[Minh Huệ] Vào ngày 28 tháng 6 năm 2004, thế giới bị kinh ngạc vì đệ tử Pháp Luân Công bị bắn bởi thổ phỉ tại Nam Phi trong chuyến viếng thăm của các lãnh tụ Trung quốc. Với sự kiện này, đệ tử Pháp Luân Công Ông David Liang tại Úc châu bị bắn vào hai chân của ông ta. Xương tại chân phải của ông ta bị bể nát. Bây giờ, David đã bình phục và trở lại làm việc bình thường, sau 3 tháng điều trị. Tuy nhiên, trước đây, rất nhiều bác sĩ đã đề nghị rằng ông David nên cưa chân. Bản báo cáo của Bệnh viện Australia Prince Wales nói rằng David Liang sẽ không bao giờ đi bình thường lại được và ông ta sẽ phải dùng nạng suốt đời.


Ông David Liang bình phục và đã làm việc trở lại.

Đệ tử Pháp Luân Công, một tài xế tắc xi, ông David Liang đã phục hồi sức khoẻ một cách kỳ lạ sau khi chịu đựng những vết thương bị bắn. Sau khi đi làm trở lại, ông ta chịu tiếp kiến bởi một phóng viên của tờ Epoch Times (báo quốc tế tiếng Hán) tại Úc. Sau đây là một đoạn trích trong cuộc phỏng vấn.

Phóng viên (PV): David, chúc mừng ông, hôm nay, ông có thể lái tắc xi trở lại để giúp gia đình. Bây giờ, người đọc muốn biết về những cảm nghĩ của ông.

David: Xin cám ơn tất cả! Tôi thấy rất vui mừng và rất xúc động. Theo như y học thông lệ, thì tôi sẽ không bao giờ lái xe lại được. Chỉ cách đây 3 tháng, chân phải của tôi bị bắn và xương bị gãy nát. Ngay lúc đó, các bác sĩ nói rằng xương dưới gót của tôi bị hư hại trầm trọng, và lòng bàn chân của tôi chỉ là miếng thịt đã bị chết. Vết thương sẽ không được lành, ngoài ra, nếu tôi không cưa chân đi, vết thương sẽ bị nhiễm trùng. Các bác sĩ nói rằng cơ hội cho chân tôi bình phục chỉ nhỏ hơn 0.1%, đừng có nói là tôi có thể lái xe. Tuy nhiên, hôm nay, tôi đang lái tắc xi, và không những tôi được bình phục, nhưng tôi còn lái xe được. Tất cả chúng ta đều biết rằng, chúng ta dùng chân phải để lái xe.

PV: Thật là hay quá! Mặc dầu rất nhiều người đọc biết được sự màu nhiệm của Pháp Luân Công, và những gì đã xảy ra cho ông, mà hình như là y học đã hoàn toàn bó tay, và điều này đã làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt và kinh nghiệm của mỗi người.

David: Thật ra, đã có rất nhiều điều mầu nhiệm xảy ra trong khi tu luyện Pháp Luân Công. Nếu bạn hỏi những đệ tử tu luyện Pháp Luân Công thì mọi người sẽ nói về những mầu nhiệm mà họ có được. Những điều xảy ra cho tôi chỉ là một chuyện nhỏ. Trước đây, tại Trung quốc, nhiều người bị tê liệt toàn thân, và những bệnh nan y khác, đều được lành khỏi sau khi họ tu luyện Pháp Luân Công. Nói về vụ bắn tại Nam Phi như là một ví dụ, một điều màu nhiệm khác là chiếc xe đã không bị lật khi chúng tôi bị bắn. Khi lốp bánh xe bị bắn, xe đang chạy 120 km/giờ. Ai cũng biết chiếc xe với tốc độ đó, mà lốp xe bị bắn thì xe sẽ bị lật. Tôi đang lái chiếc xe đó, cả hai chân tôi đều bị trúng đạn và tôi không điều khiển chúng để thắng chiếc xe được nữa. Tôi chỉ đủ bình tỉnh để dừng xe lại bên lề đường. Thật ra, tôi không đủ khả năng để lái xe nữa. Chiếc xe không được điều khiển đã chạy đến lối ngược chiều và cuối cùng dừng lại vào bên lề đường. Chiếc xe dừng lại chừng 10 mét cách một hố rất sâu. Nếu chiếc xe không dừng lại, là đã bị rơi vào hố rồi, ai cũng biết là những người ngồi trong xe sẽ không toàn mạng.

PV: Lần trước, ông nói rằng vết thương của ông rất trầm trọng và bác sĩ nói rằng 99% ông sẽ bị nhiễm trùng. Với điều kiện như vậy, ông không ở lại bệnh viện. Một số bạn đọc ngạc nhiên là tại sao ông chịu cưa chân của ông mà phải rời bệnh viện với một vết thương trầm trọng như thế.

David: Đó là một niềm tin của những đệ tử Pháp Luân Công. Nếu tôi ở lại bệnh viện, bác sĩ chắc chắn sẽ điều trị và họ sẽ làm giải phẫu. Ngoài ra, tất cả các bác sĩ đều nói rằng tôi phải cưa chân. Trong trường hợp đó, tôi sẽ bị tật nguyền suốt đời. Tôi không muốn bị tật nguyền. Khi Pháp Luân Công được phổ biến tại Trung quốc, vô số người được chẩn bệnh với các chứng bệnh nan y và đều được lành sau khi họ tu luyện Pháp Luân Công. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, tôi sẽ làm theo ý của bác sĩ. Đó là tự nhiên thôi và cần thiết cho người bệnh khi họ gặp bác sĩ. Tuy nhiên, là người tu luyện tôi tin vào Pháp Luân Công. Khi gặp khổ nạn, một người tu luyện xem khổ nạn khác với người thường. Từ quan điểm này, tôi từ chối không chịu cưa chân vì theo sự hiểu biết của tôi về người tu luyện. Trong thời Cách mạng Văn hoá, những phương pháp tu luyện đều bị chỉ trích, phê phán và bị thiệt hại. Mọi người không tin vào tu luyện nữa. Sư phụ của chúng tôi có dạy cho chúng tôi về những nguyên tắc của tu luyện. Tuy nhiên, bộ máy tuyên truyền của chính phủ Giang Trạch Dân đã bôi nhọ, lừa mị mọi người, và phỉ báng Sư phụ của chúng tôi. Những điều mà cá nhân tôi kinh qua bây giờ cũng là một bằng chứng hùng hồn làm sáng tỏ sự thật về sự lừa dối của chính sách tuyên truyền mà Giang Trạch Dân và bè phái đã dựng nên. Họ kết án rằng “đệ tử Pháp Luân Công không đi bệnh viện” hay “không uống thuốc”. Điều này không bao giờ có.

PV: Gia đình của ông rất lo lắng cho ông. Bây giờ có lẽ họ rất vui mừng phải không?

David: Rất là khó khăn cho họ. Trong tuần đầu tiên, tôi thấy họ rất rất là lo lắng cho tôi. Chị của tôi từ Hương cảng đến để thăm tôi. Dĩ nhiên, chị ta không muốn thấy tôi tật nguyền. Thật không may, vì bị ảnh hưởng từ chính sách tuyên truyền của chế độ Giang Trạch Dân trong nhiều năm qua, các anh chị em của tôi có nhiều sự hiểu lầm về Pháp Luân Công. Qua việc này, cũng như sự hồi phục mau chóng và diệu kỳ, tất cả gia đình tôi đều kinh ngạc. Họ tự thấy được sự mầu nhiệm của Pháp Luân Công.

Theo tin từ Clearwisdom.net, Zeng Qinghong (Tăng Khánh Hồng), người đã có vai trò quan trọng trong chính sách khủng bố Pháp Luân Công của chế độ Giang Trạch Dân, đã thăm viếng Nam Phi từ ngày 27 tháng 6 đến 29 tháng 6. Để dùng pháp luật ngăn chận chính sách khủng bố, vào tối ngày 28 tháng 6, các đệ tử Pháp Luân Công từ Úc châu đã bay đến Nam Phi. Trên đường họ đi đến Presidential Guest House, họ bị tấn công. Đệ tử David Liang bị bắn bị thương hai chân. Những tên tấn công lập tức bỏ chạy. Đây là một trường hợp trầm trọng nhất đã xảy ra cho các đệ tử Pháp Luân Công tại hải ngoại trong hơn 5 năm qua. Cảnh sát đã điều tra và cho là một vụ cố tình giết người.

11-10-2004

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/10/11/86355.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/10/12/53402.html.

Dịch ngày 13-10-2004, đăng ngày 16-10-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share