Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 18-11-2019] Trong cuốn “Tây Du Ký” – một trong tứ đại kỳ thư của Trung Quốc được sáng tác ở thế kỷ 16 vào thời nhà Minh, có một đoạn khiến tôi luôn phải suy ngẫm: “Nhân thân nan đắc – Trung thổ nan sinh – Phật Pháp nan văn“. Nếu một người có thể đắc được cả ba điều này, thì anh ta là một trong những người may mắn nhất thế giới”.

Và tôi là một trong số những người may mắn ấy. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây 20 năm, và trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã luôn bảo hộ và cải biến tôi.

Bước vào tu luyện Đại Pháp

Vào tháng 8 năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi đó, tôi 34 tuổi, con trai tôi 13 tuổi còn con gái tôi 10 tuổi.

Tôi làm việc trong một nhà máy, chồng tôi là một nhân viên ngân hàng. Ngay sau khi con gái tôi chào đời thì chồng tôi gặp một tai nạn xe máy. Anh ấy tông xe vào một cụ bà lớn tuổi, và bà đã qua đời tại bệnh viện. Chồng tôi bị kết án ba năm tù, và thụ án tại gia. Anh ấy bị điều chuyển đến làm việc tại phòng môi giới chứng khoán của ngân hàng. Anh ấy là một người nóng tính nên đã bị sa thải ngay lập tức. Anh còn phải trả một khoản tiền phạt lớn cho gia đình của bà cụ, điều này khiến gia đình chúng tôi rơi vào cảnh nợ nần.

Để trang trải cuộc sống, chồng tôi đã mượn tiền để lập một công ty nhỏ với đối tác của anh ấy. Tuy nhiên, đối tác của chồng tôi không trung thực, và đã khiến anh ấy bị phá sản. Do áp lực quá lớn, anh ấy đã bỏ nhà ra đi. Các chủ nợ yêu cầu tôi phải thay anh ấy trả toàn bộ số tiền nợ. Mỗi tháng tôi chỉ còn dư lại 15 tệ sau khi đã chi trả một số khoản nợ. Cuộc sống của tôi dường như trở nên bế tắc.

Từng bước tiến nhập vào con đường tu luyện Đại Pháp

Tháng 8 năm 1998, chị gái nói với tôi rằng chị ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và pháp môn này uy lực đến mức có thể cải biến mọi thứ, kể cả hoàn cảnh gia đình tôi. Tôi đã rất cảm động, tôi như thấy được tia hy vọng sẽ thay đổi được hoàn cảnh gia đình hiện tại của mình. Ngày hôm sau, tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp tại một điểm luyện công.

Sau khi đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” – quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu được nguồn gốc của sự sống và mục đích tồn tại của con người trên thế gian này là gì. Tôi cũng hiểu được rằng con người ở thế gian này phải chịu luân hồi nhân quả. Thông qua đó, tư tưởng của tôi được khai mở. “Chuyển Pháp Luân” chính là một cuốn thiên thư, trong quá trình đọc sách, tôi ngày càng nhận thức được rõ hơn về ý nghĩa nhân sinh của cuộc đời mình.

Khi tôi học Pháp và luyện công, tâm tính của tôi cũng theo đó mà đươc đề cao lên. Tôi đã không còn ôm giữ ý niệm muốn thay đổi hoàn cảnh gia đình mình thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa. Một tháng sau, tôi đã không còn tiền để mua thức ăn. Khi đó, tôi thầm nói với Sư phụ Lý rằng: “Thưa Sư phụ, cuộc sống ở cõi người này thật cay đắng. Con nguyện sẽ tu luyện tinh tấn và theo Sư phụ trở về nhà!”. Những ngày tháng sau đó, tôi và các con chỉ ăn chút khoai tây để sống qua ngày. Tuy nhiên, quyết tâm tu luyện Đại Pháp của tôi lại ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Đề cao tâm tính thông qua các khảo nghiệm trong gia đình

Khi tôi bắt đầu tu luyện, những khảo nghiệm trong gia đình liên tiếp xảy đến. Hành vi của chồng tôi ngày càng tồi tệ hơn. Một ngày nọ, anh ấy say xỉn rồi trở về nhà và đã đổ cả một chậu nước ra sàn. Tôi đã âm thầm đi lau dọn. Tuy vậy, anh ấy cảm thấy tức giận trước sự bình tĩnh của tôi. Anh nằm xuống ghế sofa, vung tay đá chân. Anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi và nói: “Hôm nay, tôi muốn xem vẻ mặt không tức giận của cô trông sẽ ra sao, muốn thấy Pháp Luân Đại Pháp tốt đến như thế nào!”

Anh đứng dậy và bắt đầu đánh tôi. Một lúc sau, thấy tôi vẫn rất bình tĩnh thì liền chuyển sang đánh con gái tôi. Sau đó, quay ra tiếp tục đánh con trai tôi. Hai giờ sau, anh ấy cảm thấy mệt mỏi và ngủ thiếp đi khi đang bước chân vào phòng ngủ. Tôi và các con cùng kéo anh ấy lên giường. Tôi cởi giày và quần áo cho anh ấy, rồi đắp chăn cho anh.

Tuy bề ngoài tôi không tức giận nhưng trong tâm tôi lại không hề tĩnh. Tôi ngồi thiền bên cạnh anh ấy trong khoảng 10 phút, và sau đó tâm trí tôi trở nên trống rỗng. Những gì vừa xảy ra trở nên mơ hồ đối với tôi. Anh ấy nói trong lúc ngủ: “Nhẫn là một biểu hiện của cảnh giới cao. Bình hòa mà cao thượng”. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang khích lệ tôi qua những lời của anh ấy. Điều này càng củng cố quyết tâm tu luyện và sự tín Sư tuyệt đối của tôi.

Chứng thực Pháp tại Bắc Kinh

Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) do Giang Trạch Dân đứng đầu đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ và Đại Pháp của chúng ta đã bị ĐCSTQ vu khống và bịa đặt. Nhiều học viên đã đến Bắc Kinh để chứng thực Pháp. Tôi cũng muốn đi cùng họ. Tuy nhiên, tôi lại là trụ cột kinh tế trong gia đình. Nếu tôi đi, thì ai sẽ chăm sóc hai đứa con còn đang học tiểu học của tôi? Chồng tôi thường hay chửi mắng và đánh đập ba mẹ con chúng tôi. Đây quả là một sự lựa chọn khó khăn đối với tôi. Tuy nhiên, khi nghe truyền thông đưa tin vu khống Sư phụ, tôi quyết định sẽ đi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện, đòi lại công lý cho Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sẽ không trở về nhà nếu những tin tức bịa đặt kia không được đính chính lại.

Vào tháng 9 năm 1999, tôi đã đến Bắc Kinh cùng chị gái và chị dâu. Nhiều học viên đã bị bắt giữ tại văn phòng thỉnh nguyện. Chúng tôi không thể đến nơi nào để kháng cáo. Chúng tôi ở lại Bắc Kinh trong hơn một tháng, và ngủ qua đêm trên cánh đồng ngô, trong bụi rậm ở những khu đồi, hay trong tầng hầm ở nhà học viên, nơi chuột và gián bò ngổn ngang.

Sư phụ bảo hộ các học viên

Ngày 26 tháng 10 năm 1999 trên truyền hình, Pháp Luân Đại Pháp bị vu khống là tà đạo. Ba chị em chúng tôi và một số học viên khác quyết định đến quảng trường Thiên An Môn để chứng thực Pháp. Cảnh sát có mặt ở khắp mọi nơi. Chúng tôi đã bị bắt giữ ngay khi vừa tới quảng trường. Chúng tôi bị đưa đến trại tạm giam Mật Vân ở Bắc Kinh. Các lính canh đá và đánh tôi khi tôi ngồi thiền; họ đứng trên chân của tôi còn liên tục dậm lên dậm xuống.

Họ kéo tôi ra bên ngoài khi trời đang đổ mưa và thời tiết rất lạnh lẽo. Lính canh ấn người tôi xuống mặt đất. Sau 10 phút, 5 lính canh lại đánh tôi và kéo tôi đứng dậy. Sau đó, họ lấy một chiếc còng sắt lớn đã rỉ còng tay tôi lại sau lưng. Tôi không oán hận họ nhưng tôi thực lòng cảm thấy tiếc cho sinh mệnh của họ. Họ đã bị ĐCSTQ lợi dụng.

Còng tay được xiết chặt, và cọ xát vào cổ tay tôi khiến tôi rất đau đớn. Tôi nhờ một học viên lớn tuổi khác đặt hai chân tôi vào thế song bàn để tôi có thể luyện bài tĩnh công. Sau đó, chỉ trong vòng 10 phút còng tay tự động nới lỏng hơn và cổ tay tôi không còn bị đau nữa. Học viên bên cạnh ngạc nhiên nói với tôi rằng còng tay của tôi đã tự mở ra. Tôi đã xúc động khi được chứng kiến uy lực của Đại Pháp.

Trưa hôm sau, lính canh đến phòng giam và ngạc nhiên khi thấy còng tay của tôi mở ra. Anh ta biết rằng không ai có thể mở được khóa của chiếc còng tay cũ kỹ này. Tôi cảm thấy biết ơn Sư phụ đã dùng nhiều phương thức khác nhau để cảnh tỉnh chúng sinh không nên phạm tội chống lại Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp, đó chính là hành động hủy hoại chính bản thân họ. Sư phụ thời thời khắc khắc chăm sóc cho các đệ tử của Ngài.

Vài ngày sau, hai lính canh đã phá vỡ chiếc còng tay tôi bằng một cây búa lớn. Một người trong số họ bắt đầu nguyền rủa Sư phụ. Tôi bảo anh ấy hãy dừng lại vì điều đó không tốt cho anh ta. Thế rồi mũi anh ấy bắt đầu chảy máu. Tôi đưa khăn giấy cho anh ấy. Sau đó, anh ấy lập tức thay đổi thái độ, và không còn nói xấu Pháp Luân Đại Pháp nữa.

Trưởng đồn công an phóng thích tôi

Sau khi trở về từ Bắc Kinh, tôi bị giam giữ ở trung tâm tẩy não địa phương trong vòng một tháng. Họ cố ép tôi viết hối quá thư từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hoặc cam kết sẽ không đến Bắc Kinh thỉnh nguyện. Tôi đã không được thả tự do cho đến khi họ tống tiền anh trai tôi 500 Nhân dân tệ.

Sau khi trở về nhà, tôi bị mất việc. Cảnh sát địa phương thường xuyên sách nhiễu tôi. Một lần nọ vào lúc nửa đêm, xe cảnh sát hú còi báo động đỗ ngay trước cửa nhà tôi. Chồng và các con tôi liên tục bị quấy rối và đe dọa. Khiến cho anh ấy đối xử với tôi càng hà khắc hơn.

Tôi và chị gái bị báo cáo với cảnh sát khi chúng tôi đang phát tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp tại một ngôi làng. Chúng tôi bị giam giữ tại trại tạm giam của thành phố. Tại đây, chúng tôi đã giảng chân tướng về Đại Pháp cho các tù nhân hình sự. Nhiều người trong số họ trở nên thân thiết với chúng tôi. 10 ngày sau, chúng tôi bị kết án hai năm tại trại lao động cưỡng bức.

Tuy nhiên, trại lao động cưỡng bức tỉnh từ chối tiếp nhận chúng tôi. Trưởng đồn cảnh sát địa phương đã ra lệnh cho hai cảnh sát đưa chúng tôi trở về nhà.

Chị tôi đã viết một bức thư gửi vị trưởng đồn, và trao tận tay anh ấy. Anh ấy nói rằng anh không muốn tiếp tục ở lại đồn cảnh sát nữa. Sau đó, anh ấy đã được thuyên chuyển công tác.

Sư phụ giúp tôi vượt qua khổ nạn

Chị dâu tôi bị bắt vào tháng 8 năm 2012 vì chị ấy đã dùng điện thoại để phát các tin nhắn thoại được thu âm sẵn về Pháp Luân Đại Pháp cho vị thị trưởng thành phố. Cảnh sát cũng lục soát căn hộ tôi đang thuê, vì vậy tôi đã đến nhà chị gái tôi vốn sống ở một thành phố khác.

Tôi được thuê làm giúp việc cho một cặp vợ chồng cao tuổi. Một ngày nọ, khi tôi đang đi lên cầu thang và nghĩ về người anh trai của mình. Anh ấy đang bị xuất huyết não, trong khi cháu trai và con trai tôi vẫn đang bị cảnh sát giam giữ; thì tôi bị ngã khiến mắt cá nhân bị thương và nó bắt đầu sưng lên.

Đêm đó, tôi cảm thấy vô cùng đau đớn. Tôi nhẩm Pháp trong tâm và phát chính niệm. Tôi hầu như không thể ngủ được vì cơn đau. Sau khi phát chính niệm vào lúc 6 giờ sáng, tôi vẫn ngồi trên giường. Đột nhiên, tôi nhớ rằng ông lão đã bảo vợ mình chuẩn bị bữa sáng. Tôi không nghĩ rằng vợ ông có thể làm bữa sáng cho tôi vì bà đã 90 tuổi rồi.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi nghĩ mình nên đi chuẩn bị bữa sáng cho họ. Tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh đang di chuyển xuống chân mình, và rồi tôi không còn đau nữa. Tôi đã vô cùng kinh ngạc về điều này. Khi tôi nghĩ cho người khác trước thì Sư phụ đã giúp tôi thanh lý khó nạn này. Cặp vợ chồng già đã rất ngạc nhiên khi chứng kiến uy lực của Đại Pháp và họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/18/395915.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/18/181136.html

Đăng ngày 09-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share