[MINH HUỆ 25-10-2009] Những ai đã trải qua thời Cách mạng Văn hóa ở Trung Quốc có lẽ đã phải ghê rợn với ký ức về những bộ quân phục màu xanh lục, những nhóm hồng quân, những khẩu hiệu hò hét cả ngày và những con người sống như con rối mà không có chút ý‎ chí tự do nào.

Ba mươi năm sau, người ta cho rằng giờ đây hẳn đã có tự do ở Trung Quốc. Tuy nhiên, vào ngày lễ mùng 01 tháng 10 (Ngày Quốc khánh của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)) Bắc Kinh và những thành phố lớn khác được đặt trong tình trạng thiết quân luật. Diều, bóng bay và đèn lồng hoàn toàn bị cấm. Một trong những người bạn của tôi ở một thị trấn khác nói với tôi: “Vào tiết Trung thu, nhiều người mua đèn lồng Khổng Minh (đèn lồng trời) để cầu may. Tuy nhiên, cảnh sát bắt họ phải tắt đèn đi hoặc tịch thu chúng. Khi mọi người cố gắng dùng nó sau nửa đêm, cảnh sát lại nói: Giờ đã đến giờ giới nghiêm! Giờ đã đến giờ giới nghiêm! Không được phép thả đèn lồng bay!

Để đạt được mục đích bảo đảm an ninh cho các hoạt động trong ngày mùng 01 tháng 10, ĐCSTQ đã sử dụng nhiều kiểu chiến thuật khác nhau để cản trở việc tự do đi lại của người dân. ĐCSTQ, lo ngại rằng người ta sẽ thấy được sự tốt đẹp của Pháp Luân Công, đã dùng trường học, cơ quan chính phủ, và những nơi công sở khác để tuyên truyền một sự việc chống lại Pháp Luân Công và đổ tội rằng cho Pháp Luân Công gây ra một một vụ án nghiêm trọng. ĐCSTQ cũng nói với mọi người chú ý đến an toàn trong những ngày lễ và hạn chế xuất ngoại.

Ở thành phố Vũ Cương, tỉnh Hồ Nam, chất thải từ một cơ sở luyện kim khiến độ chì trong máu của hơn 1.200 trẻ em tăng lên, điều này đã dấy lên cuộc kháng nghị trên đường phố của gần 1.000 người. ĐCSTQ đã xử lý tình huống bằng cách điều động hàng trăm cảnh sát tới đàn áp người biểu tình. Họ cũng yêu cầu cho bệnh viện làm giả kết quả kiểm tra và qua đó che đậy sự thật. Trong khi đó, ĐCSTQ nói rằng những người biểu tình là học viên Pháp Luân Công chứ không phải là cha mẹ của trẻ em bị nhiễm độc chì, vậy là học viên Pháp Luân Công bị bắt giam.

Một người dân làng nói rằng ông ấy đã trông thấy thông báo của ĐCSTQ trên Internet nói rằng: “Sự việc này là do Pháp Luân Công khởi xướng.” Một người khác, cô Đại nói: “Thật tình mà nói, dân thường như chúng ta có thể làm gì đây? Chính quyền có thể nói bất cứ điều gì mà họ muốn. Tôi không phục những gì họ nói. Họ cố liên hệ mọi cái với Pháp Luân Công. Thực tế là vụ nhiễm độc chì đó chẳng có liên quan gì đến Pháp Luân Công cả. Những ai biết được sự thật đã gỡ đi cái thông báo của ĐCSTQ rồi.” Khi ĐCSTQ đổ tội cho Pháp Luân Công về những vụ việc bất thường, dường như họ không cần tốn công giải thích gì thêm hay giải quyết vấn đề đó. Khi ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công, nó không chỉ bức hại Pháp Luân Công mà còn bức hại tất cả mọi người dân Trung Quốc. Mỗi khi ĐCSTQ tuyên bố rằng bạn là một học viên Pháp Luân Công, cho dù trên thực tế bạn không phải là học viên, bạn có thể bị mất đi quyền lợi và quyền tự do của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/10/25/211012.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/11/9/112206.html
Đăng ngày: 13- 11 – 2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share