp thật tuyệt vời!

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, chồng tôi và tôi đã sử dụng toàn bộ số tiền tiết kiệm của chúng tôi để tới Bắc Kinh ba lần, thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Đại Pháp. Chúng tôi đã bị bắt giữ phi pháp và bị giam giữ ba lần, bị đưa tới trại lao động cưỡng bức hai lần. Nhờ Sư phụ bảo hộ, chúng tôi trở nên kiên định hơn với tín tâm vào Pháp Luân Đại Pháp.

Giới thiệu vẻ đẹp của Đại Pháp cho một tù nhân trẻ

Khi tôi bị giam giữ tại Trại tạm giam Đông Thành của Bắc Kinh, tôi đã gặp một cô gái 19 tuổi được cảnh sát thông báo rằng cô sẽ bị giam giữ trong một năm rưỡi.

Ngày nào cô cũng khóc. Tôi được biết rằng sau khi bố cô qua đời, gia đình cô mong cô sẽ là chỗ dựa về tài chính cho họ.

Tôi an ủi cô, nói với cô về Đại Pháp, dạy cô học thuộc một số bài thơ trong Hồng Ngâm, và nói với cô cách trở thành một người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Cuối cùng cô đã ngừng khóc và chủ động giúp đỡ người khác trong buồng giam. Có lần cô nói với tôi: “Cháu sẽ bảo mẹ cháu tu luyện Đại Pháp sau khi được thả.” Tôi đáp rằng Sư phụ chắc chắn sẽ giúp cô ấy đạt được mong ước của mình. Cô được thả sau 28 ngày bị giam giữ, ngay sau khi biết về Đại Pháp.

Buông bỏ sinh tử

Tôi bị giam giữ trong hơn 100 ngày tại Trại tam giam Đông Thành, và tuyệt thực trong 20 ngày để phản đối cuộc bức hại.

Kết quả là tôi đã không đi vệ sinh trong hơn 40 ngày. Tôi cũng bị buộc phải ngồi trên một tấm ván lạnh mỗi ngày và bị bệnh trĩ rất khó chịu. Một ngày, trĩ bị sa xuống và bắt đầu chảy máu. Máu làm vấy bẩn quần tôi và giường.

Tôi không sợ, cũng không cảm thấy đau. Tôi biết Sư phụ đang bảo hộ tôi. Đáng ngạc nhiên là sau sự việc này, tôi không bao giờ còn bị trĩ và phân của tôi trở nên bình thường sau nhiều năm bị táo bón. Sư phụ lại tịnh hóa thân thể cho tôi lần nữa, và biến hung hóa cát.

Giúp đỡ lính canh biết chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại

Con trai tôi bị cầm tù trong hơn 10 năm vì đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi và tôi đến nhà tù thăm cháu hàng tháng. Chúng tôi cũng tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng cho các lính canh, những người tin vào những lời nói dối về môn tu luyện của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Một lính canh chịu trách nhiệm đăng ký người thăm thân đã từng nói rằng vợ cậu ấy bị một căn bệnh lạ và không thể chữa được, và cậu ấy rất lo lắng cho vợ mình. Tôi đã chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình và bảo cậu ấy; “Hãy bảo cô ấy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và hãy làm một người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, mọi thứ sẽ ổn.”

Tôi cũng bảo cậu ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nói: “ĐCSTQ đang bức hại Phật Pháp và Pháp Luân Đại Pháp, và dàn dựng vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn khiến mọi người hiểu lầm và căm ghét môn tu luyện.”

“Trời sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Nếu cậu là một thành viên của Đảng, cậu cũng sẽ bị hủy diệt khi Trời tiêu diệt nó. Nhưng nếu cậu thành tâm thoái Đảng, Trời sẽ bảo vệ cậu.” Cậu ấy đồng ý thoái ĐCSTQ và hứa cũng sẽ nói với vợ mình về việc đó.

Một tháng sau, cậu ấy nói với tôi rằng vợ mình đang khá hơn nhiều. Kể từ đó cậu ấy đã giúp đỡ chúng tôi mỗi khi chúng tôi đến thăm con trai mình.

Trong năm chịu án giam thứ sáu trong tù, con trai tôi đã bị tra tấn và bị từ chối thăm thân. Tôi đã cố gắng gặp cai tù, nhưng bị dẫn dắt đi lòng vòng.

Ngày hôm sau tôi lại đến nhà tù. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và cho phép tôi vào nhà tù mà không bị phát hiện. Đáng ngạc nhiên là tôi đã đi qua cổng và ba trạm kiểm tra mà không gặp vấn đề gì. Sau đó tôi tới tầng bốn và mọi người đều lờ tôi đi.

Một lúc sau, một lính canh ra khỏi phòng và sốc khi nhìn thấy tôi: “Tại sao bà lại đứng ở đây” – cậu ấy hỏi “Và ai cho bà lên đây?” Tôi giải thích rằng tôi ở đó để gặp cai tù để thảo luận về tình hình của con trai tôi. Cậu ấy nói rằng người cai tù không có ở đó và đưa tôi tới phòng lễ tân ở tầng dưới.

Trong phòng lễ tân, một lính canh cao lớn đã tự giới thiệu cậu ấy là đội Trưởng nhà tù và hỏi tại sao tôi lại đến đó. Tôi nói với cậu ấy: “Con trai tôi là một người tốt và chăm chỉ, kính trọng người già. Nó đã từng bị bệnh gan nặng, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, căn bệnh đã biến mất. Nó luôn đối xử với mọi người theo Chân-Thiện-Nhân.”

“Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, được công nhận và thực hành ở hơn 100 quốc gia trên thế giới. Chỉ có Giang Trạch Dân là phản đối. Ông ta đã sử dụng cảnh sát để phạm tội chống lại Đại Pháp. Cậu là một người tốt và chính trực. Nếu cậu thoái ĐCSTQ, cậu sẽ được bảo vệ.”

Cậu ấy vui vẻ đáp rằng anh sẽ thoái ĐCSTQ. Tôi cũng khuyên cậu ấy nói với bố mẹ mình hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Trước khi tôi rời đi, cậu ấy nói: “Tôi sẽ không gây phiền hà gì cho con bà. Hãy đến gặp tôi nếu bà cần giúp đỡ.”

Đối xử với gia đình chị dâu tôi bằng lòng chân thành

Gia đình chị dâu tôi đến sống cùng tôi vào mùa Thu năm ngoái. Tôi rất vui có cơ hội cho chị ấy thấy được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, Trước đây, chị dâu tôi có hiểu nhầm về Đại Pháp và đã mỉa mai tôi.

Tôi giúp họ ổn định cuộc sống thoải mái và chuẩn bị các bữa ăn ngon mỗi ngày. Là một học viên, tôi gác lại mọi bất bình trong quá khứ và coi họ như gia đình.

Chúng tôi đã có nhiều thời gian nói chuyện trong quãng thời gian đó và tôi đã nói với chị dâu tôi về cuộc bức hại. Cuối cùng chị đã hiểu chân tướng và trở nên ủng hộ Đại Pháp. Bất cứ khi nào chúng tôi đi chợ hay ra ngoài đi dạo, chị lại giúp tôi giảng chân tướng khi tôi nói chuyện với mọi người về cuộc bức hại.

Một ngày nọ chị dâu tôi nói với tôi: “Chị thấy em có một cuộc sống tuyệt vời, sức khỏe tốt, và sống trong một ngôi nhà rộng rãi. Ở đây mới hạnh phúc làm sao!”

Con trai chị cũng nói: “Cháu luôn bị mất ngủ khi ở nhà. Tuy nhiên, cháu đã rất thoải mái khi ở đây. Cháu ăn ngủ tốt.” Con gái và cháu gái chị cũng khen ngợi làm thế nào tôi có thể làm nhiều việc nhà hàng ngày mà không thấy mệt mặc dù tôi đã ở tuổi 70, và tôi có sức khỏe tốt như thế nào.

Cả bốn thành viên trong gia đình chị dâu tôi đã chọn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/17/395209.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/23/184162.html

Đăng ngày 08-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share