[MINH HUỆ 05-10-2009]
Kính chào Sư Phụ!
Chào các bạn đồng tu!
Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp năm 2002. Khi đó, là một học viên mới, tôi không hiểu sâu về Đại Pháp, về việc cứu độ chúng sinh. Vì vậy, tôi đã không bước ra giảng chân tướng cho những người thường. Tôi đã sợ hãi khi phải đối mặt với họ vì tôi biết họ sẽ trách mắng, chỉ trích và đe dọa tôi trong khi giảng rõ sự thật. Tôi dấu mình trong tâm thái này gần một năm trời, cho đến một ngày khi đọc kinh văn “Đệ tử Đại Pháp trong thời Chính Pháp” của Sư phụ trong “Tinh tấn yếu chỉ 2” đã khiến tôi thức tỉnh. Sư phụ đã nói:
“Những đệ tử Đại Pháp nào không thể thực thi tác dụng duy hộ Đại Pháp thì không có cách nào viên mãn, bởi vì chư vị đều khác với tu luyện trong quá khứ và tương lai”
Chỉ khi đó, tôi mới nhận ra rằng tôi đã không đáp ứng được tiêu chuẩn của Đại Pháp chút nào. Thay vì chuyên cần giảng rõ sự thật để cứu độ chúng sinh, tôi lại tìm cách bảo vệ bản thân mình. Tôi thấy trái tim mình thật ích kỷ – một trái tim chỉ mong hưởng lợi ích từ Đại Pháp, nhưng lại không sẵn sàng bảo vệ và duy hộ Pháp trong những thời khắc quan trọng.
Trang bị một bộ tài liệu với rất nhiều bức ảnh thể hiện sự tốt lành của Đại Pháp, hình ảnh các học viên bị bức hại đến chết tại Trung Quốc và nhiều tài liệu giảng rõ sự thật khác, tôi bắt đầu việc giảng rõ sự thật đến từng người một. Sau đó, tôi xuống phố gặp mọi người, vào các trang web phổ thông, và gõ cửa từng nhà để giảng rõ sự thật – một phương pháp có thể chấp nhận được ở Singapore. Với hình thức đến từng nhà giảng chân tướng, chúng tôi sẽ gõ cửa tất cả các nhà để giải thích cho người dân biết về sự tốt đẹp của Đại Pháp và sự thật về cuộc đàn áp của ĐCSTQ chống lại Pháp Luân Công.
Trong những năm qua, càng đi giảng chân tướng, tôi càng nhận thức rõ hơn tầm quan trọng của việc giảng chân tưóng trực diện. Đôi khi, chúng tôi gặp những người mà có thể đã đọc hoặc đã nhìn thấy các tài liệu giảng chân tướng, nhưng vẫn còn những thắc mắc chưa được sáng tỏ trong tâm trí họ. Khi trực diện thì khác hẳn. Với mỗi nghi ngờ họ có, mỗi câu hỏi họ đưa ra, chúng tôi có thể trả lời họ ngay tức khắc.
Tất nhiên, chúng tôi không chỉ tập trung vào duy nhất phương pháp giảng chân tướng đến từng nhà mà cũng phân phát tài liệu giảng rõ sự thật trên diện rộng đến nhiều khu vực dân cư khác nhau ở Singapore. Nhằm quảng bá Đại Pháp, chúng tôi cũng gửi tài liệu và giảng chân tượng cho những người đi ngang qua điểm luyện công. Đôi khi, chúng tôi đến các khu phố đông đúc và nói chuyện với từng người một.
Tôi đã học được kinh nghiệm rằng việc chú ý đến bất cứ ý niệm ngẫu nhiên xuất hiện trong đầu là rất quan trọng. Nếu tôi không cẩn thận, có thể tôi sẽ dễ dàng bỏ qua chúng, và nghĩ rằng chúng chính là các suy nghĩ của bản thân. Rất nhiều lần, những suy nghĩ này xuất hiện đột ngột, đặc biệt vào những thời khắc quan trọng. Chúng xuất hiện theo nhiều hình thức, đôi khi là những suy nghĩ về sắc dục, những ý nghĩ tiêu cực hay cả những gợi ý khiến tôi lơ là làm việc Đại Pháp. Và đôi lần, tôi đã không xử lý tốt trong khía cạnh này. Nhưng mỗi khi nhận ra sai lầm, thì luôn là do các chấp trước của tôi đã tạo cơ hội để các tư tưởng xấu dùi vào sơ hở của bản thân.
Có một lần, đã khuya và tôi đang lập kế hoạch cho một hoạt động quảng bá Đại Pháp. Vào lúc tôi đang khó khăn khi liệt kê các chi tiết, thì một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi “Muộn rồi. Đi ngủ thôi”. Nhưng vì tôi không thực sự mệt mỏi, nên tôi không bận tâm tới suy nghĩ đó và tiếp tục công việc dang dở. Một lúc sau, ý nghĩ này lại xuất hiện “Đã đến lúc nghỉ ngơi rồi. Nếu không, mình sẽ không có sức để làm việc ngày mai đâu”. Lần này thì tôi dừng việc. Tôi nghĩ rằng tôi có thể chợp mắt một chút và làm việc sau. Thế là tôi ngả người lên giường, và tôi đã không thể thức dậy cho đến tận sáng hôm sau.
Đầu tiên, tôi đã nghĩ là do làm việc nhiều giờ liền khiến tôi bị mệt mỏi như vậy, và tôi đã không nghi ngờ gì cả. Nhưng sau đó, ý nghĩ đó vẫn tiếp tục trở lại. Chúng đến không chỉ vào tối muộn mà bất kể thời gian nào trong ngày, trong suốt các ngày nghỉ của tôi, và khi tôi đang chuẩn bị làm hoặc đang giữa lúc làm việc Đại Pháp. Tôi trở nên buồn ngủ bất cứ khi nào các ý nghĩ đó xuất hiện và tôi đã cố gắng để giữ mình tỉnh táo. Sau đó, những ý nghĩ kiểu như “làm việc này sau cũng được”, hay “hãy làm việc gì khác đi” sẽ nổi lên. Nhiều lần tôi đã không cẩn thận, và làm theo. Kết quả là rất nhiều nỗ lực nhằm phối hợp làm việc bị trì hoãn.
Cũng có đôi lần, tôi đột nhiên có những suy nghĩ như “xem TV đi”, “lướt web chút nào” hay “đọc quyển sách này xem”. Đôi khi, chúng đến theo hình thức khác như “mình cần đọc những thông tin này để tự nâng cao trình độ”. Khi không cảnh giác và không kiên định, tôi sẽ thuận theo những suy nghĩ đó. Trước khi nhận ra điều này, tôi đã để phí rất nhiều thời gian vào các hoạt động đó, và không có công việc nào hoàn thành được cả. Tồi tệ hơn, những thông tin ngoại lai từ chương trình TV, các website và sách báo gây can nhiễu đến tôi. Chúng xuất hiện thành hình ảnh hay lời nói và làm tôi phân tâm khi phát chính niệm. Khi đang học Pháp, chúng xuất hiện trong đầu và làm nhiễu việc học Pháp. Chúng thậm chí còn ảnh hưởng tới tôi khi đang giảng chân tướng.
Một ngày kia, nhiều cư dân đã có những phản ánh tiêu cực đầu tiên với tôi. Họ đặt ra nhiều câu hỏi như “Tại sao mấy người lại làm chính trị như vậy?” “Hẳn cũng phải có vài kẻ vô lại trong nhóm các người chứ” “Nếu Pháp Luân Công tốt như vậy, tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc lại phải đàn áp chứ?”, v..v… Với mỗi người như vậy, tôi đều đợi cho đến khi họ nói xong, cùng lúc nhanh chóng phát chính niệm để tiêu trừ các nhân tố bất hảo đang khống chế suy nghĩ của họ. Khi họ nói xong, tôi giảng rõ sự thật cho họ. Tôi đã trả lời rất nhiều câu hỏi của họ cùng một lúc, đưa thông tin chi tiết và tích cực về Đại Pháp cho họ. Khi các nghi ngờ của họ được giải tỏa, tôi nhận thấy khuôn mặt họ dần sáng lên, những biểu hiện gay gắt của họ dần biến mất. Họ bắt đầu tiếp nhận thông tin và hỏi về các lợi ích của việc tập luyện Đại Pháp. Thậm chí một người còn nói “Cuối cùng thì bây giờ tôi đã hiểu. Tôi chắc chắn sẽ đọc các tài liệu và gửi chúng cho bạn bè cùng đọc”. Vào thời điểm đó, tôi thấy thực sự vui mừng cho họ vì tôi hiểu những sinh mệnh đó đã được cứu.
Từ kết quả tích cực với cá nhân này, tôi tiếp tục gặp gỡ từng người một từ tầng này đến tầng khác của tòa nhà. Với mỗi người trong số họ, tôi đều dành một thời gian đáng kể để giải thích. Bởi vì liên tục nói chuyện như vậy, sau một thời gian tôi trở nên mệt mỏi. Vẫn còn vài tầng nhà chưa hoàn thành, và thay vì lý trí ngăn chặn ý niệm tiêu cực bất chợt nảy trong đầu “Tốt hơn là mình nên làm nhanh lên. Trời sắp tối rồi”, tôi lại quyết định đẩy nhanh tiến độ và chỉ giải thích ngắn gọn cho những người còn lại dù vài người vẫn còn những nghi ngờ. Ngay sau đó, gần như tất cả các cánh cửa không còn mở ra trước tôi nữa. Vài cánh cửa mở nhưng không ai bước ra khi tôi bấm chuông. Tồi tệ nhất, là vài cư dân có ở trong nhà, nhưng khi tôi gọi họ thì họ cũng lờ tôi đi. Một số người thậm chí còn bảo rằng họ không quan tâm chút nào hết. Tôi cảm thấy sốc khi thấy các phản ứng, sự thay đổi đột ngột như vậy. Tôi trở nên lo lắng. Vì vậy, tôi cố gắng dùng bất cứ lời nào tôi có thể nghĩ ra để gây sự chú ý của họ, nhưng không có hiệu quả gì. Tôi cũng cố phát chính niệm, nhưng nó cũng không có kết quả. Việc này tiếp tục cho đến tận phòng cuối cùng. Đến lúc đó, tôi đã rất băn khoăn, và cố gắng tìm sâu bên trong để xem liệu tôi đã sai ở đâu.
Tôi đã ngộ ra được các nguyên lý mà Sư phụ đã dạy trong bài “Giảng Pháp cho các đệ tử Úc châu” ngày 04/08/2007.
“Tất cả chúng sinh trong vũ trụ này đều có mặt tốt và xấu. Chư vị phù hợp với mặt nào thì nó sẽ tự động đóng vai trò điều khiển chư vị. Vì vậy, nếu chính niệm của chư vị không mạnh và chư vị không kiểm soát các niệm đầu của mình thì những thứ xấu xa sẽ điều khiển chư vị, chúng sẽ lập tức đóng vai trò điều khiển tâm trí chư vị và chư vị sẽ nghĩ rằng chính là mình đang làm như vậy”
Đúng vậy. Trước tiên, khi các niệm đầu đó xuất hiện, tôi đã không kiên định vận dụng Pháp để xử lý chúng. Tôi đã không tự hỏi xem liệu chúng có phải là chính niệm hay không. Thay vào đó, tôi lại lơi lỏng chủ ý thức và nhầm lẫn xem chúng như là các ý nghĩ của chính bản thân mình.
Thứ hai, tôi đã nhận ra rằng tôi có những chấp trước tiềm ẩn, và những suy nghĩ đó đã tấn công trực tiếp vào các chấp trước này. Tôi thì đã thuận theo các nhân tố tiêu cực của vũ trụ một cách vô tình ngay từ đầu.
Tôi nhận thấy bản thân mình đang truy cầu thoải mái. Không chỉ trong ý thức khi làm công việc Đại Pháp hay đang bước ra ngoài giảng chân tướng, mà ngay cả trong việc lẩn tránh và trì hoãn các công việc Đại Pháp mà theo tôi là có nhiều thử thách, không quen thuộc, phức tạp và khó làm. Mỗi khi thấy công việc được phân công khó khăn và yêu cầu đào sâu suy nghĩ, tôi thấy mình xuống tinh thần. Gốc rễ của chấp trước này là vì tôi sợ phải đối mặt với khó khăn và đảm nhận thêm nhiều trách nhiệm. Đó có nghĩa là tôi sẽ phải có trách nhiệm hơn nữa, đặt việc tôi đang làm lên hàng đầu và đối mặt với các phức tạp về nhân tâm giữa các đồng tu khi làm công tác phối hợp. Do tâm sợ hãi này mà tôi đã dễ dàng dao động bởi các ý nghĩ cho phép bản thân giảm bớt áp lực. Khi thực hiện việc giảng chân tướng đến từng nhà, vì tôi thuận theo các niệm đầu truy cầu thoải mái, tôi đã ngừng công việc sớm. Khi giảng chân tướng cho những nhà còn lại, thực sự trong lòng tôi mong hoàn thành giảng chân tướng trong tòa nhà thật nhanh chóng để tôi có thể về nhà đúng giờ và nghỉ ngơi sớm hơn. Vì sự an nhàn cá nhân, tôi đã rút ngắn việc giảng rõ sự thật và những câu trả lời ngắn gọn của tôi không thể giải tỏa nghi ngờ về Đại Pháp của người dân. Nói thẳng ra, tôi chỉ thực hiện trên bề mặt. Tôi đã đặt lợi ích của bản thân lên hàng đầu và đặt việc cứu độ chúng sinh xuống hàng thứ yếu.
Ngoài ra, trong quá trình làm việc Đại Pháp, tôi đã phát triển mạnh mẽ tâm chấp trước vào việc theo đuổi các khả năng. Nó bắt đầu khi tôi thấy những hạn chế của mình khi tham gia đóng góp vào các công việc Đại Pháp. Rất nhiều dự án Đại Pháp, không chỉ là cần có chính niệm mà còn yêu cầu một mức độ kinh nghiệm nhất định, kiến thức chuyên môn và kỹ năng công việc để có thể thực hiện tốt. Vì vậy, tôi bắt đầu vào mạng nhiều hơn để đọc các sách nhằm tự nâng cao bản thân mà tôi tin là có thể tăng cường các khả năng của mình. Tuy nhiên, trong quá trình đọc những cuốn sách đó, tôi nhận ra rằng tôi không chỉ buông lơi việc học Pháp mà các suy nghĩ của tôi bắt đầu phù hợp với người thường. Điều này trở thành một chấp trước mạnh mẽ. Nó không phải là tâm trong sạch muốn học hỏi và đóng góp cho công việc Đại Pháp, mà giống việc thỏa mãn mong muốn bản thân về kiến thức và kinh nghiệm.
Phân tích bản thân sâu hơn, tôi thấy rằng tôi đã ở trong tình trạng hướng ngoại mà cầu các mẹo vặt, tiểu thuật và các câu trả lời sẵn để tôi có thể nhanh chóng bắt kịp công việc. Và tôi nhận ra rằng dù bề ngoài chúng ta có làm nhiều đến đâu, thì một tâm trí sáng suốt, một tâm trong sạch và thái độ trang trọng đối với việc tu luyện là quan trọng nhất. Theo thể ngộ cá nhân, đó là những yếu tố quyết định để xác định kết quả của sự tu luyện cũng như bất kể việc gì tôi làm. Ở các không gian khác, cựu thế lực, hắc thủ và lạn quỷ đều ẩn mình chờ đợi cơ hội để hủy hoại chúng ta, phá hoại các kế hoạch của chúng ta. Nếu chúng ta không cẩn thận, chúng sẽ xâm chiếm tâm trí và dẫn chúng ta lạc lối. Trách nhiệm của chúng ta là phải lý trí trách nhiệm với bản thân và các suy nghĩ. Tôi nhận ra rằng mình cần phải giữ tư duy và các suy nghĩ của bản thân thật tỉnh táo vào mọi lúc, và cách duy nhất là siêng năng học Pháp hàng ngày. Bây giờ, bất cứ niệm đầu nào bất chợt xuất hiện trong đầu là tôi sẽ tiêu trừ chúng ngay lập tức. Cùng lúc đó, tôi sẽ nhìn sâu trong tâm xem liệu bản thân còn chấp trước tiềm ẩn nào không và điều chỉnh bản thân ngay. Tôi sẽ không quay lại trình trạng đó nữa, vì nếu không kiên định trong vấn đề này, tôi chính là cho phép các nhân tố xấu khởi tác dụng trên thân thể mình. Trong thời Chính Pháp này, thời gian đang ngày càng trôi nhanh hơn, và ngày tháng trở nên ngắn lại, do vậy tôi sẽ luôn phải nhắc nhở bản thân không được u mê trong tình trạng như vậy nữa.
Con cám ơn Sư phụ!
Cảm ơn các bạn đồng tu!
Bài chia sẻ từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Singapore, 21/09/2009
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/10/5/209584.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/11/4/112091.html
Đăng ngày 13-11-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.