Bài viết của một học viên Đại Pháp người Nga

[MINH HUỆ 30-03-2003] Tại nơi làm việc, mọi người đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người trong số họ thậm chí còn đọc cuốn Chuyển Pháp Luân.

Trợ lý Giám đốc của chúng tôi thường bảo tôi mang cho cô ấy tất cả các sách Đại Pháp và các kinh văn mới của Sư phụ. Hàng ngày chúng tôi nói chuyện về mọi việc xảy ra trên thế giới và chia sẻ quan điểm của mình. Một số người nói từ nhận thức sâu hơn, còn những người khác nói chuyện khá hời hợt. Tất cả các đồng nghiệp của tôi đều có thái độ tốt đối với Pháp Luân Công. Tất cả họ đều đã xem một video giảng chân tướng do các đồng tu của chúng ta thực hiện và đưa ra một số ý kiến khá hữu ích.

Gần đây, trong một khoảng thời gian, tôi chủ động dành nhiều thời gian gọi điện thoại với mục đích giảng chân tướng về Đại Pháp tại nơi làm việc. Kết quả là, Trợ lý Giám đốc của chúng tôi đã báo cáo sự việc lên Tổng Giám đốc và tôi bị khiển trách về việc này và được nhắc nhở rằng điện thoại cơ quan chỉ được sử dụng cho công việc. (Tôi cảm thấy người Trợ lý Giám đốc biết rất rõ tại sao tôi làm điều này.) Phản ứng đầu tiên của tôi khi bị khiển trách vào lúc đó là “Mình phải đi tìm một công việc khác ngay lập tức và rời khỏi chỗ này. Thực sự thì những gì cô ấy nói là đúng. Văn phòng là nơi làm việc. Tuy nhiên, mình không bao giờ có thể dừng việc mình đang làm là giảng chân tướng.”

Kết luận rất đơn giản là tôi cần tìm một công việc khác cho phép tôi làm những việc cho Đại Pháp một cách tự do. Sau khi tôi nộp đơn xin nghỉ việc, tất cả đồng nghiệp của tôi đã rất thất vọng vì chúng tôi có mối quan hệ tốt với nhau và có cảm giác như một gia đình lớn làm việc cùng nhau. Mọi người chờ đợi và hy vọng tôi sẽ thay đổi quyết định của mình vào cuối tuần. Chồng tôi đã phản ứng một cách khác thường. Anh ấy khuyên tôi một cách nhẹ nhàng và bình tĩnh rằng tôi nên nghĩ lại lần nữa vì mọi người tại nơi làm việc này rất tốt với tôi. Anh cũng nói rằng bản thân anh sẽ không nhất thiết hòa hợp với các đồng nghiệp trong một môi trường làm việc tương tự.

Ngày thứ Hai, trong khi mọi người đều đang chờ đợi quyết định của tôi về việc liệu tôi có tiếp tục làm việc ở đó không, tôi đã nói một cách dứt khoát: “Tôi muốn làm việc này, nhưng tôi muốn tiếp tục giảng chân tướng về Đại Pháp.”

Chúng tôi có một người thư ký có tính cách rất nhẹ nhàng và không phải là người tu luyện. Tuy nhiên, cô ấy ủng hộ tôi thực hiện các công việc Đại Pháp bất cứ lúc nào. Thậm chí cả khi tôi đang phát chính niệm, cô ấy sẽ giữ cho xung quanh yên tĩnh. (Cô ấy là người đầu tiên đã ký bản kiến nghị phản đối Điều luật 23). Cô ấy đã đến và ngồi trước mặt tôi và bắt đầu thuyết phục tôi, thúc giục tôi nhìn nhận rằng mọi người xung quanh tôi đều tốt.

Ngay cả bây giờ tôi không biết liệu cô ấy có thực sự hiểu được sâu sắc điều này không hay Sư phụ của chúng ta đã dùng lời của cô ấy để điểm hóa cho tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy có lỗi. Tôi nhận ra rằng không phải là người trợ lý giám đốc của tôi đã cố gắng ngăn tôi giảng chân tướng và làm hại bản thân mình mà chính là tôi đã làm hại cô ấy. Tâm vị kỷ và tâm tự mãn đã ngăn tôi đề cao và cải biến bản thân mình.

Mọi người xung quanh tôi đã rất vui khi tôi không rời bỏ họ. Tuy nhiên tôi thậm chí cảm thấy xấu hổ hơn về việc này. Nó khiến tôi nhìn thấy và nhận ra rõ hơn rằng sẽ có điều gì đó thâm chí tồi tệ hơn hoặc không thể tưởng tượng nổi mà có lẽ sẽ xảy ra nếu tôi rời đi. Họ sẽ có thái độ thế nào với Đại Pháp? Họ sẽ đánh giá các học viên chúng ta ra sao? Tôi thường nghĩ về việc Sư phụ của chúng ta suy xét mọi việc cho tất cả chúng sinh ở mọi tầng thứ và chăm sóc cho mỗi chúng sinh trong mỗi thời khắc, kể cả những lạp tử nhỏ nhất. Và làm sao chúng ta có thể gây hại cho những người xung quanh trong khi làm những điều tuyệt vời như vậy? Lòng từ bi của chúng ta nên được triển hiện với mọi tầng thứ của người thường trong vũ trụ.

Bây giờ tôi tiếp tục làm các công việc Đại Pháp như trước đây. Tuy nhiên, tôi không chỉ nghĩ về những gì tôi đang làm mà còn chăm sóc những người xung quanh và chú ý đến những lo lắng của họ. Tôi không làm cho họ cảm thấy buồn hay coi họ như sự phiền toái. Xét cho cùng, họ đều làm những gì họ cho là quan trọng ở tầng thứ của họ. Tôi hy vọng sẽ bù đắp được những thiệt hại mà tôi có thể đã gây ra đối với mối quan hệ của tôi với các đồng nghiệp và thậm chí còn làm tốt hơn nữa để cải thiện môi trường.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2003/3/30/47435.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/emh/articles/2003/4/16/34570.html

Đăng ngày 02-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share