Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-1-2019] Tôi năm nay 71 tuổi. Trước khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là một con bạc khát nước với chứng nghiện cờ bạc lâu năm. Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời tôi và ban cho tôi một cơ hội thứ hai.
Nghiện cờ bạc từ khi còn trẻ
Tôi bắt đầu biết chơi cờ bạc từ khi lên 10. Tôi nhớ rằng tôi đã dành nhiều đêm để đánh bạc trong suốt kì nghỉ tết âm lịch khi cha mẹ tôi cho phép tôi làm bất cứ điều gì tôi muốn. Khi tôi 15 tuổi, một bạn gái cùng làng và tôi đã lừa đảo tất cả các con bạc trong làng chúng tôi. Tôi tự hào về bản thân và tin rằng tôi thông minh hơn những người khác.
Trước khi kết hôn, tôi hỏi chồng sắp cưới rằng liệu ông ấy có lo lắng gì không khi tôi nghiện cờ bạc. Ông ấy là người chân thật và tưởng rằng tôi nói đùa. Ông bèn bất cẩn nói: “chỉ những người có tiền mới đánh bạc. Em không có tiền làm sao có thể chơi cờ bạc được?” Nhưng ông ấy đã nhầm.
Sau khi kết hôn, tôi vẫn bị ám ảnh bởi cờ bạc. Mẹ chồng tôi coi sóc mọi việc trong nhà và tôi không phải làm bất cứ việc nhà nào cả. Khi các con trai tôi còn bé, tôi đã lẻn nhà đi đánh bạc, tránh để cho chồng và mẹ chồng tôi bắt gặp. Khi các con trai tôi lớn hơn, tôi đã đánh bạc công khai. Khi tôi làm ca đêm, tôi trốn ra ngoài đánh bạc suốt cả ngày; khi tôi làm ca sáng, tôi cố gắng đổi ca với người khác để tôi có thể đi đánh bạc. Cuộc sống của tôi chỉ có cờ bạc, ngoài ra thì không còn gì khác.
Tôi xin nghỉ hưu sớm để có nhiều thời gian đánh bạc hơn. Gia đình tôi sống trong nghèo khó bởi tôi đã thua bạc hết sạch tiền mà chúng tôi có. Một lần tôi đổ bệnh ở sòng bạc và được đưa tới một phòng cấp cứu. Bác sĩ khuyên chồng tôi đưa tôi tới một bệnh viện lớn hơn. Mặc dù rất đau đớn, nhưng đầu óc tôi vẫn rất tỉnh táo. Tôi biết chúng tôi không có tiền để nằm viện. Tôi còn sợ chồng tôi biết tôi đã thua sạch số tiền mà chúng tôi có. Tôi bèn quyết định không điều trị và trở về nhà.
Khi tôi về nhà, tôi thấy một tờ rơi ở trên giường. Tôi nghĩ rằng có thể một vị thần đã đến để cứu tôi. Và tôi thực sự đã ổn hơn.
Mặc dù tôi phải chịu đựng đủ loại bệnh tật, nhưng điều đó không ngăn được tôi đánh bạc cả ngày lẫn đêm. Gia đình cũng đã chán ghét tôi. Con cái không muốn sống cùng tôi. Con trai cả và vợ cháu đã bảo chồng tôi tới sống với chúng và mặc kệ tôi. Tôi đã rơi vào bước đường cùng.
Pháp Luân Đại Pháp đã cứu độ tôi
Em gái tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Bà ấy biết tình cảnh của tôi và khuyên tôi tu luyện. Vào đầu tháng 11 năm 2004, tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của [Pháp Luân Đại Pháp].
Những gì tôi đọc khiến tôi vô cùng sửng sốt. Cuốn sách đã giải khai nhiều câu hỏi của tôi. Tôi cũng nhận ra rằng cuộc sống của tôi sẽ không thể cứu vãn nếu tôi tiếp ở trên con đường mà tôi đang đi. Tôi quyết định sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ trong vòng sáu tháng, tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất.
Khi tôi lấy lại được sức khỏe, tôi trở lại làm việc để trả hết nợ nần cờ bạc. Tôi làm việc ở một nhà máy sản xuất túi da. Trong công việc, tôi làm mọi việc được phân công mà không lo nghĩ nhiều về lợi ích cá nhân. Có một công việc đặc thù mà không ai muốn làm cả. Tôi nói với ông chủ rằng tôi có thể làm được việc đó.
Ông chủ tới xưởng để kiểm tra công việc của chúng tôi. Ông chủ nghĩ tôi trung thực và chăm chỉ làm việc. Ông đã tăng lương cho tôi gấp đôi mà không yêu cầu gì cả, và nói với tôi rằng rất khó để tìm được một người công nhân như tôi. Khi tôi nói rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy đã rất sửng sốt.
“Nếu trước đây chị nói với tôi rằng chị tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì dù thế nào đi nữa thì tôi cũng sẽ không nhận chị vào làm”, ông chủ nói. “Bây giờ tôi đã tận mắt chứng kiến chị là một người tốt như vậy, thì tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và tất cả chúng ta đều bị lừa dối.”
Sau đó, tôi đã giảng giải cho ông ấy nhiều điều về Pháp Luân Đại Pháp, bao gồm cả vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn. Ông chủ cùng toàn thể gia đình đã quyết định thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Cuối cùng thì tôi cũng có thể nói với mọi người tại nơi làm việc về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.
Tôi dừng làm việc sau khi tôi trả được hết nợ cờ bạc. Cũng phải mất tới 3 năm để trả hết món nợ này.
Vượt qua cám dỗ cờ bạc
Mặc dù tôi đã trải nghiệm nhiều điều kì diệu sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi vẫn thường xuyên bị cám dỗ và bị can nhiễu bởi đam mê cờ bạc. Có lần tôi đã dạy một người cách chơi xổ số. Tôi đã bị trẹo mắt cá chân vào ngày hôm sau và không thể đi lại trong khoảng hơn 10 ngày. Tôi không hiểu lý do tại sao. Tôi chia sẻ với một với một học viên khác và hiểu ra rằng dạy người khác chơi cờ bạc cũng là một việc sai trái.
Một lần khác tôi lại cảm thấy thực sự thích đánh bạc. Tôi quyết định sẽ đánh bạc với những người hàng xóm lớn tuổi. Tôi sẽ không lấy tiền của họ nếu tôi thắng và sẽ trả tiền nếu tôi thua. Tôi nghĩ rằng cách này sẽ không phải vì lợi ích của bản thân mà vẫn thỏa mãn được đam mê cờ bạc. Thật là một ý tưởng tuyệt vời! Tôi chơi với họ suốt cả ngày. Ngày hôm sau, tôi thức dậy với hai mắt sưng húp. Thậm chí tôi còn không mở được mắt ra. Tôi cũng bị đau đầu như búa bổ. Tôi ngay lập tức nhận ra rằng mình đã sai khi chơi cờ bạc vào ngày hôm trước. Hai ngày sau, hai mắt tôi trở lại bình thường.
Một hôm, tôi thấy một tấm vé số và có thể thấy được tổ hợp chiến thắng. Tôi không nói với ai để lấy tấm vé số đó. May mắn thay đó là tổ hợp chính xác và tôi cảm thấy khá tự hào về bản thân mình. Tối hôm đó, tôi bắt đầu nôn mửa và đau đầu dữ dội như thể bên trong đang bị xé toạc ra. Suốt đêm đó, tôi đau đớn quằn quại trên giường. Tôi biết tôi đã lại mắc lỗi nữa rồi. Tôi ăn năn hối hận đứng trước ảnh của Sư phụ và cầu xin Ngài giúp đỡ. Tôi có thể ngồi xếp bằng đả tọa. Nhưng tôi càng ngồi thì lại càng cảm thấy khó chịu hơn.
Tôi vừa định bỏ cuộc thì nhớ đến lời giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí:
“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Tôi ngồi đó trong năm phút. Rồi đột nhiên mọi việc trôi qua như thể chưa có gì xảy ra vậy. Tôi nhìn đồng hồ thì đã 9 giờ trôi qua từ khi tôi thức dậy vào nửa đêm. Sau một vài trải nghiệm như vậy, tôi không còn quan tâm tới cờ bạc chút nào nữa. Tôi thậm chí còn chẳng muốn xem người khác đánh bài. Tôi tin rằng Sư phụ đã gỡ bỏ đi dục vọng đó, thứ mà đã hành hạ tôi suốt cả cuộc đời.
Tôi phải ngồi tù 3 năm 6 tháng vì đã giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Lần khác, tôi bị giam giữ trong 15 ngày. Gia đình và bạn bè lần nào cũng trợ giúp tôi bởi vì họ thấy được tôi đã thay đổi như thế nào.
Tôi thật may mắn khi được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Không từ ngữ nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Tôi chỉ mong sẽ tinh tấn hơn nữa trên con đường tu luyện của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/11/375011.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/16/175843.html
Đăng ngày 05-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.