Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Canada
[MINH HUỆ 2-8-2018] Tôi là một học viên Việt kiều sinh sống tại Canada. Tôi muốn chia sẽ cùng các bạn quá trình đắc Pháp cách đây 8 năm và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp thân tâm tôi thăng hoa thế nào.
Lần tìm trong mê
Tôi lớn lên ở một đất nước Cộng sản và những điều học ở trường đều chịu ảnh hưởng mạnh mẽ tư tưởng của Đảng. Tôi nhớ, ở trường không dạy nhiều về văn hóa truyền thống. Niềm tin về truyền thống và tinh thần bị cho là mê tín. Thật sự, tôi biết nhiều về nền văn hóa Thần truyền từ thế hệ ông bà, sách báo hay tư liệu cũ được xuất bản trước thời Đảng Cộng Sản lên nắm quyền. Về sau, tôi học khoa học ứng dụng ở trường và trở nên hoàn toàn tin vào thuyết tiến hóa của Darwin. Đó là lý do tại sao cuộc sống tinh thần của tôi trở nên nghèo nàn. Sâu thẳm bên trong, tôi tin vào sự tồn tại của Thần, Phật mặc dù bề ngoài tôi lại tỏ ra là người vô thần.
Cách đây mười ba năm, tôi đột nhiên mắc bệnh và bác sĩ chẩn đoán tôi bị cường giáp trạng. Một năm sau thì bệnh khỏi. Nhưng từ đó, tôi bắt đầu gặp nhiều vấn đề về sức khỏe. Tôi cảm thấy cơ thể bắt đầu yếu dần. Nhưng tệ nhất chính là nỗi sợ hãi mà tôi phải đương đầu. Điều này thật khủng khiếp. Tôi thường xuyên cảm thấy sợ hãi, sợ đủ thứ. Tôi biết rằng tôi vẫn còn nhận thức được bản thân nhưng tôi quá mệt mỏi khi cứ phải đấu tranh với những kiểu sợ hãi như thế này mỗi ngày. Tuy nhiên tôi cũng không muốn uống thuốc an thần vì tôi biết chúng có thể giúp làm dịu tinh thần trong chốc lát, nhưng chúng có thể gây nghiện và tôi không muốn thế.
Tôi bắt đầu tìm kiếm một cách khác để điều trị vấn đề này. Sau vô số lần tìm kiếm, tôi tìm thấy một phương pháp thiền định đơn giản mà tôi tin là khá dễ để theo tập. Sau vài tuần nỗ lực tập luyện khí công, tôi cảm thấy bình tĩnh hơn và cảm nhận được khí chạy dọc cơ thể. Tôi thực sự kinh ngạc vì trước kia tôi không bao giờ tin vào khí công. Những thứ mà tôi từng cho là mê tín, thiếu khoa học, tưởng tượng và chỉ tồn tại trong mấy cuốn tiểu thyết võ hiệp Trung Hoa; thì bây giờ chính tôi lại đang được trải nghiệm. Sau vài tháng thiền định, tôi cảm thấy thân tâm đều khỏe hơn. Nỗi lo sợ và những vấn đề về sức khỏe khác vẫn còn nhưng không tệ như trước đây.
Đó là bước ngặt trong đời tôi. Tôi nghĩ “Nếu khí công có thật, vậy những thứ về tinh thần, tu luyện, sự tồn tại của Thần, Phật thì sao? Chắc hẳn là phải có.” Tôi nhận ra đã sai khi trước đây cứ mê muội tin vào thuyết tiến hóa và phủ nhận sự tồn tại của Thần. Có quá nhiều câu hỏi hình thành trong tâm và chúng phải có câu trả lời.
Những năm về sau, tôi vừa học vừa tìm câu trả lời. Tài liệu bên ngoài có đủ: sách khí công, sách tôn giáo, phong thuỷ, tướng số, Kinh Dịch, Bát Quái… tôi như lạc trong mê cung. Tôi không thể tìm thấy đúng thứ tôi muốn, thứ mà có thể giúp tôi trả lời chính xác tôi là ai, tôi từ đâu đến trong vũ trụ này, và mục đích sống của tôi là gì…
Đại Pháp phá mê
Một ngày tôi nhìn thấy một cuốn sách nhỏ giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Bức hình các học viên Đại Pháp ngồi thiền định đã thu hút tôi. Tôi liếc nhanh qua cuốn sách nhỏ và thấy rất hứng thú. Tôi đọc cuốn sách giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp, đó là cuốn “Pháp Luân Công.”
Sau khi đọc xong cuốn Pháp Luân Công, trong lòng không khỏi phấn khích. Đó là nửa đêm và tôi không thể đợi đến sáng mai để đọc tiếp cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Qua cuốn sách, tôi hạnh phúc vì đã tìm được câu trả lời cho vô số những câu hỏi về kiếp nhân sinh. Cuốn sách tuyệt với đến mức khi đọc xong rồi, tôi vẫn muốn đọc tiếp.
Pháp Luân Đại Pháp, là môn tu luyện tính mệnh song tu do Sư phụ Lý Hồng Chí sáng lập, dựa trên tiêu chuẩn Chân -Thiện – Nhẫn của vũ trụ. Như hàng triệu các học viên trên thế giới, tôi đã được hưởng những lợi ích về sức khỏe và cải thiện tâm tính nhờ tu luyện Pháp Luân Công.
Sư phụ giúp tịnh hóa thân thể
Sau khi đọc “Chuyển Pháp Luân”, tôi vẫn chưa thể quyết định hoàn toàn có tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay không. Trong thâm tâm tôi biết những tiêu chuẩn đó là tốt nhưng đó là đòi hỏi quá cao với người tu luyện. Tôi thực sự không muốn làm Sư phụ Lý thất vọng nếu mình tu kém cỏi. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi thầm nói với Sư phụ: “Sư phụ, Đại Pháp rất tốt. Con thật sự muốn tu luyện nhưng khởi đầu của con không tốt nên sợ làm Ngài thất vọng nếu con không tu tốt. Cầu xin Sư phụ chỉ dẫn cho con trên đường tu luyện, con sẽ cố hết sức.”
Tôi học luyện công qua các video trên mạng. Mặc dù động tác không chuẩn xác nhưng tôi có thể cảm nhận được trường năng lượng sau vài tuần tập. Nguồn năng lượng mạnh mẽ phi thường hơn nhiều so với môn khí công mà tôi đã tập trước đây. Tôi hạnh phúc, hân hoan và biết ơn Sư phụ vì tôi biết Sư phụ đang quản tôi.
Tôi bị sâu răng từ lúc còn nhỏ, nên bị nhiễm trùng lợi. Mặc dù đã phẫu thuật nhưng cũng không khỏi hẳn. Lúc còn nhỏ thì mỗi năm bệnh chỉ tái phát một hai lần, nhưng càng về sau thì càng nhiều hơn, ba đến bốn lần một năm. Mỗi năm tôi phải uống kháng sinh hơn một tuần để kiểm soát việc nhiễm trùng nhưng mà không bao giờ khỏi. Tình trạng răng ngày một xấu đi bất cứ khi nào ăn. Tôi thường phải dùng nước súc miệng ngay, nếu không ngày mai sẽ sưng.
Ngay sau khi tôi bắt đầu luyện công, triệu chứng nhiễm trùng tái phát. Khi đi kiếm chai thuốc kháng sinh, tôi nhớ đến lời Sư phụ dạy:
“Nhưng là người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh, [thì] chư vị tu luyện không được. Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Lúc đầu tôi có chút lo lắng, nhưng ngay sau đó nhận ra rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi; đây là hảo sự. Tôi vứt chai thuốc đi và cố gắng chịu đau. Sau ba, bốn ngày, chỗ nhiễm trùng sưng phồng lên đau đớn khiến tôi không thể ăn uống. Mặc dù đau đến mức không chịu được nhưng tôi vẫn cảm thấy có sự khác biệt so với những lần đau trước đây. Tôi vẫn tín Sư, tín Pháp. Tôi không biết có thể chịu đựng được bao lâu, nhưng lòng tự nhủ cho dù điều gì xảy ra thì tôi cũng không đụng đến thuốc.
Đến sáng hôm sau, khi thức dậy tôi ngạc nhiên thấy cơn đau đã vơi nửa, và vài ngày sau thì khỏi hẳn. Tôi có thể cảm nhận điều gì đang diễn ra với răng của mình trong vài tuần tiếp theo, kiểu như có một sức mạnh vô hình đang đẩy cái răng hư ra khỏi chân răng. Một ngày, tôi chẳng tốn tí sức nào mà vẫn đẩy được chiếc răng ra, và thấy lợi đã lành hẳn. Tôi đã chứng kiến một điều vô cùng kì diệu. Đó là sức mạnh của Đại Pháp.
Trong suốt hai năm đầu tu luyện, Sư phụ tôn kính đã nhiều lần giúp tôi tịnh hóa thân thể, mỗi một lần là một điều kì diệu. Nỗi lo lắng trong quá khứ cũng hết và bây giờ là một thân vô bệnh. Tôi cũng nghiện thuốc lá nặng, nhưng tôi có thể từ bỏ chỉ nhờ tu luyện Đại Pháp. Tôi thật sự không thể bày tỏ hết lòng biết ơn đối với lòng từ bi và cứu độ của Sư phụ.
Tâm tính thăng hoa nhờ sự hướng dẫn và bảo hộ của Sư phụ
Sư phụ giảng:
>“…[nếu chư vị] thật sự theo con đường chính đạo mà tu luyện, [thì] không ai dám động đến chư vị; hơn nữa chư vị có Pháp thân của tôi bảo hộ, sẽ không xuất hiện bất kể nguy hiểm gì.” (Bài giảng thứ ba,Chuyển Pháp Luân)
Trong suốt quá trình tu luyện, tôi luôn cảm nhận được sự bảo hộ của Sư phụ. Cách đây vài năm khi lái xe từ nhóm học Pháp về nhà, tôi đã bị tai nạn xe hơi. Tôi dừng lại ở một giao lộ chờ đèn xanh. Phía sau cũng có một chiếc xe đang đợi. Bỗng một chiếc xe thứ ba lao nhanh từ đằng sau tới và tông vào chiếc xe phía sau tôi. Lực va chạm quá mạnh khiến chiếc xe ở giữa đâm vào xe tôi, rồi giật ngược và đâm tiếp lần nữa, kết quả là xe tôi bị đẩy về phía trước cả mét. Khi hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì tôi tự nhủ rằng mình có Sư phụ bảo hộ và mình sẽ không sao. Tôi bước ra khỏi xe và nói với cô gái trẻ đã gây ra vụ tai nạn rằng mình ổn và hỏi thăm tình hình cô gái cùng chủ nhân chiếc xe ở giữa có sao không.
Thật đáng kinh ngạc là không ai bị thương, cả ba chiếc xe chỉ bị trầy xước và lõm nhẹ. Xe cứu hộ đến hiện trường sau đó vài phút. Khi ông ấy nhìn thấy những gì đã xảy ra, ông bảo rằng đó là một phép màu. Sau đó, tôi hiểu rằng Sư phụ không những bảo hộ tôi mà cả những người khác vào ngày hôm ấy. Tôi vô cùng biết ơn sự từ bi và bảo hộ của Ngài.
Tôi thực sự không muốn hai tài xế kia phải gặp phiền toái gì từ công ty bảo hiểm của họ, nên tôi nói với cô gái trẻ gây ra vụ tai nạn rằng tôi ổn, không bị thương; và xe hư hại không đáng kể nên tôi sẽ không báo với công ty bảo hiểm. Tôi bảo cô đừng lo lắng. Nhưng đấy là lần đầu tôi gặp tai nạn kiểu như thế và nó còn liên quan đến bên thứ ba. Tôi không biết có nên trình báo với cảnh sát hay không. Sau đó tôi đến đồn cảnh sát để giải thích về vụ việc. Họ bảo rằng tôi đã làm đúng và không nên lo lắng. Sau này, khi nghĩ về vụ tai nạn, tôi không thể tin được Đại Pháp đã thay đổi tâm tính của tôi đến thế. Nếu không học Đại Pháp, tôi sẽ không hành xử như vậy.
Cũng như nhiều đệ tử Đại Pháp khác trên thế giới, tôi cố gắng đề cao tâm tính của mình để trở thành một người tốt hơn, tốt hơn nữa. Trước khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã từng phản bội người khác, ích kỉ, ngoan cố và nóng tính. Tôi cư xử như thể tôi là người tốt duy nhất. Tôi xem suy nghĩ của ai mà không giống với mình thì đều là xấu. Tôi phán đoán mọi người dựa trên vẻ ngoài và định kiến của tôi.
Từ những bài giảng của Sư phụ, tôi hiểu rằng tôi có tiền duyên với tất cả mọi người tôi gặp trong đời và tôi nên trân quý cơ hội ở bên họ.
Tôi bắt đầu đề cao tâm tính bằng cách học nghĩ cho người khác trước và đặt mình vào địa vị của họ. Kết quả là mối quan hệ của tôi với các thành viên trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đều cải thiện rất nhiều. Một người bạn của tôi bảo nội tâm của tôi đã thay đổi tốt hơn.
Tôi làm việc cho một cửa hàng bán sĩ nhỏ của một gia đình. Trước đây, tôi nghĩ những người đi làm khác đối xử bất công với tôi. Tôi thường đấu tranh lại để bảo vệ bảo thân và để họ biết rằng không nên ức hiếp tôi. Ngay sau khi tu luyện, tôi nhận ra tính cách trước kia của mình không phù hợp với tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp. Tranh đấu để giành lại quyền lợi cho mình sẽ thật sự làm tổn thương đến người khác. Tôi tự nhủ: “Tôi không nên sống như thế nữa. Tôi nên thay đổi, tử tế và bao dung với người khác bất cứ khi nào có cơ hội.”
Sư phụ dạy:
“Mong muốn sống tốt ấy, có thể phải làm tổn hại đến lợi ích người khác, có thể làm tăng trưởng tâm lý tự tư của con người, có thể chiếm đoạt lợi ích người khác, nạt dối người khác, gây thiệt hại người khác. Chỉ vì lợi ích cá nhân, ở chốn người thường mà tranh mà đấu, vậy chẳng phải tương phản với đặc tính của vũ trụ là gì?” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã thay đổi thái độ khi làm việc với khách hàng. Thay vì than phiền và đổ lỗi cho họ vì những gì không hài lòng, tôi học cách lắng nghe nhu cầu của họ, cố gắng cho họ lời khuyên tận tình, và còn cố ngăn họ không nên mua quá nhiều. Nhờ áp dụng những nguyên tắc và tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã cải thiện mối quan hệ với đồng nghiệp và khách hàng. Một vài khách hàng nói rằng họ đã mua ở nhiều cửa hàng nhưng chưa bao giờ có những trải nghiệm tích cực như ở cửa hàng chúng tôi, và họ rất thích mua đồ ở đây. Một vài khách hàng thậm chí còn tìm ông chủ để bảo rằng họ thấy tôi thật đặc biệt.
Tôi muốn để những người bạn của tôi ngoài kia biết Đại Pháp tuyệt vời thế nào. Đó là trải nghiệm tuyệt vời nhất đã xảy ra trong đời tôi và tôi thụ ích rất nhiều nhờ tu luyện Đại Pháp. Cũng như tôi, các bạn đã qua đời đời kiếp kiếp cùng vô vàn gian khổ, tất cả chỉ để chờ đợi thời khắc này. Tôi hi vọng các bạn sẽ không bỏ lỡ cơ hội trân quý này và các bạn cũng sẽ được thụ ích nhờ tu luyện Đại Pháp.
Tôi muốn cảm ơn tất cả các đồng tu vì lời khuyên quý giá mang tính xây dựng cùng những chia sẽ suốt năm tháng qua. Chúng ta hãy tiếp tục cùng nhau tinh tấn trên con đường tu luyện và trợ giúp Sư phụ từ bi cứu nhiều chúng sinh hơn nữa.
Dù có dùng đến thiên ngôn vạn ngữ cũng không thể bày tỏ hết lòng biết ơn của tôi đối với sự cứu độ của Sư phụ tôn kính. Thật vinh diệu cho tôi khi được làm một đệ tử Đại Pháp.
Vì thể ngộ hữu hạn, xin vui lòng từ bi chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/2/371921.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/5/171400.html
Đăng ngày 28-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.