Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp Tây phương

[MINH HUỆ 9-10-2017] Tôi đã làm kinh doanh trong nhiều năm. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 10 năm trước, giờ đây tôi đã hiểu được mình cần áp dụng các nguyên lý của Pháp vào công việc như thế nào.

Công việc yêu cầu một lượng lớn thời gian của mỗi người trong xã hội người thường; đó cũng là một phương thức được an bài để các học viên Pháp Luân Đại Pháp chứng thực Pháp và giảng chân tướng. Tu luyện Đại Pháp có thể thực hành ở bất cứ đâu, kể cả trong xã hội bình thường. Sư phụ giảng:

“Người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chúng ta tuyệt đại đa số là tu luyện trong người thường (trừ những đệ tử tu luyện chuyên nghiệp), như vậy không thể tránh khỏi [cuộc sống] sinh hoạt bình thường nơi xã hội người thường và giao tiếp ngoài xã hội. Ai cũng có công tác nào đó, hơn nữa cũng cần làm công tác cho tốt;” (Chuyển Pháp Luân)

Nơi làm việc là một cách thức rất tốt để tiếp cận được nhiều chúng sinh hơn, làm quen với những người hữu duyên và giảng chân tướng cho họ. Mặc dù công việc không phải là tu luyện, nhưng chất lượng công việc chính là sự phản ánh trạng thái tu luyện cá nhân của chúng ta. Bao nhiêu người trong chúng ta đã thực sự làm tốt công việc của mình?

Vận hành kinh doanh một cách đúng đắn

Các học viên đã thành lập nhiều công ty, trong đó có cả những công ty phi lợi nhuận. Nhiều công ty ban đầu có mục đích tạo ra lợi nhuận, nhưng họ đã làm ăn rất tệ và vô tình trở thành phi lợi nhuận. Trên thực tế, có vẻ như hầu hết các công ty do học viên điều hành đều làm rất tệ, bao gồm cả một số công ty mà tôi đã vận hành.

Ngay cả đối với các doanh nhân giàu kinh nghiệm, để có thể vận hành phù hợp với Pháp, giải quyết những can nhiễu lớn từ cựu thế lực, cứu độ chúng sinh và điều hành doanh nghiệp thành công thật không hề dễ dàng.

Các học viên đã thành lập và vận hành nhiều công ty với mục đích chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Các yêu cầu để có thể vận hành thành công một doanh nghiệp là khá cao, ngay cả đối với người không tu luyện. Có thống kê cho rằng 80% các doanh nghiệp mới đều thất bại trong năm năm đầu hoạt động.

Thật không dễ dàng để bắt đầu một doanh nghiệp. Công ty phải thành lập đúng pháp luật, có chủ sở hữu, có vốn và sổ sách kế toán hợp pháp. Công ty còn phải có nhân viên có kinh nghiệm và tạo ra những giá trị hấp dẫn cho khách hàng. Nhiều học viên đã sai lầm khi cho rằng vì họ là người tu luyện, hoặc họ “có cái tâm đối với việc ấy”, nên những mong muốn của họ sẽ mang lại kết quả tốt đẹp, và họ có thể “đi đường tắt” hoặc không cần đến nhiều năm kinh nghiệm như yêu cầu mà vẫn có một doanh nghiệp thành công.

Theo tôi thấy, đó là văn hóa đảng và suy nghĩ này cần phải loại bỏ.

Các chủ doanh nghiệp khác phải chật vật trong nhiều năm. Họ có bằng cấp cao và phải học hỏi trong một môi trường cạnh tranh khốc liệt. Liệu rằng mọi thứ sẽ được trao cho chúng ta chỉ bởi vì chúng ta là những người tu luyện? Đương nhiên, tâm của người ta là quan trọng nhất, nhưng không có đường tắt nào trong kinh doanh – những người không có kinh nghiệm sẽ gây ra nhiều sai lầm đắt giá.

Về phần mình, tôi đã làm rất tệ, các công ty của tôi hoạt động không tốt, và chúng hầu như đều thua lỗ. Tôi đã thuê các học viên bởi vì họ cần một công việc, chứ không phải vì họ là những người giỏi nhất hoặc có trình độ tốt nhất cho các vị trí công việc đó. Trên thực tế, nhiều người trong số họ có trình độ thấp và hiệu quả làm việc không tốt. Vấn đề này xảy ra là do tôi có tâm hiển thị và giữ thể diện trước các học viên. Tôi cũng lấy việc tu luyện Đại Pháp làm một cái cớ cho việc không làm tốt công việc của mình.

Trong một lần học Pháp, tôi đã chấn động khi đọc đoạn Pháp sau:

“Có người trong tay cầm cuốn sách của tôi, trên đường phố lớn vừa đi vừa hét to lên rằng: ‘Có Lý Sư phụ bảo hộ thì không sợ xe hơi đâm’. Đó là phá hoại Đại Pháp, sẽ không bảo hộ loại người này; thực ra các đệ tử chân tu sẽ không làm như vậy.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân)

Với tâm lý này, tôi đã nghĩ rằng chỉ cần tôi “có tâm” và có niềm tin vào Đại Pháp là đủ rồi; và tôi không cần để tâm tới những thứ như năng lực công tác, tiểu tiết trong công việc, hoặc chăm sóc khách hàng. Điều này có thể khiến mọi người nghĩ rằng các học viên Đại Pháp không quan tâm đến họ.

Sau khi nhận ra điều này ở bản thân, tôi quan sát thấy nhiều học viên khác cũng hành xử như vậy . Không có gì ngạc nhiên khi các hạng mục luôn thiếu vốn và dường như không bao giờ đạt được mục tiêu. Làm sao họ có thể đạt được mục tiêu cứu độ chúng sinh nếu họ làm không tốt?

Thậm chí tệ hơn, hành vi của chúng ta còn có thể gây tác động tiêu cực đến những người mà chúng ta cần phải cứu. Liệu họ có cho rằng hành vi của chúng ta kỳ quặc không? Nếu chúng ta thực sự tu luyện tốt, chúng ta sẽ làm tốt công việc tại nơi làm việc, phù hợp với xã hội người thường, và lưu lại hình ảnh tốt đẹp về chúng ta.

Hãy xem những ấn tượng tích cực mà các học viên làm việc trong một nhà máy dệt kim ở Trung Quốc đã để lại:

“Về phương diện đề cao tâm tính, thì những ví dụ nổi trội có rất nhiều. Có một học viên ở nhà máy dệt kim tại một thành phố của tỉnh Sơn Đông, sau khi học Pháp Luân Đại Pháp đã dạy các công nhân khác luyện; kết quả làm cho diện mạo tinh thần của nhà máy hưng khởi hẳn lên. Trước đây các đầu [mẩu] khăn tắm của nhà máy dệt kim thường bị cất đi mang về nhà, các công nhân đều lấy [như thế]. Sau khi học công rồi thì anh ta không những không lấy nữa, mà còn mang những thứ đã lấy về nhà trả lại [nhà máy]. Người khác thấy anh ta làm thế, thì không ai lấy nữa; có công nhân còn mang hết những gì đã lấy trả lại nhà máy; trong toàn nhà máy xuất hiện tình huống như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Cho dù chúng ta làm thuê cho một doanh nghiệp hay tự mình vận hành một doanh nghiệp, thì chúng ta đã được an bài để tu luyện trong xã hội, gặp mặt những người hữu duyên và giảng chân tướng cứu chúng sinh. Nhiều người mà chúng ta gặp trong công việc như khách hàng hay các nhân viên đều có thể là những người tu luyện trong tương lai.

Tận dụng cơ hội để giảng chân tướng

Một lần, tôi đã gọi điện cho một cửa hàng hoa ở một thị trấn nhỏ và hẻo lánh ở Arkansas. Tôi phải gửi hoa cho một người làm việc trong công ty chúng tôi bởi vì vợ anh đã qua đời sau một thời gian dài bệnh tật. Sau khi đặt hàng, chủ cửa hàng hoa đã nói với tôi qua điện thoại: “Thật may là anh đã gọi cho tôi ngày hôm nay. Hai tuần nữa tôi sẽ đóng cửa hàng.“ Tôi đã rất ngạc nhiên và hỏi cô ấy tại sao lại như vậy. Cô ấy đã làm tôi kinh ngạc khi nói: “Đây là một thị trấn nhỏ nên một cửa hàng hoa là đủ rồi. Một người trẻ tuổi hơn cũng muốn mở một cửa hàng hoa. Tôi đóng cửa hàng sau tám năm hoạt động, để người đó có cơ hội kinh doanh thành công.”

Tôi đã rớt nước mắt khi nghe thấy điều đó. Cô ấy nói tiếp: “Mọi người xung quanh đây sẵn sàng lấy áo của mình đưa cho bạn nếu bạn cần. Rất nhiều người ở đây đều như vậy.” Tôi đã dành hai mươi phút tiếp theo để giảng chân tướng cho cô ấy. Cô ấy đã hiểu mọi thứ. Tôi sẽ không bao giờ gặp cô ấy nếu tôi không làm công việc kinh doanh này. Việc này đã nhắc nhở tôi rằng, cô ấy là một người đáng quý, nhưng các học viên cần phải đạt được tiêu chuẩn thậm chí còn cao hơn như thế.

Sư phụ giảng:

“Người thường muốn làm gì thì họ làm nấy; đó là những chuyện nơi người thường; ai ai cũng đều chân tu là điều không thể. Nhưng đã là người luyện công, thì cần phải [dùng] tiêu chuẩn cao mà yêu cầu; do vậy ở đây là điều kiện đề xuất cho người luyện công.” (Chuyển Pháp Luân)

Người phụ nữ này ở một số khía cạnh đã hành xử như một người tu luyện, mặc dù cô ấy không tu luyện. Ngay khi nghe xong câu chuyện của cô ấy, tôi biết đó là một điểm hóa rằng tôi nên chuyển lại một trong những công việc kinh doanh của mình cho một học viên đã từng giúp đỡ tôi trước đây, như vậy tôi cũng có thể giải quyết một khoản nợ với anh ấy. Tôi đã nói chuyện này với vợ và cô ấy đã đồng ý ngay lập tức. Việc kinh doanh này khá có giá trị vì tôi đã phải mất nhiều năm để gây dựng nên. Một số học viên đã rất ngạc nhiên khi biết được điều này. Chúng ta phải luôn luôn nghĩ cho người khác trước.

Tại sao lại khó như vậy?

Tại sao làm việc với các học viên lại khó khăn đến như vậy? Một phần nguyên nhân là do nguyên lai sinh mệnh của mỗi chúng ta. Theo thể ngộ của tôi, đó là vì các học viên đều là những vị Vương trên thế giới của họ, và thật khó có thể có “hai con hổ trên cùng một ngọn núi”. Những yếu tố khác là do chấp trước đem đến, đặc biệt là những chấp trước liên quan đến tiền bạc.

Một người có thể bị chấp trước vào việc kiếm thật nhiều tiền, và cũng có chấp trước vào việc không có tiền. Nguyên nhân đầu tiên thường không phải là vấn đề với các học viên, chúng ta không quan tâm nhiều đến việc có thật nhiều tiền.

Để đắc Pháp, các học viên đã phải buông bỏ rất nhiều. Trong trường hợp của tôi, nó liên quan đến việc thua một vụ kiện lớn và mất rất nhiều tiền – các học viên khác cũng có những trải nghiệm tương tự. Mặc dù luật sư của chúng tôi nói rằng chúng tôi đúng, và rằng bên kia đã gây ra thiệt hại lớn, nhưng chúng tôi vẫn thua kiện. Tuy nhiên, tôi đã đón nhận kết quả một cách nhẹ nhàng. Khi luật sư của chúng tôi gọi điện báo tin xấu, cô ấy đã rất ngạc nhiên và nói: “Hầu hết các khách hàng của tôi sẽ rất buồn khi nghe tin này.”

Tôi đã nhân cơ hội đó để giảng chân tướng cho cô ấy một lần nữa. Đón nhận một tổn thất lớn một cách nhẹ nhàng như thế thực sự là một khảo nghiệm tâm tính rất khó. Tôi biết nhiều học viên cũng đã vượt qua được khảo nghiệm này – cựu thế lực đã áp đặt lên đó để ngăn các học viên mới đắc Pháp. Hai ngày sau tổn thất này, tôi có thể cảm nhận được chất đức đã được thêm lên cột công trụ của mình. Các học viên cần đức này để cứu độ chúng sinh, chứ không phải là để sống một cuộc sống thoải mái trong xã hội người thường.

Loại bỏ chấp trước vào một điều gì đó, chứ không phải bản thân việc đó

Cố ý tránh liên quan đến tiền bạc cũng là một chấp trước. Theo thể ngộ của tôi, trong quá khứ, nhiều người tu luyện đã từ bỏ mọi thứ vật chất và tiền bạc. Họ cảm thấy rất thoải mái với hình thức tu luyện đó. Các học viên có thể chịu đựng được những khó khăn lớn. Tuy nhiên, chúng ta đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên không yêu cầu chúng ta phải từ bỏ tất cả tiền bạc. Chúng ta cần loại bỏ chấp trước vào tiền, chứ không phải là bản thân tiền đó. Chúng ta không thể duy trì cuộc sống trong một xã hội bình thường mà không có tiền.

Văn hóa đảng có thể gây ra hoặc nuôi dưỡng những chấp trước này. Theo học thuyết của Mác-xít, người ta được dạy rằng, sẽ là sai lầm khi làm tốt hơn những người khác trong công việc. Mọi người đều nhận được những thứ giống nhau, bất kể nỗ lực của người đó đến đâu, hay đức mà người đó có được như thế nào; và người ta thường tật đố với những ai kiếm được nhiều tiền hơn trong công việc.

Ở phương Tây, mọi người thường tôn trọng những ai đối xử tốt với khách hàng, hoặc có một công việc kinh doanh thành công. Họ quan tâm chăm sóc khách hàng, và do vậy nhân viên của họ và toàn xã hội đều được hưởng lợi. Ngày nay, ngay cả ở Hoa Kỳ, mọi người cũng muốn che dấu sự thành công của mình theo cách mà người Trung Quốc đã làm dưới chế độ cộng sản. Tôi nghĩ rằng các học viên cần có trách nhiệm chứng thực Pháp thông qua công việc của mình, và giúp loại bỏ văn hóa đảng này khỏi xã hội tương lai.

Đại Pháp bao quát hết thảy mọi thứ trong vũ trụ, bao gồm xã hội thượng lưu, các vị trí cao trong xã hội và các doanh nghiệp, hết thảy mọi hình thức từ trên xuống dưới cho đến những điều ở tầng thấp nhất. Mỗi học viên đều có thể chứng thực Pháp không giới hạn ở bất kể lĩnh vực nào hay tầng lớp nào trong xã hội. Có những học viên làm việc trong lĩnh vực tài chính ngân hàng, công việc của họ là xử lý các khoản tiền lớn cho người khác. Một số học viên được trả lương rất cao, và không có gì là sai khi chân chính kiếm được một khoản tiền lương lớn hay thậm chí có rất nhiều tiền miễn là chúng ta không chấp trước vào nó.

Khi các học viên chứng thực Pháp đồng nghĩa với việc họ đang lưu lại những điều đó cho tương lai. Xã hội con người trong tương lai sẽ như thế nào nếu mọi người đều không có tiền hoặc không kinh doanh? Hình thức thương mại và tiền tệ có thể thay đổi trong tương lai, nhưng sẽ luôn luôn có nhu cầu tương tác giữa mọi người.

Theo thể ngộ của tôi, kiếm tiền không phải là một tội lỗi nếu đó là điều cần phải làm, là điều phù hợp với Pháp và phù hợp với xã hội người người thường. Mục đích là để cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa. Tu luyện Đại Pháp là thần thánh và uy nghiêm. Phải chăng các học viên không nên phù hợp với xã hội người thường mà cứu độ nhiều chúng sinh hơn sao? Làm thế nào chúng ta có thể tiếp cận được giới thượng lưu trong xã hội nếu chúng ta nghèo như những người ăn xin?

Các học viên cần ý thức rằng tiền là một thứ ở tầng thứ thấp. Sư phụ đã giảng:

“[ở] thế giới Cực Lạc cây cũng là vàng, đất cũng là vàng, chim cũng là vàng, hoa cũng là vàng, nhà cũng là vàng, ngay cả Phật thể cũng lấp lánh ánh vàng kim. Đến đó sẽ không tìm đâu được một cục đá; nghe nói tiền để tiêu ở đó chính là đá;” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta sử dụng tiền để sống trong xã hội bình thường, để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh, nhưng chúng ta không được chấp trước vào tiền.

Đột phá những suy nghĩ tiêu cực

Thay vì sử dụng trí huệ của mình để có trách nhiệm và thành công hơn, đôi khi những suy nghĩ tiêu cực của các học viên lại gây ra khó nạn cho chính bản thân họ. Những suy nghĩ tiêu cực trong tâm trí đã khiến tôi “lạc lối trong sa mạc” trong gần mười năm. Chỉ mới gần đây tôi mới đột phá được những quan niệm này và làm mọi việc phù hợp với Pháp, và mọi thứ trong công việc đã được cải biến ngay lập tức.

Ngay sau lần đột phá này, tôi đã được mời vào một vị trí mới trong hội đồng quản trị, nơi tôi có thể gặp được nhiều người ở giới thượng lưu trong xã hội từ khắp nơi trên thế giới. Như các học viên khác đã chia sẻ, việc tiếp cận những người thuộc tầng lớp đó trong xã hội là rất khó. Điều này có được hoàn toàn là do bản thân đã loại bỏ các chấp trước, nên tôi mới có thể làm theo an bài của Sư phụ từ bi vĩ đại.

Hầu hết các học viên đều cần phải làm việc. Chúng ta phải lưu tâm đến những người khác, phù hợp tối đa với xã hội người thường, và lưu lại những điều tốt đẹp nhất cho xã hội tương lai. Chúng ta cũng nên hợp tác với các học viên khác khi có thể và loại bỏ hoàn toàn văn hóa đảng.

Công việc của chúng ta cũng là một cách thức mà các học viên có thể tác động tích cực đến xã hội; đó là điều mà Sư phụ đã an bài cho chúng ta để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Chúng ta nên trân quý cơ hội này.

Trên đây là thể ngộ cá nhân, xin từ bi chỉ rõ những điều chưa phù hợp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/9/166000p.html

Đăng ngày 4-11-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share