Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-04-2020] Tôi là một bác sỹ tại một bệnh viện lớn. Nhiều người ghen tị với sự nghiệp thành công của tôi. Họ sẽ không như vậy nếu họ nhìn thấy tôi 20 năm trước. Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) và Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công đã thay đổi cuộc đời tôi.

Khỏi bệnh đau dạ dày

Tôi từ nhỏ đã yếu và hay đau ốm. Lên cấp 2, tôi bắt đầu bị đau dạ dày kinh niên. Đôi khi tôi đau đến nỗi toàn thân toát mồ hôi lạnh. Kết quả học tập của tôi cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cả thuốc Tây y và Đông y đều không có tác dụng.

Năm 2002, một người hàng xóm đã khuyên mẹ tôi và tôi nên thử tập Pháp Luân Công. Tư tưởng và sự tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mà tôi được dạy trong trường học đã khiến tôi có tâm lý bài xích môn tập này. Tôi thậm chí còn có lời lẽ thiếu tôn trọng với người hàng xóm. Tuy nhiên, sau đó tôi đã làm theo và học các bài công pháp. Khi đang luyện bài công pháp số hai, Pháp Luân Trang Pháp, đột nhiên bụng tôi quặn lên và tôi nôn mửa. Trong nháy mắt, tôi cảm thấy bụng mình thật nhẹ nhõm. Tôi ấn vào bụng, nó không còn đau nữa. “Thật kỳ diệu!” Tôi nói với mẹ.

Tôi trở nên khỏe mạnh hơn, tính khí đề cao và không còn sợ bóng tối. Điểm số học tập của tôi tăng lên. Giáo viên của tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi không còn nổi danh vì đánh nhau ở trường nữa.

Pháp Luân Công là một pháp môn tu luyện. Sư phụ Lý ở đây để thức tỉnh lương tâm của chúng ta. Cuối cùng tôi đã có thể nhìn thấu những lời vu khống và tuyên truyền mà tôi nghe được trên truyền hình hoặc từ bất kỳ phương tiện truyền thông nào khác. Tôi biết ơn Sư phụ và Đại Pháp. Tôi cũng muốn xin lỗi vì đã nói những lời bất kính về Sư phụ và Đại Pháp trước khi tu luyện.

Lưu giữ Pháp trong tâm

Lên cấp 3, tôi đi học nội trú. Trong những năm đó, tôi đã xa rời Pháp Luân Công. Các tâm tranh đấu và đố kỵ nổi lên. Ở Trường Y, học hành rất căng thẳng. Mục tiêu của tôi là tiếp tục học lên cao sau khi tốt nghiệp. Kỳ thi tuyển sinh đại học là vô cùng cạnh tranh, tỷ lệ chọi rất cao.

Tôi bắt đầu mất ngủ. Một ngày nọ, mẹ tôi nhắc tôi về những gì Sư phụ giảng:

“Cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Mẹ còn nói thêm: “Chỉ cần con cố gắng hết sức mình.” Những lời đó đã làm tôi yên tâm. Tôi giữ sự tập trung khi học và nghỉ ngơi khi đến giờ đi ngủ. Tôi đã chia sẻ các ghi chú và mẹo học tập với các sinh viên khác. Thỉnh thoảng tôi mang đồ ăn từ quán ăn về để cho họ có thêm thời gian học. Quan tâm đến người khác là điều mà một học viên cần phải làm.

Vào ngày thi, tôi rất bình tĩnh. Ngày trôi qua suôn sẻ. Tôi là sinh viên đầu tiên của trường thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng. Đại Pháp đã ban cho tôi trí tuệ và sức mạnh để hoàn thành mọi thứ.

Sư phụ đã bảo hộ tôi

Thay vì nâng cao nhận thức về cuộc bức hại như nhiều học viên khác, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi hầu như chỉ học hành. Dù vậy, Sư phụ luôn bên cạnh bảo hộ và dẫn dắt tôi.

Có một ngã tư ngay bên ngoài ký túc xá của tôi. Một ngày Hè năm 2016, trước khi băng qua đường, tôi chờ đèn xanh, tôi nhìn cả hai bên và chạy qua đường. Tiếp theo, tôi nghe thấy một cú đâm mạnh. Tôi thấy một chiếc xe dọn rác đậu cạnh tôi. Đèn trước của nó bị vỡ tung, và mảnh kính vỡ văng trên mặt đất.

Nhân viên vệ sinh nhảy ra khỏi xe và nói: “Cháu bé, cô đã không nhìn thấy cháu, cô không thể dừng xe và đã đâm vào cháu, cháu có sao không?”

Tôi đã rất bối rối vì tôi không cảm thấy gì. Nhìn xung quanh, tôi ngạc nhiên thấy mình vẫn đứng ở lề đường. Ngay lập tức tôi nhận ra Sư phụ đã chặn xe và kéo tôi đến nơi an toàn.

“Cháu không sao, cháu thực sự xin lỗi đã làm hỏng đèn của cô. Người công nhân vệ sinh cảm thấy rất nhẹ nhõm đến nỗi cô đã bật khóc.

Năm 2018, tôi đã nghỉ Đông ba tháng. Trong thời gian đó, tôi học Pháp rất chăm chỉ và luyện các bài công pháp. Tôi đọc Chuyển Pháp Luân nhiều lần. Càng đọc, tôi lại càng muốn đọc. Tôi cũng có thể tăng thời gian ngồi thiền lên một giờ.

Năm 2019, cha tôi và tôi gặp tai nạn xe hơi. Chúng tôi đang đi ra khỏi đường cao tốc và xe của chúng tôi bị xe tải đâm. Tôi nhớ kính vỡ vụn rơi xuống xung quanh tôi như những bông tuyết. Mùi xăng và khói bụi nồng nặc.

Xe của chúng tôi dừng lại sau khi quay tít. Tôi gọi bố tôi. Nhưng ông không phản ứng. Tôi cầu xin Sư phụ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Xin Sư phụ hãy cứu cha con.” Vài phút sau, bố tôi ho và mở mắt ra.

Xe của chúng tôi bị hỏng nặng. Bố và tôi sống sót. Thái độ xấc xược của tài xế xe tải đã chọc tức tôi. Tôi đã không thể ứng xử một cách từ bi. Để trả đũa, tôi đưa bố đến bệnh viện.

Ngay khi chúng tôi đến bệnh viện toàn thân tôi bắt đầu đau đớn, vì vậy tôi cũng đi kiểm tra. Một số xương sườn của tôi bị gãy và có những vết thương mô mềm. Chân tôi bắt đầu sưng lên và tôi không thể đi được. Bác sỹ phòng cấp cứu đề nghị bố tôi và tôi nhập viện để theo dõi. Bố tôi chọn ở lại. Ông ấy không phải là một học viên Pháp Luân Công.

Tôi nhận ra rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, tôi không nên gây rắc rối cho bất kỳ ai, kể cả người lái xe đã đâm vào chúng tôi. Tôi tin rằng Sư phụ sẽ chăm sóc mình, vì vậy tôi đã về nhà.

Trong đêm đó, toàn thân tôi đau không thể chịu đựng được. Mẹ tôi khuyến khích tôi tăng cường học Pháp. Tôi nhớ những lời của Sư phụ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngồi dậy để phát chính niệm. Chân tôi cảm thấy như bị đâm bởi các mảnh kính vỡ. Tôi mặc kệ cơn đau. Tôi đã có thể đi bộ sau khi phát chính niệm xong. Thật là tuyệt!

Đêm đó, tôi cảm thấy như mình đang nằm trên một quả cầu lửa, hơi nóng lan tỏa khắp cơ thể. Sáng hôm sau, cơ thể tôi đau đớn đến mức tôi không thể theo kịp nhạc luyện công. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái sau khi ngồi thiền xong. Tôi đã dành thời gian còn lại trong ngày để học Pháp.

Ba ngày sau, tôi đã bình phục hoàn toàn. Bố tôi vẫn còn ở trong bệnh viện, và ông cần sự giúp đỡ để đi lại. Ông ấy đã bị thuyết phục rằng Pháp Luân Đại Pháp rất có uy lực, và nói với các bạn cùng phòng của ông rằng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” sẽ giúp một người phục hồi nhanh hơn. Những người biết tin về tai nạn của chúng tôi đều đồng ý rằng uy lực của Sư phụ và Đại Pháp thật đáng kinh ngạc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/18/402619.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/1/183857.html

Đăng ngày 26-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share