Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-11-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đã tu luyện Đại Pháp được 19 năm. Năm năm trước, sau khi tốt nghiệp trung học tôi đã tìm được một công việc. Mặc dù đạo đức của xã hội đang trượt trên dốc lớn, nhưng nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp đã chỉ đạo tôi trở thành một người tốt có trái tim thuần khiết.
Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã giảng:
“Khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng.” (Chuyển Pháp Luân)
Hành xử như một học viên khi gặp khó khăn
Tôi làm việc cho một công ty tư nhân nhỏ chỉ có ba nhân viên. Đồng nghiệp của tôi, Ying (bí danh) lớn hơn tôi hai tuổi và có nhiều kinh nghiệm làm việc hơn tôi tại thời điểm tôi mới bắt đầu vào công ty này.
Ying thường gây khó khăn cho tôi. Tôi đã oán giận cô ấy, nhưng vì là một học viên, nên tôi đã nhìn nhận sự việc theo hướng khác.
Tôi thường xuyên đi làm sớm. Ying lại luôn đi làm muộn vào buổi sáng. Đôi khi cô ấy tới muộn nửa tiếng đồng hồ. Kết quả là cuối ngày, tôi phải ở lại công ty muộn để giúp cô ấy hoàn thành công việc.
Là một học viên Đại Pháp, tôi phải nghiêm khắc với bản thân và hành xử tốt hơn người thường. Do đó tôi đi làm sớm hơn và tan sở làm muộn hơn. Tôi không chỉ đơn thuần là tuân theo quy định của công ty. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi có trách nhiệm lương tâm cần hoàn thành tốt công việc và làm một tấm gương tốt.
Khi phải đối mặt với nhiều công việc, tâm trạng của Ying sẽ không tốt. Những lúc như thế cô ấy sẽ nói chuyện với khách hàng một cách thô lỗ và miễn cưỡng làm mọi việc. Cô ấy sẽ chỉ đạo tôi làm việc này hay việc khác với lý do rằng một mình cô ấy không thể làm xong tất cả được.
Tuân theo các Pháp lý mà không nuối tiếc
Lúc đầu tôi đã không hài lòng với Ying bởi vì cô ấy không bao giờ giúp đỡ tôi khi tôi bận, tuy nhiên cô ấy lại luôn luôn muốn tôi giúp cô ấy hoàn thành công việc. Nhưng tôi biết rằng một học viên không nên tranh cãi với người thường, do đó tôi vẫn giúp cô ấy làm xong công việc đồng thời hoàn thành tốt công việc của tôi.
Trong suốt một kỳ nghỉ lễ quốc gia, Ying cùng Ming (bí danh) là sếp của chúng tôi và tôi thay phiên nhau nghỉ và mỗi người chúng tôi được nghỉ nửa ngày. Buổi trưa dự kiến sẽ có nhiều khác hàng hơn vì vậy sẽ có nhiều việc để làm hơn sau đó.
Ying yêu cầu làm việc buổi sáng ngày nghỉ lễ nhưng sếp Ming lại không muốn như vậy và họ đã xảy ra mâu thuẫn về vấn đề đó.
Sư phụ đã giảng:
“Là người luyện công chúng ta sẽ đột nhiên gặp mâu thuẫn. Xử lý thế nào? Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã nói chuyện với sếp và đề nghị rằng tôi sẽ làm việc vào buổi chiều ngày nghỉ lễ với mục đích giúp họ giải quyết mâu thuẫn.
Lúc đầu tôi không thích Ying. Tôi băn khoăn tại sao tôi lại gặp khó khăn trong mối quan hệ với một người như thế? Tôi cảm thấy mình không đúng. Biết có sự oán giận trong tâm, tôi đã tăng cường việc học Pháp của mình. Bằng cách làm như vậy tôi đã có thể đề cao tâm tính.
Tôi tự hỏi: “Tại sao mình lại cảm thấy sai nhỉ? Điều đó không phải chỉ ra rằng mình cũng giống cô ấy hay sao? Có sự khác biệt gì giữa mình và cô ấy nếu mình cứ tiếp tục nuôi dưỡng những suy nghĩ và cảm xúc không tốt ấy? Không phải điều đó đã phơi bày tâm tranh đua và tâm tật đố của mình hay sao? Sao mình có thể đổ lỗi cho cô ấy như vậy?”
Tôi quyết định phải vứt bỏ những chấp trước đó. Hàng ngày tôi tiếp tục học Pháp; tâm tôi trở nên rộng mở hơn. Trước đây khi giúp đỡ Ying hoàn thành công việc của cô ấy, tôi vẫn cảm thấy khó chịu. Bây giờ, tôi bảo trì tâm thái vô cùng thiện và bình hòa.
Sư phụ đã giảng:
“Như mọi người đã biết, pháp môn này của chúng tôi không tránh né xã hội người thường [rồi mới] đi tu luyện, không tránh, không trốn tránh mâu thuẫn; ngay trong hoàn cảnh người thường phức tạp này, chư vị tỉnh táo rõ ràng, hết sức minh bạch chịu thiệt thòi tại các vấn đề lợi ích vật chất; khi bị người khác lấy mất lợi ích thiết thân, chư vị không giống như người ta mà tranh mà đấu; trong các can nhiễu tâm tính, chư vị chịu thiệt thòi; trong hoàn cảnh gian khổ như thế chư vị ‘ma luyện’ ý chí của mình, đề cao tâm tính của mình; khi có ảnh hưởng của các tư tưởng bất hảo của người thường, chư vị có thể siêu thoát xuất lai.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi cảm thấy mình vừa mới đề cao trên con đường tu luyện của mình và thực sự trở thành một người tốt. Tôi không còn bực mình nữa, tôi nhận ra rằng cách mà người thường hành động là để bảo vệ những lợi ích cá nhân của bản thân họ.
Sư phụ đã giảng:
“Tâm thái của họ là như thế nào? Là ‘khoan dung’, là khoan dung rộng lớn phi thường, có thể dung [hoà] các sinh mệnh khác, có thể thật sự suy nghĩ như đang ở địa vị của sinh mệnh khác.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002)
Tôi đã thực sự vứt bỏ được những chấp trước đó và xin Sư phụ gia trì cho tôi để tôi làm tốt hơn nữa cũng như điều chỉnh lại môi trường làm việc của mình. Ngay sau đó, khi Ying yêu cầu tôi giúp hoàn thành công việc của cô ấy, sếp Ming bảo cô phải tự hoàn thành công việc của mình.
Đại Pháp giúp tâm tôi trở nên bao dung hơn
Ngay sau khi tôi nhận ra những chấp trước của mình và loại bỏ chúng, môi trường làm việc đã cải thiện. Ying không còn yêu cầu tôi giúp cô ấy hoàn thành công việc nữa.
Ming và Ying đã từng rất thô lỗ với khách hàng. Khi tôi chính lại bản thân mình dựa trên Pháp, họ đã trở nên rất lịch sự khi nói chuyện với khách hàng. Tôi luôn luôn lịch sự và bây giờ họ cũng trở nên lịch sự hơn.
Ming thường xuyên nghe những lời khen ngợi khách hàng dành cho hiệu quả công việc và nhân phẩm của tôi. Tháng trước tôi vô cùng bất ngờ khi cô ấy đã tăng lương của tôi thêm 400 nhân dân tệ. Tôi làm việc ở công ty này chưa tới hai năm và lương tháng của tôi đã tăng thêm gần 2.000 nhân dân tệ kể từ khi tôi làm công việc này.
Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tuân theo các nguyên lý Đại Pháp. Tôi làm việc rất chăm chỉ để chứng thực cho mọi người quanh tôi thấy cách hành xử đúng đắn của một học viên. Đại Pháp đã dạy tôi cách thiện đãi mọi người và giúp tôi có tấm lòng bao dung.
Tôi trân quý từng người và từng sự việc tôi gặp trong cuộc sống hàng ngày. Tôi dùng lòng từ bi đắc được qua tu luyện Đại Pháp để giúp đỡ những người tôi gặp bước đi con đường ngay chính.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/22/337789.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/10/160276.html
Đăng ngày 27-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.