Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-12-2019] Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, áp lực mà tôi gặp phải từ gia đình, cũng như sự tuyên truyền không ngừng từ Chính phủ, khiến tôi gần như không thể tiếp tục tu luyện. Chồng tôi là một quan chức chính phủ, con trai là một công an. Nhưng Pháp Luân Đại Pháp thần kỳ đã dẫn dắt tôi vượt qua những điều tưởng như không thể, giúp tôi vững bước trên con đường tu luyện.

Gia đình tôi chứng kiến uy lực của Đại Pháp

Chỉ vài ngày sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, căn bệnh mãn tính của tôi đã khỏi.

Tay phải của tôi đã từng bị bỏng nước sôi, khiến một lớp da bị bong. Lúc đó tôi không nghĩ nhiều về vết thương mà chỉ chú tâm vào hai bài kinh văn mới của Sư phụ Lý: “Cũng một đôi lời” và “Dự liệu cho Pháp Chính nhân gian”. Tôi dành thời gian còn lại trong ngày để học Chuyển Pháp Luân và đi ngủ. Mãi đến sáng ngày hôm sau, sau khi hoàn thành xong các bài công pháp, tôi mới nhớ ra kiểm tra tay và thấy không còn vết thương.

Tôi đưa tay cho con dâu là một y tá xem. “Thật không thể tin được”, cháu nói rằng: “Vết bỏng do nước sôi có thể mất vài tháng để lành lặn hoàn toàn.”

Thấy sức khỏe và tâm tính của tôi được đề cao, chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2007. Một ngày anh bị ngất, con trai chúng tôi đã đưa anh đến bệnh viện. Tất cả các xét nghiệm máu đều bình thường ngoại trừ lượng đường trong máu cao. Hai vợ chồng tôi đều biết rằng Sư phụ đang thanh lọc cơ thể cho anh.

Đề cao tâm tính thay đổi môi trường

Tôi đã bị bắt và đưa đến một trại lao động cưỡng bức trong một năm rưỡi tại thời điểm Bắc Kinh đang chuẩn bị cho Thế vận hội Olympic 2008. Tôi bị giam trong căn phòng rất ẩm ướt và lạnh lẽo, không có lò sưởi ngay cả vào những ngày lạnh nhất của mùa Đông. Hàng ngày tôi ngồi trên một chiếc ghế đẩu thấp, không được phép đi vệ sinh hoặc di chuyển. Tôi không được ngủ, quá nửa đêm chỉ được ngủ hai tiếng. Video tuyên truyền phát liên tục suốt ngày đêm. Tôi được thả vào tháng 5 năm 2009.

Tuy nhiên, môi trường ở nhà tôi đã thay đổi. Chồng tôi đã ngừng tu luyện Đại Pháp và cư xử với tôi như kẻ thù. Anh cấm tôi tu luyện, và tuyên bố tôi đã mang lại ô nhục cho gia đình.

Tôi đã chịu đựng thái độ thù địch của anh trong một thời gian, nghĩ rằng anh đã bị đầu độc bởi tuyên truyền của ĐCSTQ, và đã chịu khổ nạn trong khi tôi bị giam trong trại lao động.

Một ngày nọ, tôi không thể chịu đựng được nữa và nói với anh: “Đừng nói nữa, việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không sai. Chúng ta vô tội! Thay vì đứng về chính nghĩa, anh đang cổ súy cho tà ác. Anh mới là người đáng hổ thẹn!“

Tôi không to tiếng khi nói. Anh lặng lẽ ngồi xuống và nói: “Bà đã cho tôi một cú trời giáng.” Từ đó, anh không bao giờ nhắc đến việc tôi mang lại ô nhục cho gia đình. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã loại bỏ các nhân tố tà ác đang thao túng anh.

Mẹ chồng tôi đã 93 tuổi và sống cùng chúng tôi. Bà cần được chăm sóc liên tục và kể lại bất cứ điều gì không hài lòng với con trai mình. Trong mắt chồng tôi, mẹ anh không có lỗi. Bà là một người kén ăn, vì vậy tôi đã chuẩn bị bữa ăn của chúng tôi phù hợp với sở thích của bà.

Bà thường để giấy vệ sinh bẩn trên sàn nhà tắm. Một lần, bà bôi phân khắp phòng tắm, tường và sàn nhà. Tôi rất buồn. Một giọng nói xuất hiện trong đầu tôi: “Cô đã từng bắt nạt bà ấy như thế.” Tôi biết mình phải trả lại những gì đã nợ bà.

Chồng tôi và mẹ anh ấy đã giúp tôi đề cao tâm tính và loại bỏ nghiệp lực. Tôi nghĩ rằng đây là một điều tốt, và tôi nên biết ơn những cơ hội mà họ đã mang đến cho mình. Tôi cũng cảm thấy tiếc cho những kẻ đi bắt nạt người khác. Vì vậy, tôi đã bình tĩnh dọn sạch phòng tắm.

Vào năm 2015 các học viên Pháp Luân Đại Pháp khắp nơi trên thế giới đã bắt đầu đệ đơn khiếu nại hình sự đối với Giang Trạch Dân, Cựu Tổng bí thư ĐCSTQ, vì vô số tội ác mà ông ta đã gây ra cho Đại Pháp. Tôi cũng viết một lá thư, nhưng do dự trước khi gửi đi vì sợ hậu quả. Với sự khích lệ từ các học viên khác, cuối cùng tôi đã gửi thư khiếu nại.

Sư phụ đã giảng:

“Sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)

Chính tâm sợ hãi của tôi đã dẫn đến phiền toái. Sáu tháng sau khi tôi gửi thư, con trai tôi nghe một tin đồn rằng nhà của chúng tôi là mục tiêu sách nhiễu. Cháu gọi ngay cho tôi và bảo tôi giấu các kinh sách Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã lo sợ và giấu những cuốn kinh sách trong nhà kho.

Chỉ trong chốc lát, vợ chồng con trai, con gái của tôi đã tới. Chúng hối thúc tôi từ chối tu luyện Đại Pháp và không viết thư khiếu nại. Chồng tôi đã quát tháo và lăng mạ tôi, tôi cảm thấy bị áp đảo trước sự hỗn loạn này.

Tôi giữ tâm thái bình tĩnh, hướng nội tìm những sơ hở. Vấn đề này gây ra bởi tâm sợ hãi khi gửi thư. Tà ác đã lợi dụng tâm sợ hãi đó của tôi để thao túng tình hình.

Tôi ngồi song bàn, lặng lẽ cầu xin Sư phụ giúp. Tôi phát chính niệm để loại bỏ sự can nhiễu từ cựu thế lực và bất kỳ nhân tố nào của ĐCSTQ. Mọi thứ trở nên tĩnh lặng. Vài phút sau, mọi người rời đi. Tôi tin rằng tà ác trong các trường không gian khác đã bị tiêu hủy.

Cảnh sát khu vực đã đến tìm tôi vào tháng 1 năm 2016 để nói về bức thư khiếu nại. Chỉ có mẹ chồng và tôi ở nhà. Tôi không sợ và nói với viên công an lý do viết thư, và việc bức hại Pháp Luân Đại Pháp là sai. Trên đường về, anh ta nhắc tôi giữ an toàn.

Uy lực của “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Một người thân của tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột kết, và nói rằng anh ta chỉ còn sống được từ ba đến sáu tháng. Tôi đã cố gắng nói với anh về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng gia đình anh ấy luôn ngăn cản tôi làm như vậy.

Một ngày nọ, khi vợ anh ra ngoài, tôi thì thầm với anh: “Anh có phải là thành viên của bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ không? Nếu vậy, anh nên thoái khỏi nó. Nếu anh nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, thì Sư phụ của tôi có thể cứu anh”. Sau đó anh ấy đã nhờ tôi giúp thoái các tổ chức ĐCSTQ.

Anh rất vui khi thấy tôi mang cho anh tài liệu Đại Pháp để đọc. Anh cũng muốn nghe Sư phụ giảng Pháp. Tôi đã chỉ cho anh cách truy cập và nghe các bài giảng trực tuyến.

Đó là bốn năm trước. Bây giờ anh khỏe mạnh và hàng ngày làm việc ở trang trại.

Thay đổi môi trường gia đình

Chồng tôi bị xuất huyết não vào năm 2018. Tôi đã nói với anh hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ sẽ chăm sóc anh. Anh sẽ ổn thôi.” Tôi cầu xin Sư phụ hãy cho chồng tôi một cơ hội. Sau đó tôi nghĩ rằng mình đã nhìn thấy Pháp tượng của Sư phụ mỉm cười.

Tôi thấy có nhiều bệnh nhân như chồng mình khi tôi đến thăm anh trong bệnh viện. Họ không thể hoàn toàn dùn tay, chân hay tự chăm sóc bản thân. Nhưng chồng tôi đã hồi phục và sớm trở lại bình thường. Anh ấy nói với tôi: “Tôi sẽ không can thiệp việc bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa!”

Anh ấy đã thay đổi. Trước đây, tôi phải dấu anh bất cứ khi nào làm việc gì liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Bây giờ anh giúp tôi bằng mọi cách có thể khi tôi đang làm một hạng mục Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/21/397071.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/1/183463.html

Đăng ngày 15-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share