Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-9-2018] Sư phụ đã giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp, mỗi người đều muốn thành đệ tử chân tu, đều muốn thành một đệ tử Đại Pháp kiên định, đi trên con đường của Thần, tu luyện đầy đủ.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Làm thế nào để chúng ta có thể đột phá an bài của cựu thế lực trong vũ trụ cũ và đi cho chính con đường Chính Pháp? Làm thế nào để chúng ta có thể tu tốt từng ý từng niệm và đạt các yêu cầu của Sư phụ?

Chìm đắm trong những thứ người thường

Một người thân của tôi, cũng là một học viên, gần đây đã đến thăm tôi. Khi các học viên gặp nhau, họ học Pháp, luyện công, hoặc làm những việc liên quan đến ba việc. Nhưng mỗi học viên đều có quan niệm và chấp trước của mình.

Lúc các học viên ở bên ngoài giao lưu, phần lớn đều tương đối chú ý để không mang theo nhân tâm, tận lực đạt tới tiêu chuẩn thuần tịnh mà Pháp yêu cầu. Tuy nhiên, khi ở nhà, chúng tôi bị những chấp trước quan niệm khống chế và lại hành xử giống người thường. Mọi người thích nói về con cái của mình, và vị học viên kia cũng vậy. Khi tôi chỉ ra điều này, cô đã lấy cớ là “tu luyện phải phù hợp với trạng thái của người thường.”

Việc các học viên chia sẻ với nhau là cơ hội để loại bỏ chấp trước. Tuy nhiên, chia sẻ mang theo các chấp trước thì sẽ khởi tác dụng theo hướng ngược lại. Tôi có thể thấy một số học viên bị rơi rớt tầng thứ khi có suy nghĩ của người thường hoặc khi cao hứng nói về những thứ của người thường. Đôi khi tôi không thể chịu đựng được việc phải đứng nhìn, và cố gắng ngăn họ lại nhưng không phải lúc nào cũng thành công.

Tu từng ý từng niệm

Các Pháp lý yêu cầu chúng ta phải tu từng ý từng niệm, và Sư phụ đã giảng cho chúng ta về tầm quan trọng của ý niệm của người tu luyện, chứ chưa nói đến hành vi của chúng ta. Cựu thế lực đã an bài cho chúng ta có chấp trước vào vợ chồng, con cái và thân quyến trong gia đình để cản trở chính niệm chính hành của chúng ta, kéo chúng ta xuống.

Một ngày, một học viên chia sẻ với tôi rằng anh bị rớt lại phía sau, tuyệt vọng, và cảm thấy bị vật chất màu đen bao trùm. Anh đã thử nhiều cách để quay trở lại với Đại Pháp nhưng đều thất bại. Anh không thể đột phá được. Tôi nói với anh rằng anh đã sai, rằng anh đã rơi vào bẫy của cựu thế lực khi nghĩ về tình huống của mình bằng logic của người thường. Nếu anh hướng nội nhìn vào chính mình từ góc độ của Pháp, thì khó khăn của anh không là gì cả.

Ngày hôm sau, trong khi đang ngồi đả tọa nhập định, con ma khống chế vị học viên kia đến gần tôi và bảo tôi đừng can thiệp vào việc của anh vì vị học viên này đã tự mình lựa chọn. Trong triển hiện tại tầng thứ của mình, tôi thấy năm phần thân thể của anh trong một số không gian khác đã chết kể từ khi anh làm một số việc mà người tu luyện vốn không thể làm. Tôi thấy anh và một sinh mệnh vĩ đại trong quá khứ có duyên phận rất lớn. Tôi biết mình phải giúp học viên đó trở lại với Đại Pháp. Khi viết bài này, tôi cảm thấy rằng anh sẽ được cứu. Sư phụ đã giảng:

“Đại Pháp vô biên, Phật Pháp vô biên, toàn dựa vào cái tâm của chư vị mà tu.”(Giải đáp thắc mắc tại giảng Pháp ở Trường Xuân, Chuyển Pháp Luân Pháp giải)

Có một lần vượt quan, tôi có cảm giác công trên người mình và không gian mà tôi đã tu đến, trong nháy mắt bị nghiệp lực to lớn tràn ngập áp chế, khiến nhục thân tưởng chừng không đứng thẳng được, ý thức đại não mơ hồ tán loạn. Khảo nghiệm đến đột nhiên dữ dội, không cho tôi có bất kỳ cơ hội chuẩn bị nào. Đại nạn đến là để khảo nghiệm trình độ chuyển hóa bản thể như thế nào; cơ sở thực tu có vững chắc hay không, chính là lúc này liền triển hiện ra.

Tôi ổn định tinh thần và không sinh bất kỳ tư tưởng tiêu cực nào. Tôi bật nhạc luyện công và bắt đầu luyện bài công pháp thứ nhất. Khi đang luyện bài công pháp thứ ba, lời giảng của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi:

“Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Chuyển Pháp Luân)

Ngay lập tức, tôi thấy vật chất đen không thể tiến vào tầng thứ sâu hơn của vũ trụ. Pháp lực vô biên của Sư tôn đã giải thể ma quỷ ngay lập tức. Sư phụ đã tẩy tịnh tôi một lần nữa.

Cải biến quan niệm

Đôi khi chúng ta vô tình thừa nhận an bài của cựu thế lực. Ví dụ, buồn ngủ liền đi ngủ, mệt mỏi liền đi nghỉ ngơi, răng đau liền nhổ v.v..

Thời gian trước, tôi thường cảm thấy buồn ngủ vào khoảng 11 giờ tối. Tôi không thể tập trung vào việc học Pháp và luyện công. Tôi biết đây là can nhiễu nên đã chuyển đến phòng làm việc của mình vì ở đó không có giường. Tôi thầm nói với cựu thế lực: “Xem các người làm được gì.”

Một ngày, vào lúc chập choạng tối, khi đang làm tài liệu Đại Pháp, tôi cảm thấy Sư phụ đã lôi một thứ vật chất xấu ra khỏi đầu tôi. Kể từ đó tôi không còn cảm thấy buồn ngủ, dù có ngủ ít bao nhiêu đi nữa.

Bây giờ ở nhà, tôi hiếm khi ngủ. Tôi luôn ở phòng làm việc của mình. Những thói quen của cuộc sống người thường hầu như không ảnh hưởng gì đến tôi.

Một lần khác, một chiếc răng của tôi bị đau và dường như muốn rụng. Nhưng tôi đột nhiên ngộ ra rằng cựu thế lực đang sử dụng cựu Pháp lý “sinh, lão, bệnh, tử” của cựu vũ trụ để hạn chế tôi. Trong khi nghiến chặt răng, tôi bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Ngay sau đó, răng của tôi hết đau. Bây giờ thì nó đã hoàn toàn ổn rồi.

Thủ đức

Khi Chính Pháp sắp kết thúc, số lượng tà ác giảm nhiều và cũng suy yếu. Nhưng tiêu chuẩn tu luyện không hề thay đổi. Chúng ta nên luôn cảnh giác trước những niệm đầu của mình để tâm trí chúng ta luôn thuần khiết. Trừ khi làm việc liên quan đến Đại Pháp, nếu không chúng ta nên tránh tham gia vào những việc của người thường. Tôi đã thực sự trải nghiệm và ngộ ra rằng việc thủ đức của chúng ta quan trọng hơn là tích đức.

Sư phụ đã nói với chúng ta về con đường tu luyện của Thích Ca Mâu Ni, rằng Ngài đã liên tục đề cao trong suốt 49 năm tu luyện và cuối cùng đạt đến tầng Như Lai. Tuy nhiên, một số học viên lâu năm đã bị hãm ở một tầng thứ trong nhiều năm và không biết cách đề cao.

Sư phụ đã giảng:

“Tu luyện không phải tu cho Đại Pháp, cứu người cũng không phải cứu cho Đại Pháp.” (Lời chúc gửi Pháp hội Châu Âu)

Đã đến lúc chúng ta phải suy nghĩ sâu hơn về vấn đề này. Chúng ta nên nghĩ: “Chúng ta nên ở trạng thái tu luyện nào khi hoàn thành sứ mệnh của mình?”

Sư phụ đã giảng:

“Tôi yêu cầu chư vị học Pháp cho nhiều, bỏ chấp trước thật nhiều, vứt bỏ các loại quan niệm của người thường, ấy là muốn để chư vị mang theo không phải chỉ một bộ phận, mà là viên mãn.” (Hòa tan trong PhápTinh Tấn Yếu Chỉ)

Trên đây là chút thể ngộ của cá nhân dựa trên Pháp, nếu có điểm nào chưa đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/8/373461.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/19/171959.html

Đăng ngày 30-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share