Bài viết do một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc kể lại, đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 22-02-2020] Nhóm học Pháp của chúng tôi có năm học viên Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) ở độ tuổi từ 65 đến 84. Một số trong chúng tôi được đi học hai năm trong khi hai người còn lại là nông dân chưa bao giờ đi học.

Chúng tôi sống ở chân núi Đại Biệt, nằm ở nơi giao nhau giữa ba tỉnh An Huy, Hồ Bắc và Hà Nam. Ở vùng núi sâu không có nhiều người sinh sống và việc đi lại từ nơi này đến nơi khác khá khó khăn.

Trong suốt 22 năm qua, bằng đức tin kiên định đối với Sư phụ và Pháp, chúng tôi đã thành công trên con đường tu luyện của mình và cứu người. Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, chúng tôi đã bước đi một cách thuận lợi và vững chắc. Tôi muốn chia sẻ những cách mà chúng tôi đã phối hợp với nhau và tinh tấn làm ba việc.

Con đường hiện ra trên vách đá

Các học viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi thường phân phát các tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp vào buổi tối vì chúng tôi làm việc nông suốt cả ngày. Chúng tôi phân phát tài liệu cho những người dân sống ở vùng nông thôn của các tỉnh gần đó, bao gồm ba huyện và 15 thị trấn. Khu vực chúng tôi phân phát trải dài trong bán kính 100km. Chúng tôi không có phương tiện vì thế đã đi bộ tới từng nhà. Chúng tôi đi giày thể thao để có thể leo qua những con đường núi và đi bộ tới các thôn làng.

Chúng tôi giảng chân tướng tới từng hộ gia đình và giúp mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức của nó. Mỗi tháng có khoảng từ 200 đến 300 người thoái Đảng. Không có khó khăn nào quá lớn và chúng tôi cũng không bao giờ phàn nàn.

Một buổi tối mùa đông, ba chúng tôi quyết định phân phát các cuốn sách nhỏ về Đại Pháp ở một vùng núi hẻo lánh ở huyện bên cạnh. Chúng tôi lên đường sau khi phát chính niệm. Trời bắt đầu mưa sau đó tuyết rơi. Chúng tôi không mang theo ô vì thế đã dùng đến túi nhựa để che đầu.

Chúng tôi nhẩm bài thơ của Sư phụ để tăng cường chính niệm:

“Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”

(Chính Niệm Chính Hành, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đại Giác không sợ khổ

Ý chí kim cương đúc

Không chấp vào sinh tử

Thanh thản Chính Pháp lộ”

Phần lớn người dân sống rải rác khắp khu vực. Chúng tôi đi bộ đến nhiều thôn làng và đôi khi trong đêm tối không thể biết được chúng tôi đang ở đâu hay đi đường nào. Buổi tối hôm đó chúng tôi đã phân phát ba túi tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và quyết định trở về nhà, chỉ đến lúc đó chúng tôi mới nhận ra mình đã lạc. Ở phía trước chúng tôi là một vách đá cao. Làm sao chúng tôi đi tiếp được đây? Chúng tôi chắp tay hợp thập và xin Sư phụ giúp. Chúng tôi đã nhận được điểm hóa từ Sư phụ rằng phía trước có một con đường.

Chúng tôi nối tay nhau trèo qua vách đá. Khi lên tới đỉnh, chúng tôi nhìn thấy đường trở về nhà. Chúng tôi thành tâm cảm tạ Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài. Chúng tôi cũng ngạc nhiên khi nhận ra rằng áo khoác không hề bị ướt dù trời mưa. Khi tôi về đến nhà, đã sang ngày mới.

Sau đó tôi biết được rằng không có con đường nào trên vách đá đó. Chính là Sư phụ từ bi đã cấp cho chúng tôi một con đường.

Giảng chân tướng cho những người đi chợ

Sau khi Cửu Bình được xuất bản, chúng tôi đã phân phát cuốn sách. Chúng tôi đi tới những khu chợ và giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Đại Pháp cho những người đi chợ. Chúng tôi luôn khởi hành lúc năm giờ sáng dù đó là mùa hè nóng nực hay mùa đông lạnh giá.

Phiên chợ cách chúng tôi gần 20 cây số và việc đi lại tốn 20 nhân dân tệ. Bởi vì chúng tôi làm việc này một cách tự nguyện và không ai trả tiền vì thế chúng tôi phải tiết kiệm tiền để chi trả chi phí đi lại. Chúng tôi chia làm hai nhóm để giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại cho mọi người. Mỗi lần có khoảng 30 đến 40 người thoái ĐCSTQ.

Một lần chúng tôi gặp một cặp vợ chồng ở chợ. Người chồng làm việc ở Cục lao động và người vợ là một kế toán viên. Chúng tôi nói về quy luật của vũ trụ là “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” và mọi thứ trong xã hội con người đều vận hành chiểu theo quy luật nhân quả.

Chúng tôi nói với họ rằng ĐCSTQ đã tiến hành Cải cách ruộng đất, Cuộc vận động Tam phản và Ngũ phản, Cuộc vận động chống cánh hữu, Nạn đói ba năm, Cách mạng văn hóa, Thảm sát Thiên An Môn và hàng loạt các cuộc vận động chính trị khác. Chúng tôi giải thích với họ rằng ĐCSTQ là tà ác và đã giết hơn 80 triệu người Trung Quốc trong các cuộc vận động của nó hơn 60 năm qua. Hiện giờ nó đang bức hại Pháp Luân Công và thậm chí thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống để chuộc lợi.

Bất cứ ai gia nhập Đảng hoặc Đoàn Thanh niên đều là một thành viên của ĐCSTQ. Khi một người gia nhập, anh ta phải phát lời thề cả đời đấu tranh cho ĐCSTQ. Lời thề độc đó cuối cùng sẽ ứng nghiệm. Khi thiên thượng thanh trừ đảng tà ác, người nào là thành viên của nó cũng sẽ bị liên lụy. Nếu một người có thể thực sự thoái ĐCSTQ và xóa bỏ lời thề đó thì anh ta có thể thoát khỏi tai họa.

Chúng tôi nói với đôi vợ chồng đó rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện thượng thừa của Phật gia và những người có thể trở thành học viên đều hẳn là có duyên phận. Họ có thể đối xử với chúng tôi như những sứ giả của Thần đang làm những việc tốt vì lợi ích của họ. Cuối cùng họ đã hiểu ra điều chúng tôi nói và cả hai đều dùng tên thật của họ để thoái ĐCSTQ. Họ cũng thể hiện sự biết ơn đối với Sư phụ.

Một lần chúng tôi đi ngang qua một ngôi làng mà người bí thư Đảng ở đó không dám nói về Pháp Luân Đại Pháp một cách công khai. Chúng tôi mời anh ấy ra một chỗ, dùng trí huệ để giảng chân tướng về Đại Pháp cho anh ấy. Chúng tôi khuyên anh hãy thoái ĐCSTQ sử dụng hóa danh. Anh ấy chân thành cảm ơn chúng tôi và đã lấy một vài cuốn tài liệu.

Một học viên trong nhóm chúng tôi không biết chữ nhưng có thể học thuộc “Luận Ngữ”, phần giới thiệu của cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Để cứu nhiều người hơn nữa, bà thường ở lại khu chợ cho đến hết phiên chợ buổi sáng. Có nhiều người bán hàng, khách hàng cũng như những người đứng đợi taxi. Bà không lựa chọn người nói chuyện, bà nói chuyện với bất kỳ ai. Mỗi lần có khoảng 10 người thoái ĐCSTQ. Bà nhớ tất cả tên của họ và nhờ các học viên khác viết lại tên của họ khi bà trở về. Trong suốt dịp Tết Nguyên đán, bà đã giúp hơn 60 người thoái Đảng.

Những người minh bạch chân tướng đều cảm ơn những nỗ lực của chúng tôi. Một số người muốn trả chúng tôi tiền hoặc mời chúng tôi bữa tối nhưng chúng tôi đều từ chối đề nghị của họ. Một số người thậm chí gọi chúng tôi là những vị thần bất tử. Chúng tôi nói với họ hãy cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí vì Sư phụ đã bảo chúng tôi giảng chân tướng và cứu chúng sinh.

Cũng có những người từ chối nghe chân tướng. Một lần khi một học viên nhỏ bé 84 tuổi nói chuyện với một người đàn ông cao to về Đại Pháp, anh ta đột nhiên nắm lấy cánh tay của bà và định trình báo bà với chính quyền. Khi anh ta chuẩn bị gọi điện cho cảnh sát, một học viên khác xuất hiện để ngăn cản anh ta.

Người học viên đó nói: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Bất cứ ai làm tổn hại người khác chắc chắn sẽ nhận kết cục là tự hại chính mình. Vì thế hãy ngừng việc làm hại chúng tôi, những người tốt. Tôi nói điều này là muốn tốt cho anh.”

Học viên lớn tuổi phát chính niệm và xin Sư phụ giúp. Cuối cùng người đàn ông đã rời đi mà không trình báo bà.

Chứng kiến huyền năng của Đại Pháp

Một người phụ nữ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Chín năm ngoái, khi đó cô gặp rất nhiều bệnh ở gan, dạ dày, lá lách và cột sống. Bác sỹ nói rằng cô chỉ có thể sống thêm hai tháng nữa.

Chồng của cô ấy đã mắng các học viên, những người đã giới thiệu Đại Pháp cho cô ấy: “Nếu vợ tôi không hồi phục trong vòng ba năm, tôi sẽ hoàn trả cho các người những đau khổ tương xứng.”

Cháu trai của cô ấy là trưởng làng. Mỗi lần nhìn thấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp, anh ta lại mắng và đe dọa sẽ trình báo với chính quyền. Nhưng điều này không làm lay động tín tâm kiên định của người học viên mới vào Sư phụ và Đại Pháp. Cô nói rằng cô quyết tâm tu luyện Đại Pháp và không ai có thể ngăn cản cô được.

Tất cả bệnh tật của cô đã biến mất sau khi cô bắt đầu tu luyện và bây giờ cô có thể ra ngoài giảng chân tướng về môn tu luyện. Chồng cô ủng hộ cô và anh cũng thoái Đội Thiếu niên. Cháu trai của cô cũng thay đổi thái độ với các học viên.

Một ngày một học viên bị vỡ xương bánh chè. Chân của cô ngay lập tức bị sưng rất lớn và đau đớn, cô không thể di chuyển. Các bạn đồng tu gợi ý cô hãy quỳ trước ảnh của Sư phụ và hướng nội.

Cô nói: “Ta là đệ tử Đại Pháp và ta chỉ nghe theo sự an bài của Sư phụ. Ta hoàn toàn phủ nhận những an bài của cựu thế lực và Sư phụ là người quyết định cuối cùng.”

Vào lúc cô quỳ xuống, cô nghe thấy một tiếng rắc ở xương bánh chè của mình. Giống như một phép màu, chỗ sưng biến mất vào ngày hôm sau và ngày hôm sau nữa cô có thể đi lại được. Vào ngày thứ ba cô có thể đi ra ngoài và giảng chân tướng như thường lệ.

20 năm trước, một bác sĩ nói với một người phụ nữ trong làng rằng cô có một khối u trong đầu. Chi phí phẫu thuật lên tới hơn 100.000 nhân dân tệ và cô không thể chi trả được. Các học viên nói với cô về Đại Pháp và gợi ý cô hãy thành tâm niệm: “Pháp Luân Công hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cô đã làm theo.

Hai người trong nhà cô là Đảng viên, những người còn lại là thành viên của Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên. Tất cả tám người trong gia đình cô đều đồng ý thoái ĐCSTQ. Họ cũng tiêu hủy bức ảnh của kẻ độc tài cộng sản Mao Trạch Đông đang treo ở trong nhà. 20 năm sau khi cô biết về khối u trong đầu mình, cô ấy vẫn rất khỏe mạnh.

Có một học viên lớn tuổi mà vợ của ông không tu luyện Đại Pháp. Vợ của ông bị dính ruột và đã trải qua bốn cuộc phẫu thuật nhưng thường xuyên tái phát. Bà cũng có hai khối u trong bụng và sau đó đã phát triển thành ung thư tử cung. Sau khi phẫu thuật, tất cả tiền bạc của họ đều hết. Các phương pháp điều trị bổ sung tiêu tốn tới 300.000 nhân dân tệ nhưng họ không có số tiền ấy. Vết mổ phẫu thuật không lành được và chất lỏng tiếp tục rỉ ra. Khi họ đến bệnh viện ở địa phương để tìm cách chữa, các bác sỹ và giám đốc bệnh viện nói rằng nhiều người đã chết vì căn bệnh này và khuyên họ hãy từ bỏ điều trị.

Học viên lớn tuổi khuyên vợ hãy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và xin Sư phụ giúp. Bà đã tu luyện và vết thương ngậm miệng chỉ sau 10 ngày. Khi bà quay trở lại bệnh viện để tháo chỉ, các bác sĩ đã ngạc nhiên trước sự hồi phục thần kỳ của bà. Tính đến hiện đại đã 10 năm trôi qua và người phụ nữ ấy vẫn đang sống tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/22/401406.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/30/183841.html

Đăng ngày 20-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share