Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-06-2018] Ông Vương bước vào tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1993. Pháp môn tu luyện này đã giúp ông từ bỏ nhiều thói quen xấu như rượu chè, cờ bạc, và quan hệ với gái mại dâm. Sức khỏe của ông đã được cải thiện, cuộc sống gia đình trở lên hòa thuận.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, ông Vương Thắng, 70 tuổi, ở vùng Đông Bắc Trung Quốc, đã nhiều lần bị tra tấn vì đức tin của ông.

Lần gần nhất ông Vương bị bắt giữ là năm 2014. Cảnh sát đã đánh ông gãy xương đùi và xương đòn trong những lần tra tấn đánh đập và không cho gia đình ông biết ông đang ở nơi nào. Ông Vương đã bị kết án 3.5 năm tù giam.

Thậm chí trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, ông Vương đã bị chính quyền sách nhiễu và đánh đập. Ông là một trong số những học viên bị bắt giữ ở Thiên Tân; chính vụ việc này là lý do của cuộc kháng nghị ôn hòa của 10.000 học viên vào ngày 25 tháng 4 năm 1999.

Không lâu sau đó, các cảnh sát mặc thường phục tại Công Chủ Lĩnh, tỉnh Cát Lâm, nơi ông Vương đang cư trú, đã trà trộn vào các điểm luyện công [Pháp Luân Công] để thu thập thông tin. Ở điểm luyện công nào, cảnh sát cũng ra lệnh cho các điều phối viên tình nguyện không được tập luyện nữa, trong đó, có một cảnh sát đã yêu cầu ông Vương phải trình báo về Pháp Luân Công.

Ông Vương cùng các học viên đã tới Phòng Khiếu nại Tỉnh Cát Lâm vào tháng 6 năm 1999. Ngày hôm sau, ông bị đưa tới sở cảnh sát để tra hỏi, ở sở cảnh sát, viên cảnh sát trưởng đã buộc tội ông Vương không cung cấp thông tin về Pháp Luân Công như được yêu cầu.

Khi ông Vương và những học viên khác dự tính tới Bắc Kinh thỉnh nguyện lên chính quyền trung ương, thì bị cảnh sát chặn ở một ga tầu.

Từ đó trở đi, ông thường xuyên bị cảnh sát tới nhà sách nhiễu. Họ còn đưa ông tới sở cảnh sát để tra hỏi và lại yêu cầu ông cung cấp thông tin, nhưng ông Vương đã từ chối.

Một hôm, hai cảnh sát tới nhà ông Vương, nhận là người của Cục Khiếu nại, để thu thập thông tin về Pháp Luân Công. Ông Vương đã nói với họ về những lợi ích mà ông có được nhờ tu luyện Pháp Luân Công nhưng không cung cấp bất cứ thông tin gì về những học viên khác. Đáp lại, hai cảnh sát cố ép cung ông Vương nhưng không thành công.

Lưu lạc để tránh bức hại

ĐCSTQ chính thức ban hành lệnh cấm Pháp Luân Công vào ngày 27 tháng 2 năm 1999. Ông Vương và các học viên khác đã đến Trường Xuân, thủ phủ của tỉnh Cát Lâm, để thỉnh nguyện đòi quyền được tập luyện Pháp Luân Công. Họ đã bị cảnh sát đánh đập.

Ông Vương tiếp tục đi tới Bắc Kinh khiếu nại vào tháng 10 năm 2000. Cảnh sát một lần nữa lại đánh đập ông ở Quảng trường Thiên An Môn.

Khi trở về nhà, ông được thông báo rằng cảnh sát đã tìm cách bắt giữ ông nhiều lần. Ông quyết định đi trốn để tránh bị bức hại thêm nữa.

Suốt 5 năm sau đó, ông Vương sống trong cảnh thiếu thốn và phải đối mặt với nguy hiểm thường trực. Thỉnh thoảng ông phải ở ngoài đường vào ban đêm giữa trời băng giá. Ông nghỉ một đêm tại nhà một người họ hàng và rời đi vào sáng hôm sau để tránh liên lụy tới họ.

Cảnh sát tới nhà ông Vương cả ngày lẫn đêm để truy tìm ông. Vợ ông run lên vì sợ hãi mỗi khi nghe tiếng gõ cửa.

Một lần, hơn 20 cảnh sát ập vào nhà họ hàng của ông lúc đêm khuya. Khi người họ hàng ấy tới đồn cảnh sát và than phiền rằng cảnh sát đã làm con của họ hoảng sợ, cảnh sát còn đánh người họ hàng đó và đuổi anh ra khỏi đồn.

Giới quan chức cầm quyền còn buộc chủ cơ quan nơi vợ chồng ông làm việc phải giữ lại tiền lương của họ.

Bị bắt và kết án vào năm 2004

Khi ông Vương đang ở nhà cháu gái vào ngày 24 tháng 5 năm 2004, hơn 20 cảnh sát tới bao vây và đột nhập vào tòa nhà. Họ đẩy ông Vương xuống đất, còng tay và tháo thắt lưng của ông. Họ tịch thu điện thoại di động, tiền của ông, cả tiền và nữ trang của cháu gái.

Ở trại giam, cảnh sát đã còng tay ông vào “ghế sắt” trong phòng biệt giam, không cho ăn uống gì trong ba ngày.

Để phản tối sự ngược đãi ấy, ông Vương đã tuyệt thực. Vào ngày thứ 13, ông thấy có máu lẫn trong phân và rất chóng mặt. Những tù nhân ở cùng ông không bắt được mạch của ông nên đã gọi cho lính gác. Ông được chuyển tới một bệnh viện, ở đó, ông bị chẩn đoán ung thư đại tràng. Bác sĩ nói ông đang trong tình trạng thập tử nhất sinh.

Hôm sau, cán bộ nhà tù gọi cho gia đình ông và đề nghị gia đình chuẩn bị hậu sự. Gia đình đã đưa ông tới một bệnh viện khác có cơ sở vật chất tốt hơn ở thủ phủ của tỉnh, tại đây ông được chẩn đoán bị bệnh gan, thận, tiểu đường, viêm túi mật và ung thư đại tràng. Bác sĩ cũng khuyên gia đình chuẩn bị hậu sự cho ông. Trọng lượng cơ thể ông giảm từ 77kg xuống dưới 50kg.

Trước khi bị bắt giữ, ông Vương vẫn hoàn toàn khỏe mạnh.

Bất chấp tình trạng sức khỏe của ông, chính quyền vẫn kết án ông 3 năm lao động cưỡng bức. Khi ông Vương từ chối ký tên vào bản án, chính quyền đã ép gia đình ông kí thay.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/13/368767.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/6/26/170900.html

Đăng ngày: 1-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share