Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-2-2018]

Theo thể ngộ của tôi, chấp trước của chúng ta có thể đưa đến những giả tướng bất thường biểu hiện trên cơ thể. Tôi xin được phép chia sẻ những câu chuyện và trải nghiệm của mình với các đồng tu.

Tôi đã gặp một học viên tên Mai (hóa danh) tại một trại cải tạo. Cô đến từ một vùng núi hẻo lánh, sống bằng nghề lái xe ba bánh. Chiếc xe đó thường xuyên hỏng hóc, cô và chồng mình phải đẩy nó lên núi rất nhiều lần. Kết quả là sau nhiều lần lao lực như thế, cô cảm thấy khó thở và nghĩ rằng phổi hay tim của mình có vấn đề.

Khi nghe thấy câu chuyện của cô ấy, tôi cảm thấy chấn động sâu sắc, vì tôi cũng có thể nghiệm tương tự. Khi chiếc xe máy của con trai tôi bị hỏng, tôi cũng phải đẩy giúp con khoảng 5 hay 6 mét. Điều này làm tôi muốn hụt hơi. Ngay sau đó, tôi lại có hai trải nghiệm tương tự phải dùng sức của mình, nhưng tôi lại không cảm thấy như lần đẩy xe trước, thậm chí còn không cảm thấy gì hết.

Lúc ấy, tôi bất chợt nhớ đến câu chuyện của học viên Mai, và tôi phát hiện rằng chấp trước của tôi đã lèo lái tôi. Nhờ phát hiện và bỏ đi chấp trước của mình, tôi đã không còn cảm thấy mệt mỏi khi giúp con trai đẩy xe máy lần nữa.

Mặc dù tôi học Pháp mỗi ngày, nhưng tôi có rất ít tiến bộ vì tôi tu luyện tâm tính không tốt, nên cũng rất khó vượt qua quan nạn.

Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi từng nói: “Người ta sẽ bắt đầu bị suy giảm thị lực khi đến độ tuổi 47 hay 48.” Và đúng như thế, thị lực của tôi suy giảm gần cái tuổi ấy. Ngay từ đầu, tôi cố gắng để phủ định câu nói đó và trừ bỏ chấp trước bằng cách phát chính niệm. Nhưng các triệu chứng vẫn xảy ra.

Một lần tôi đọc Chuyển Pháp Luân đến câu:

“..nhưng vẫn cứ cảm thấy trước mắt mờ mờ, giống hệt như có cái gì đó đang che chắn, không được thoải mái lắm..”

Tôi đột nhiên nhận ra rằng triệu chứng mờ mắt do suy giảm thị lực chính là “huyền quan nhất khiếu”. Sau khi tôi ngộ ra được, tình trạng tôi lập tức thay đổi toàn bộ.

Sư phụ giảng:

“Con người tựa như đồ chứa đựng, cho mang chứa cái gì thì là như thế.” (Hòa tan trong Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi ngộ ra rằng, chấp trước của tôi có thể ảnh hưởng đến sự thay đổi của cơ thể tôi. Khi tôi còn là học sinh trung học, mẹ tôi nói: “Nếu một cái răng bị sâu, thì phải nhổ luôn cả chân răng nó ra. Vì thế con thấy không, lưng của cha con trở nên thẳng sau khi hai cái răng sâu của ông ấy được nhổ tận gốc.”

Vài năm trước, tôi mất hai cái răng. Nha sĩ nói với tôi: “Chị nên giữ gìn răng cẩn thận, tôi sẽ làm răng giả cho chị.”

Trong lúc đó, một đồng tu nhắc nhở tôi phải thẳng lưng lên. Khi tôi nói với cô ấy rằng lưng tôi cong vì tôi suốt ngày phải bế cháu nhỏ, cô ấy bảo đó không phải lý do mà lưng tôi bị cong.

Mặc dù tôi đã phát chính niệm và hướng nội tìm nguyên nhân, tình trạng của tôi vẫn chẳng khá hơn. Tôi cũng thử áp dụng một vài cách của người thường nhưng chẳng có cách nào hiệu quả.

Suốt những năm đó, đồng tu khác nhắc nhở tôi đứng thẳng để tránh ảnh hưởng đến hình ảnh của học viên Đại Pháp. Thậm chí, một học viên tên Trần (hóa danh) còn nói: “Hôm nay, tôi đột nhiên nhận thấy chị bị gù.”

Tôi đã nhận ra rằng Sư phụ đã dùng miệng của người khác để điểm hóa cho tôi.

Trong khi tôi đi giảng chân tướng với anh Trần bên ngoài, tôi đã khuyến khích hai người đàn ông thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một người trong số họ nói với một người phụ nữ: “Em nên luyện Pháp Luân Đại Pháp, như thế bệnh gù lưng của em sẽ biến mất.”

Tôi nhìn nhận kỹ vào người phụ nữ và thấy rằng lưng của cô ấy thẳng. Tôi nghĩ rằng anh ta hình như đang ám chỉ tôi.

Hai ngày sau đó, học viên Đặng (hóa danh) bảo tôi đưa hai vai ra sau nhiều hơn để giữ cho lưng thẳng. Sáng ngày hôm sau, tôi giữ nguyên vai mình ở tư thế đó khi luyện bài công pháp thứ năm và cảm thấy đỡ hơn trước.

Cùng thời điểm đó, tôi đã quyết định chính lại suy nghĩ của mình theo Pháp. Một niệm lóe lên trong tâm trí tôi: cái chân răng màu đen.

Tôi biết rằng chấp trước của người thường lại diễn một vai trong việc này, và sau khi tôi tìm ra lý do thật sự, lưng tôi thẳng ngay lại. Để kiểm chứng việc này, tôi nhìn vào gương sau khi ngồi đả tọa.

Lúc đầu, chồng tôi không tin được vào những gì đã xảy ra. Anh ấy nghĩ lưng tôi thẳng là do tôi cố đẩy vai về phía sau. Sau đó tôi cong lưng xuống trước mặt anh ấy, anh ấy không nói gì hết.

Tôi chia sẻ thể ngộ của mình với anh ấy: những quan niệm và chấp trước của người thường mà tôi ôm giữ thời gian dài chính là lý do chính đằng sau chuyện này.

Tôi đã có thể ngộ khác và sâu hơn về đoạn Pháp “…tướng do tâm sinh” (Giảng Pháp tại hội nghị Đại Kỷ Nguyên [2009])

Và nó thật sự giống những gì Sư phụ giảng,

“Tân Sinh

Quan niệm chuyển,
Bại vật diệt,
Quang minh hiển.” (Tân Sinh, Hồng Ngâm)

Một đồng tu gần đó vừa qua đời do nghiệp bệnh. Tôi lấy làm tiếc rằng tôi đã không giúp cô kịp để giúp cô trong cơn hoạn nạn.

Tôi hy vọng rằng những học viên khác bị can nhiễu bởi nghiệp bệnh có thể thụ ích từ những thể ngộ của mình.

Hãy cùng nhau học Pháp tốt, bỏ đi quan niệm và chấp trước người thường, chính lại từng niệm theo Pháp và thanh lý toàn bộ can nhiễu của “giả tướng” nghiệp bệnh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/6/360492.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/21/168824.html

Đăng ngày 03-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share