Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-4-2017] Tôi đã tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp theo một cách rất thú vị.

Chính quyền Trung Quốc đã bỏ nhiều thời gian công sức để tạo nên những bức tường kiểm duyệt trên Internet để phong tỏa người dân truy cập. Tôi có nghe nhiều người chia sẻ về những phần mềm “chống kiểm duyệt” có thể giúp người dân truy cập các trang web bị cấm, chính vì thế, tôi đã lên mạng tìm hiểu và tìm thấy phần mềm Freegate. Sau khi sử dụng nó nhiều lần, tôi đã tìm thông tin về Pháp Luân Đại Pháp vì tò mò khi biết chính quyền công kích môn tập này.

Vậy là tôi đã có thể đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đã nghĩ quyển sách này thật tuyệt vời. Sau đó tôi đã xem những động tác luyện công được miêu tả trên khung hình để tập theo. Đây cũng là cách tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Đề cao bản thân

Nhờ tu luyện mà tôi đã bỏ uống rượu và hút thuốc lá. Tôi cũng tránh xa những tài liệu khiêu dâm và thậm chí là các trò chơi điện tử và phim hoạt hình mà tôi rất thích trước đây.

Sau đó mọi người hỏi tôi: “Vậy cuộc sống của bạn có gì thú vị?”

Tôi trả lời: “Đó chính là tu luyện.”

Cũng bởi tôi quá đam mê vào phim hoạt hình và trò chơi điện tử nên điều này gây nhiều khó khăn cho tôi khi loại bỏ những chấp trước này.

Sư phụ giảng:

“..vật chất và tinh thần chúng là nhất tính.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra những quan niệm hiện tại của chúng ta cũng là một vấn đề. Những gì chúng ta nhìn, nghe thấy hay chạm vào đều sẽ củng cố vững chắc cho vấn đề này. Nếu trong tâm tôi không có Đại Pháp, những quan niệm cũ liên quan đến phim hoạt hình và trò chơi điện tử sẽ tiếp tục khống chế tôi.

Tôi đã dành nhiều thời gian học Pháp và bắt đầu học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng nhận ra thế giới trong Đại Pháp thật bao la và sâu sắc. Điều này giúp tôi không còn suy nghĩ về trò chơi điện tử và phim hoạt hình nữa.

Tôi đã nói chuyện với bạn bè rằng Pháp Luân Đại Pháp rất tốt và gợi ý họ thoái khỏi Đảng Cộng sản. Tuy nhiên, họ đã không đồng ý với quan điểm của tôi, chính vì thế mà tôi đã không nói chuyện với họ trong thời gian dài.

Tôi nhớ lại lời Sư phụ giảng:

“Đương nhiên, không dễ mà chuyển biến ngay lập tức tư tưởng của chư vị; trong khi nghe bài giảng từ nay trở đi, chư vị sẽ chuyển biến tư tưởng của mình một cách từ từ; cũng mong muốn rằng chư vị chú ý nghe [giảng].” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã nhận ra khoảng cách giữa tôi và bạn bè mình khi tôi quá háo hức thuyết phục họ theo cách của tôi. Tôi liên tục nói với họ về việc này. Dần dần không chỉ một số người đã thoái khỏi các tổ chức liên đới với Đảng Cộng sản, họ còn bắt đầu đọc các sách về Đại Pháp.

Tu luyện tại nơi làm việc

Trước đây tôi không biết cách hòa nhập với những người khác. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi hướng nội và nhận ra tôi quá chú trọng vào vẻ bề ngoài. Tôi đã cho rằng những người có vẻ bề ngoài đẹp đẽ là những người tốt, vì thế mà tôi tránh xa những người không cuốn hút.

Ở lớp đào tạo bảo hiểm, tôi đã ngồi cạnh một phụ nữ trung tuổi có vẻ bề ngoài mập mạp và da sậm màu. Điều này khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Tuy nhiên, tôi nhớ đến lời giảng của Sư phụ:

“..hết thảy những điều này mà chư vị gặp phải khi cứu độ chúng sinh và chứng thực Pháp đều không hề ngẫu nhiên. Dẫu chỉ là việc nhỏ, một ý kiến của cá nhân, chư vị khi giảng chân tướng mà gặp các chủng các dạng người và sự việc khác nhau, đều không hề quá đơn giản; nhưng chư vị chỉ có ôm giữ tâm từ bi mà làm thì mới được.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006])

Tôi tự nhủ rằng đây chính là an bài Sư phụ giúp tôi quy chính lại quan niệm của mình. Tôi cần tiếp nhận điều này đơn giản hơn và phải đối xử chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn với bà ấy. Kết quả là, tôi mỉm cười với bà và di chuyển đồ đạc để bà ấy có thêm không gian.

Một phụ nữ đã cư xử và nói chuyện khiếm nhã yêu cầu tôi đưa bà ấy về nhà. Tôi đã đồng ý dù trong tâm không muốn. Lúc ở trong xe, cả tôi và bà ấy đều im lặng. Tuy vậy, để không lúng túng, tôi đã hỏi bà một câu hỏi và bà cũng trả lời tôi rất nhiệt tình. Chính vì thế, nếu tôi phán xét bà chỉ bởi bề ngoài, tôi sẽ không bao giờ biết rằng bà ấy lại là một người ấm áp và quan tâm đến người khác.

Có lần một phụ nữ trẻ đẹp cùng làm việc với tôi trong một số dự án. Cũng bởi chúng tôi rất gần gũi, tôi bắt đầu có cảm giác với cô ấy và muốn dành thời gian nói chuyện với cô ấy hàng ngày. Thêm nữa, cô ấy cũng tỏ ra thích tôi. Tuy nhiên, tôi nhận ra tôi không nên để điều đó xảy ra vì tôi là người đã lập gia đình, và tôi phải kiểm soát suy nghĩ của mình.

Một đồng nghiệp sống gần nhà tôi đã yêu cầu tôi đưa cô ấy đi làm. Tôi đã làm việc này trong một vài ngày, nhưng sau đó cô ấy lại muốn đi với tôi hàng ngày. Lúc này tôi cảm thấy phiền phức và tôi biết mình phải hướng nội. Tôi nhận ra thật dễ dàng khi làm việc tốt một lần, nhưng thật khó khăn để trở thành một người tốt và làm những việc tốt mọi lúc mọi nơi. Sau đó tôi đã dừng đếm những lần tôi giúp cô ấy, điều này giúp tôi trở nên thoải mái hơn.

Có lần tôi lái xe đưa bà chủ đi. Bà ấy nói: “Ở chỗ làm thì mọi người cười nói trước mặt nhau nhưng lại nói xấu sau lưng nhau.”

Tôi nói:” Tôi không bao giờ nói xấu người khác, nếu tôi bị lừa, tôi chỉ tự trách mình.”

Sau đó khi tôi gợi ý bà ấy thoái Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó, bà ấy nói: “Chắc chắn rồi, cô tôi trước đây đã nói với tôi nhưng tôi không làm. Giờ thì tôi tin lời anh.”

Tu luyện ở nhà

Có lần tôi nhìn thấy vài đôi tất bẩn ở trong bồn rửa chân. Tôi đã không đụng vào chúng mà lại đợi vợ tôi đi giặt chúng. Sau đó chúng vẫn nằm ở đó trong hai ngày và đến ngày thứ ba, chúng lại nằm trong bồn mà tôi dùng để rửa mặt! Điều này khiến cho tôi phát điên.

Tôi nhớ lại mình đã đọc một số bài viết nói về việc chúng ta nên tu luyện bằng cả trái tim và nghĩ cho người khác. Nếu tôi không giặt tất, thì sao có thể nói tôi nghĩ cho người khác? Đây có thể là khảo nghiệm để tôi loại bỏ tâm ích kỷ. Sau đó tôi đã đi giặt tất.

Tôi thường hay mắng con trai tôi. Đôi khi tôi cũng cảm thấy có lỗi với con, nhưng lại không kiểm soát được bản thân. Sau đó tôi đã học bài Giảng Pháp của Sư phụ tại Sydney [1996] và nhận ra điểm hóa qua lời Sư phụ giảng:

“Ông có từ bi, cảnh giới cao hơn, điều thuần khiết hơn..”

Tôi đã hướng nội và nhận ra tôi không dành nhiều thời gian cho con và dạy con những giá trị tích cực. Chính vì thế tôi đã ngừng không la mắng con trai mình nữa.

Bây giờ nếu con trai tôi dậy sớm vào buổi sáng, tôi sẽ đề nghị cháu đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Tôi đã đề cao lên rất nhiều cả về thể chất và tinh thần sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cảm nhận như mình được tái tạo nhờ Phật Pháp. Cuộc sống của tôi tràn ngập ánh sáng và trở nên tốt hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/14/345567.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/29/163013.html

Đăng ngày 25-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share