Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại miền Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-01-2019] Năm nay tôi gần 60 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (cũng được biết tới là Pháp Luân Công) vào năm 1996. Em gái tôi bắt đầu tu luyện sớm hơn và giới thiệu sách Đại Pháp với tôi. Tôi ấn tượng mạnh với những nguyên lý được giải thích trong sách và thấy được một phương hướng và hy vọng mới cho cuộc sống của mình.
Từ một thanh niên liều lĩnh trở thành một công dân tốt
Tôi đã từng rất oán hận về những việc bất công trong xã hội. Tôi có một số người anh em kết nghĩa và chúng tôi thường uống rượu và hút thuốc cùng nhau. Thậm chí chúng tôi còn lập một hội cùng với một vài người khác để trả thù các quan chức địa phương tham nhũng.
Bí thư Đảng của làng chúng tôi xây một ngôi nhà cho bố mẹ của ông ta bên cạnh một nhà máy. Chúng tôi nghĩ rằng ông ta chắc hẳn đã tham nhũng và bòn rút tiền công quỹ để có thể xây một ngôi nhà như vậy, do đó chúng tôi quyết định làm một điều gì đó.
Một tối, chúng tôi nhảy qua tường và vô hiệu hóa người gác cổng bằng cách quấn anh ta bằng một tấm vải. Sau đó chúng tôi đặt một vài kíp nổ trong nhà kho của ngôi nhà và cho phát nổ. Đôi vợ chồng già sống trong nhà kinh hoàng và run rẩy.
Chúng tôi cảm thấy rất hài lòng với bản thân và tổ chức ăn mừng, nghĩ rằng chúng tôi đang giúp dạy cho các quan chức tham nhũng một bài học.
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra điều chúng tôi đã làm là sai. Chúng tôi đã sai khi gây thiệt hại cho ngôi nhà và khiến đôi vợ chồng già lo lắng và sợ hãi như vậy.
Tôi tới nói chuyện với những anh em kết nghĩa của mình, nói họ đừng làm những việc xấu như vậy nữa. Tôi cũng nói với họ về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và rằng chúng tôi nên thể hiện sự quan tâm tới những người khác trong bất cứ việc gì chúng tôi làm.
Pháp Luân Đại Pháp đã biến tôi thành một người mới và mang lại hạnh phúc và phước lành cho tôi. Tôi bỏ rượu và thuốc lá và ngừng hành động thiếu trách nhiệm.
Khi con trai của tôi kết hôn, con dâu tôi không yêu cầu của hồi môn từ chúng tôi và cháu đối xử với chúng tôi như cha mẹ ruột của mình. Chúng tôi cũng coi con dâu như con gái của chúng tôi. Toàn thể gia đình chúng tôi tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
Tôi có một công việc ổn định trong những năm gần đây, giao nước uống cho một công ty. Tôi luôn luôn đúng giờ cho dù tòa nhà xa tới đâu hay cao tới mấy. Sự chuyên tâm và đạo đức nghề nghiệp của tôi đã mang lại danh tiếng cho công ty, và công việc kinh doanh đang thực sự tốt.
Nói chuyện với người khác về Đại Pháp
Tôi tận dụng những cơ hội để nói chuyện với mọi người mà tôi gặp trong công việc và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại pháp môn của Đảng Cộng sản. Tôi đưa cho họ thời báo Minh Huệ và thông tin về phong trào thoái Đảng.
Tôi nói với ông chủ của mình về Pháp Luân Đại Pháp và các thủ phạm đã phải chịu quả báo như thế nào. Ví dụ, Trần Manh, một phóng viên của CCTV đã giúp dàn dựng trò lừa đảo tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn, đã chết vì bị ung thư ở tuổi 47. La Kinh, một người dẫn chương trình tin tức nổi tiếng của CCTV, cũng chết vì ung thư ở tuổi 48. Chu Vĩnh Khang, một trong những quan chức cao cấp chịu trách nhiệm bức hại Pháp Luân Công, hiện đang bị án chung thân và vợ ông ta cũng bị kết án với thời hạn dài. Bạc Hy Lai và vợ cũng bị tù chung thân. Nhiều quan chức cao cấp khác cũng bị đưa tới nhà tù vì “tham nhũng”, nhưng tôi tin rằng nguyên nhân thực sự là do họ đã phạm tội trong cuộc bức hại Pháp Luân Công và đang bị Trời trừng phạt.
Tôi cũng đưa cho ông ấy một số ví dụ trong địa khu chúng tôi. Giám đốc của Văn phòng pháp luật của Sở Giáo dục địa phương chúng tôi bị chết trong một tai nạn xe hơi. Ông ấy đã từng rất tích cực trong cuộc bức hại Pháp Luân Công và từ chối lắng nghe sự thật. Người đứng đầu bộ phận giảng dạy và nghiên cứu cũng chết vì ung thư ở tuổi 40. Cả hai người họ đều từng ra đề thi với những câu hỏi vu khống Đại Pháp.
Tôi nói với sếp tôi rằng các học viên Đại Pháp đều trung thực bởi vì họ hiểu nguyên lý “được – mất” và không bao giờ đổi đức của họ vì lợi ích cá nhân. Ông ấy đã lắng nghe chăm chú!
“Những học viên Pháp Luân Công là những người đáng tin cậy nhất!”
Vì sếp của tôi đã biết nhiều hơn về Đại Pháp, ông ấy tin tưởng tôi hơn. Cuối cùng, ông ấy thậm chí còn tín nhiệm giao cho tôi quản lý công ty cho ông khi ông đi thành lập một công ty khác ở nơi khác. Ông nói với tôi: “Các học viên Pháp Luân Công là những người đáng tin cậy nhất!”
Năm 2015, tôi đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư ĐCSTQ – người đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, gửi Viện kiểm sát nhân dân tối cao.
Các quan chức ĐCSTQ tới gặp sếp của tôi với nói ông ấy đuổi việc tôi, đe dọa sẽ đóng cửa công ty nếu ông ấy không làm vậy. Sếp tôi đã bảo vệ tôi: “Nhân viên này làm việc nhiều ngay cả khi lương của anh ấy thấp – ông ấy nói – Quan trọng nhất là anh ấy đáng tin cậy. Nếu tôi phải tìm người thay thế, tôi sẽ nhận một học viên Pháp Luân Công khác. Tôi sẽ chỉ đuổi việc anh ấy nếu các anh có thể tìm cho tôi một người thay thế tốt như anh ấy.” Các quan chức tới với “mệnh lệnh từ cấp trên” đã rời đi mà không nói gì cả.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/7/380005.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/31/174825.html
Đăng ngày 27-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.