Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 05-12-2017] Tôi tu luyện đã được 23 năm, và tôi cảm nhận sâu sắc rằng mọi điều tôi nghĩ Sư phụ đều biết. Giống như Sư phụ đã giảng:

“Trong tư tưởng chư vị nghĩ gì, [thì] tại không gian khác những Pháp thân của tôi đều biết hết. Bởi vì hai khái niệm thời-không không giống nhau, từ không gian khác mà nhìn thì cấu thành tư duy của chư vị là một quá trình hết sức chậm chạp. Từ trước lúc chư vị nghĩ, họ đã có thể biết được rồi.” (Chuyển Pháp Luân)

Tháng 8 năm 1994, một đồng nghiệp đưa cho tôi một quyển tạp chí khí công, trong đó có bài giới thiệu về Pháp Luân Công. Tôi đọc và cảm thấy rất khác biệt so với các công pháp khác. Tôi đã bắt đầu tập thử vài bài theo hướng dẫn trên tạp chí. Sau đó tôi mua vài quyển sách của Đại Pháp.

Mặc dù đã có sách rồi, nhưng tôi vẫn chú trọng luyện công nhiều hơn là học Pháp. Khoảng một năm rưỡi sau đó, tôi vẫn chưa xem mình là người chân tu Đại Pháp; vẫn chỉ là ở trạng thái tìm hiểu Pháp, lúc đọc sách cũng không cảm nhận được điều thần kỳ gì cả. Tuy nhiên tôi cũng không dừng lại, khi luyện công xong thì vẫn muốn đọc sách.

Tình trạng này kéo dài đến ngày 7 tháng 1 năm 1996. Một buổi chiều khi tôi đọc Pháp, tôi đột nhiên minh bạch rằng Đại Pháp chính là Đại Pháp thượng thừa Phật gia dạy người ta tu luyện thành Phật, Đạo, Thần. Khi ấy tôi không tự chủ được mà thốt lên: “Cho dù phải nếm đủ nỗi khổ trên thế gian này, cũng vẫn tu luyện Pháp Luân Công.”

Ngày hôm sau, thật kỳ diệu, một đồng nghiệp cũng là học viên rủ tôi cùng anh ấy đến dự Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm ở một thành phố khác.

Tôi đến Pháp hội vào ngày 10 tháng 1. Ngày hôm sau, tôi bắt đầu bị sốt cao.Tôi hiểu rằng Sư phụ đang thanh lý thân thể cho tôi. Mặc dù cảm thấy mệt như đang có bệnh nặng, nhưng tôi vẫn vững tin vào Sư phụ. Sau bảy ngày, không cần phải tiêm hay uống thuốc, tôi đã hồi phục và tất cả triệu chứng bệnh hoàn toàn biến mất.

Sau đó tôi nhận ra rằng, Sư phụ thấy được sự quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã an bài cho tôi tham dự Pháp hội. Khi tôi đến Pháp hội, tôi không hề có chấp trước, ý định hay truy cầu gì cả. Sư phụ thấy tâm tính của tôi đạt yêu cầu nên đã bắt đầu tịnh hóa cơ thể tôi.

Sau khi cơ thể tôi được tịnh hóa, Sư phụ đã cài cho tôi những cơ chế khác như Pháp Luân, khí cơ và rất nhiều chủng tử. Khi tôi tiếp tục tu luyện, tôi bắt đầu phát triển công năng như mô tả trong sách “Chuyển Pháp Luân”, như thiên mục, dao thị, túc mệnh thông và nhiều công năng khác.

Sư phụ giảng: “Nguyên thần của con người là bất diệt” (Chuyển Pháp Luân). Với vấn đề đơn giản này, có thể Sư phụ mong chờ tôi nhanh chóng hiểu ra, nhưng tôi đã mất thời gian dài, hơn 20 ngày vẫn không lĩnh ngộ được.

Một buổi sáng nọ vào lúc 4 giờ, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi. Khi tôi nửa mơ nửa tỉnh và nằm trên giường, tôi có thể thấy rõ ràng bản thân rời khỏi thân thể và đi ra đến cửa. Tôi quay một vòng và thấy thân thể vẫn còn nằm trên giường. Tôi nghĩ rằng mình nên quay trở lại và ngay lập tức tôi quay trở lại.

Sau khi tôi thức dậy, tôi đột nhiên hiểu ra con người có linh hồn tồn tại và linh hồn này không chết đi. Khi các học viên chia sẻ trải nghiệm này, chúng tôi hay gọi nó là “chân ngã”. Vào thời điểm này, tôi tin rằng Sư phụ biết chính xác tôi đang nghĩ gì.

Nhà tôi là điểm sản xuất tài liệu và đã vận hành được 18 năm. Chuyện này cũng xác thực rằng Sư phụ biết rõ suy nghĩ của vợ chồng tôi và luôn bảo vệ chúng tôi.

Không lâu trước đây, một học viên khác và tôi quyết định sẽ giúp sắp xếp phân phối sau khi in xong tài liệu. Tuy nhiên, anh ấy bị bận việc đột xuất và không thể đến như đã hẹn. Nhà tôi thì nhỏ và tài liệu chiếm một diện tích khá lớn. Tôi thât sự nóng lòng mong cho ai đó nhanh chóng mang tài liệu đi và sử dụng chúng. Vợ tôi nói: “Chúng ta nên tin vào Pháp và Sư phụ. Sư phụ sẽ giúp chúng ta giải quyết việc này.” Ba ngày sau, một học viên lớn tuổi đến đem hết tài liệu đi và ông ấy nói sẽ quay lại lấy thêm nhiều nữa.

Tôi tu luyện chỉ qua việc học “Chuyển Pháp Luân” và các sách Đại Pháp khác. Tôi chưa bao giờ dự bất kỳ khóa giảng nào của Sư phụ do đó chưa bao giờ gặp Sư phụ ngoài đời. Trong thành phố nơi tôi ở, có khoảng mười nghìn học viên, nhưng chỉ có khoảng 100 người là đã từng gặp Sư phụ ngoài đời, tất cả chúng tôi tin rằng Sư phụ biết chúng tôi đang nghĩ gì.

Chúng tôi cũng đọc về trải nghiệm tương tự trên Minh Huệ. Sư phụ luôn quản và bảo hộ chúng ta bất kỳ nơi nào. Và còn thần kỳ hơn là khi một người thường thành kính niệm ”Pháp Luân Đại Pháp hảo”, Sư phụ cũng gia hộ cho người đó.

Dựa trên kinh nghiệm cá nhân và chia sẻ từ các học viên khác, tôi tin chắc rằng Phật Pháp vĩ đại đang triển hiện từ bi hồng đại và uy nghiêm vô tỷ trên thế gian này.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/5/357496.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/11/167554.html

Đăng ngày 23-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share