[MINH HUỆ 24-3-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2007 và bắt đầu tham gia phát tài liệu thông tin về pháp môn 6 tháng sau đó.

Tuy nhiên, mãi đến tận tháng 8 năm 2015 tôi mới bắt đầu giảng chân tướng trực diện cho người dân về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã gây ra. [Lúc đầu] Tôi đã rất sợ rằng mình có thể bị bắt, nhưng đã sớm lấy lại can đảm và có thể bắt đầu giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công.

Lúc tôi không thể khuyên được mọi người tam thoái, tôi đã tự hỏi: “Mình vẫn còn sợ bị bức hại sao? Mình là một học viên Đại Pháp; mình phải hoàn toàn tin vào Sư phụ!”

Tôi cùng chồng (cũng là một học viên) quyết định đến các thị trấn và những ngôi làng mà chúng tôi từng đến phát tài liệu để giảng chân tướng trực diện cho họ về Đại Pháp.

Trên đường tới một khu chợ thị trấn đông đúc, chúng tôi đã gặp một đồng tu ở trên xe buýt. Chúng tôi đã cùng phối hợp với nhau để nói cho mọi người ở khu chợ [biết chân tướng] về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Ngày hôm đó, chồng tôi đã giúp được cho 5 người thoái đảng, tôi thì giúp được 4 người, còn học viên kia thì giúp được 7 người. Chúng tôi cảm thấy rất phấn khích về thành quả này.

Sau đó chúng tôi đã đi đến các khu chợ khác và giúp cho hơn hai chục người thoái đảng trong một ngày.

Tôi cảm thấy rằng mình đã thăng tiến được rất nhiều trong tu luyện.

Trong suốt vài ngày đầu đi nói chuyện với mọi người, chúng tôi đều có gặp chút ít can nhiễu.

Tôi bị ho rất nhiều và rất khát nước. Tôi nghĩ điều này thật là lạ, bởi tôi rất hiếm khi uống nước trong lúc phát tờ rơi, nhưng tôi lại thấy rất khát nước khi nói chuyện với mọi người. Tôi không để nó ảnh hưởng tới tôi và tiếp tục giúp mọi người biết [chân tướng] về Đại Pháp.

Rất nhiều người đã đánh giá cao những nỗ lực của tôi và thậm chí còn hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” mỗi khi tôi gặp lại họ. Tôi rất mừng cho họ.

Bảo trì chính niệm

Sau khi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng, tôi học Pháp từ một đến ba giờ đồng hồ trước khi đi đến một khu chợ. Tôi cũng phát chính niệm trên đường đi và cầu xin Sư phụ an bài để chúng tôi có thể gặp được những người có tiền duyên.

Tôi đã ở mỗi khu chợ từ ba đến bốn giờ đồng hồ, sau đó trở về nhà khoảng 4 giờ chiều.

Mỗi khi thấy mình chấp trước vào số lượng người thoái đảng trong một ngày, thì nhóm người mà tôi nói chuyện ngay sau đó sẽ từ chối thoái.

Sau khi hướng nội, tôi nhận ra rằng mình đang bị chấp trước rất lớn vào “số lượng”, và tăng trưởng tâm truy cầu kết quả, thay vì nghĩ làm thế nào để cứu người tốt hơn. Tôi đã nói với Sư phụ: “Sư phụ, con xin lỗi! Con đã sai rồi.”

Ngay sau đó, tôi thấy môi trường xung quanh mình đã thay đổi, mọi người đã cởi mở trở lại và đồng ý thoái đảng.

Thông qua tất cả những điều này, tôi ngộ ra rằng chỉ có tu luyện tốt bản thân chúng ta mới có thể thực sự cứu được chúng sinh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/24/344670.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/15/162850.html

Đăng ngày 26-6-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share