Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-12-2016] Tôi có thể ngộ rằng đệ tử Đại Pháp thì khác với người thường: Đại Pháp cấp cho chúng ta trí huệ, Sư phụ đang dõi theo và giúp đỡ chúng ta. Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi đã nhận ra rằng miễn là chúng ta có tâm tu luyện, Sư phụ sẽ luôn giúp đỡ.

Các đệ tử Đại Pháp đã đạt được nhiều thành tựu mà được xem là phi thường đối với người thường. Trong hầu hết các lĩnh vực, các học viên đóng vai trò hỗ trợ kỹ thuật cho các học viên khác không có nền tảng chuyên môn lúc đầu. Họ chỉ trở nên thành thạo sau khi họ bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Khi bạn có tâm, Sư phụ sẽ giúp đỡ

Một học viên từng cố gắng dạy tôi cách sử dụng Internet. Vì không muốn học, nên thậm chí tôi không thể điều khiển chuột trên màn hình. Anh ấy càng lo lắng, đầu óc tôi càng trống rỗng. Anh gần như bất lực với tôi.

Sau đó, năm 2004, tôi bắt đầu làm việc tại một điểm sản xuất tài liệu Đại Pháp. Không biết vì sao, dường như tôi đã học cách làm mọi việc. Một ngày, tôi cố gắng để làm thiệp mừng [tặng] Sư phụ. Tôi muốn di chuyển một bức ảnh nhưng không thể.

Sau khi thử một vài lần mà không thành công, tôi không lo lắng mà vẫn tiếp tục cố gắng. Sau đó, cả tay và trí óc tôi dường như biết chính xác phải làm như thế nào, tôi đã di chuyển được bức ảnh một cách khéo léo. Một lúc sau, dường như tôi quên mất phải làm sao. Sau một lúc, tôi lại có thể làm được. Lúc đó, tôi thực sự cảm nhận được rằng Sư phụ đang chỉ dẫn và giúp đỡ tôi.

Tôi đã gặp phải nhiều trở ngại khi sản xuất các tài liệu Đại Pháp, nhưng tôi vẫn có thể làm được nhờ sự giúp đỡ của Sư phụ, miễn là tôi muốn làm. Thậm chí tôi còn hướng dẫn các học viên khác cách sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Giờ đây, tôi cũng có thể khắc phục những vấn đề máy tính đơn giản.

Một ngày năm 2004, tôi nhìn thấy một bức ảnh của học viên phương Tây đang giữ một bảng áp phích có một bức tranh minh họa tra tấn trong tuyết. Tôi đã rất xúc động. Tôi nghĩ: Tại sao chúng tôi không thể có những bức minh họa tra tấn để phơi bày cuộc đàn áp?

Vài ngày sau, tôi tham gia một buổi chia sẻ kinh nghiệm. Sau đó, người điều phối mời tôi ở lại để bàn luận về một triển lãm chống tra tấn. Tôi biết Sư phụ đã an bài điều này cho tôi vì tôi có cái tâm đó.

Một sự việc khác xảy ra đã cho tôi thấy rằng ý niệm của chúng ta cũng rất quan trọng. Một học viên đưa tôi 30 biểu ngữ, mỗi cái đều có dây gắn vào hai đầu. Những cái dây này sẽ rối lại khi năm hay sáu biểu ngữ xếp chồng lên nhau.

Tôi được đề nghị tìm giải pháp [để giải quyết vấn đề này]. Lúc đó tôi không có bất kì ý tưởng nào, nhưng tôi cũng không lo lắng. Khi bắt đầu xếp các biểu ngữ, tôi lần một số dây, như thể tôi biết mình đang làm gì. Tôi buộc các dây đó vào sau biểu ngữ. Mọi người nghĩ đó là ý tưởng tuyệt vời, nhưng tôi biết không phải mình nghĩ ra mà Sư phụ đã giúp tôi.

Tôi nhận ra rằng khi chúng ta giữ tâm thái điềm tĩnh và không lo lắng, Pháp sẽ cấp cho ta trí huệ và kết quả sẽ tốt đẹp hơn. Mặt khác, kết quả sẽ không thể tốt đẹp nếu chúng ta có chấp trước trong khi đang làm việc Đại Pháp.

Khi các bài viết cho Pháp hội Minh Huệ đến hạn, tôi thường nghe các học viên nói: “ Tôi không biết [phải viết] thế nào” hay “Tôi không làm được gì. Tôi viết gì đây?” Cứ như thể anh ấy/cô ấy sẽ viết về thành tích của mình. Tôi nghĩ lối nghĩ này không đúng. Bạn đang không nghĩ đến chứng thực Pháp và Sư phụ, bạn đang nghĩ về những gì bạn làm được hay không làm được. Tất nhiên, bạn không biết viết như thế nào. Không có Sư phụ và Đại Pháp, chúng ta không thể làm được điều gì.

Học viên hỗ trợ kỹ thuật cũng là một người tu luyện

Chúng ta là người tu luyện trong mọi việc chúng ta làm. Là người tu luyện, những gì xảy ra xung quanh chúng ta – bất cứ điều gì chúng ta làm, dẫn chúng ta đến xung đột, hay dường như không liên quan đến chúng ta nhưng chúng ta gặp – đều là một phần của tu luyện. Điều đó cũng đúng với những học viên hỗ trợ kỹ thuật.

Giờ đây, học viên hỗ trợ kỹ thuật ở khu vực chúng tôi không khác gì một thợ sửa chữa. Thỉnh thoảng, tôi thấy anh ấy với mực dính khắp tay, cùng vài cái máy tính ở nhà anh ấy đang chờ để sửa. Sao anh có thể tìm được thời gian để học Pháp được? Khi có vấn đề với máy tính của mình, tôi mang tới tiệm sửa chữa.

Một lần, một học viên cao tuổi đưa tôi một máy MP3 để sửa. Tôi thử bật lên, nó lóe sáng rồi sau đó tắt. Tôi hỏi học viên đó xem máy đã sạc pin chưa. Bà bảo người khác nói với bà rằng nó đã được sạc rồi. Tôi mang chiếc máy về nhà và cắm sạc. Sau khi được sạc pin, mọi thứ đều hoạt động bình thường. Đây dường như là một hiện tượng rất phổ biến: nếu thứ gì đó không hoạt động, hãy đưa cho người khác sửa.

Tôi cũng từng được các đồng tu khen ngợi và rất tin tưởng. Một học viên nhờ tôi thiết kế một thiệp chúc mừng Năm mới. Tôi đã thử nhiều màu sắc và các hình ảnh khác nhau, nhưng không cái nào làm cô vừa lòng.

Tôi nhận ra rằng những quan niệm người thường và những chấp trước trong mình đã mang đến điều này. Tôi thích thiết kế các thứ, vì nó mang cho tôi cảm giác đạt được thành quả. Một số thiết kế trước đây của tôi được các trang mạng Đại Pháp lựa chọn và sử dụng. Tôi có cảm giác rằng mình hơn những người khác.

Một học viên khác nhờ tôi thiết kế một cuốn sách hướng dẫn nhỏ về bệnh dịch trong một khu vực đặc biệt ở Trung Quốc. Trang bìa là hình ảnh người mặc quần áo kín mít đeo mặt nạ khí và vác những thi thể. Khi tôi đưa nó cho chồng của một học viên, anh đã rất tức giận và hét lên: “Anh đang làm gì vậy? Anh đang tạo ra một thứ vô cùng đáng sợ!”

Tôi về nhà và suy nghĩ về điều đó. Tôi nhận ra rằng những gì mình đã làm là đang phá hoại Pháp. Tôi không thể tìm được thông tin về bệnh dịch trên Minh Huệ. Tôi biết có nhiều tài liệu Đại Pháp chất lượng có thể dùng được trên trang mạng Minh Huệ, nhưng tôi vẫn dành nhiều thời gian để tải các hình ảnh từ các trang mạng của người thường và thiết kế những hình của mình. Tôi đã lãng phí thời gian quý giá để thỏa mãn niềm vui thú của mình. Do đó, tôi đã bị can nhiễu. Máy tính của tôi nhiễm virut và thậm chí tôi đã mất cả điện thoại di động của mình.

Một học viên khác gửi cho tôi một tệp tin flash lấy từ trang Minh Huệ qua email và nhờ tôi chuyển sang định dạng sách để in. Tôi đã cố gắng nhưng không thành công. Sau đó, tôi nhận ra rằng việc chuyển đổi này là không đúng. Nếu nó được dùng để in, thì Minh Huệ đã cung cấp file định dạng [hỗ trợ] rồi. Tôi bảo anh ấy rằng chúng ta không thể tùy ý thay đổi tài liệu trên trang mạng Minh Huệ. Tôi cũng nhận ra rằng mình có chấp trước chứng thực bản thân.

Sau vài lần trải qua những việc tương tự, tôi biết được rằng chính chấp trước của mình đã gây ra các vấn đề. Hiện giờ, tôi chỉ làm những gì mà tôi nghĩ là mình nên làm. Tôi không sợ nói “ không” với các học viên khác. Chúng tôi cố gắng thảo luận về nhận thức Pháp của chúng tôi và dùng Pháp để phân biệt đúng sai. Tôi cũng không bảo người khác phải làm gì.

Tôi muốn đề xuất rằng những học viên hỗ trợ kỹ thuật cho người khác hãy cố gắng hướng dẫn họ nhiều hơn. Hãy để những học viên khác tự giải quyết vấn đề của họ. Theo cách đó, nó sẽ làm giảm bớt gánh nặng của chính bạn và cũng cấp cho người khác cơ hội để học hỏi và thành thục hơn.

Vứt bỏ quan niệm người thường và hướng nội

Tôi sống trong một căn hộ rất gần với một cửa hàng rau quả. Hàng ngày người của cửa hàng sẽ thông báo trên loa phóng thanh về hàng hóa và giá cả. Lúc đầu, chỉ một giờ đồng hồ vào buổi sáng, nhưng sau đó là từ hai giờ chiều đến chín giờ tối. Gần đây, nó kéo dài cả ngày từ sáng đến tối, không ngừng nghỉ. Tôi rất khó chịu vì âm thanh đó. Tôi thậm chí còn nghĩ về việc phát chính niệm để thanh trừ can nhiễu này.

Sau đó tôi nhận ra rằng không có gì là ngẫu nhiên. Tại sao không ai bận tâm đến nó. Nếu tôi không cảm thấy khó chịu vì nó, can nhiễu này liệu có thể kéo dài như vậy được không? Vì vậy, sáng hôm nay, tôi ngồi học Pháp khi cái loa vẫn đang phát thông báo. Khi cảm thấy khó chịu, tôi chỉ cố gắng thoát khỏi nó và không để bị nó làm động tâm. Đến trưa, tôi không còn phải nghe âm thanh đó thêm chút nào nữa.

Trước đây, tôi đối đãi với tất cả những vấn đề gặp phải như là can nhiễu. Nhưng thực tế, can nhiễu chính là do những chấp trước người thường của bản thân mình. Khi tôi không có chấp trước, tà ác không có kẽ hở để dùi vào.

Trên đây là thể ngộ cá nhân. Vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/24/337838.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/11/160291.html

Đăng ngày 27-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share