Bài viết của một một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Giang Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-09-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Chồng tôi có hai cô nhân tình, và cuộc hôn nhân của tôi ở trong tình trạng náo loạn. Nhờ có tu luyện, tôi đã có thể loại bỏ chấp trước vào tình và vượt qua những khổ nạn trong hôn nhân.

Khủng hoảng của cuộc hôn nhân đầu

Chồng tôi muốn ly hôn sau khi ngoại tình lần đầu. Tôi không muốn ly hôn vì con trai của chúng tôi còn rất nhỏ. Tôi đã tâm sự với các học viên khác về tình trạng của mình. Họ nói rằng hoặc là đã đến lúc phải loại bỏ chấp trước vào tình, hoặc hôn nhân của chúng tôi đã đi đến hồi kết.

Chúng tôi đã đệ đơn xin ly dị. Tòa án phán quyết rằng chồng tôi sẽ trả cho tôi sáu tháng tiền nuôi dưỡng, nhưng tôi đã không lấy.

Bố chồng của tôi ốm liệt giường, vì vậy tôi đã nhận trách nhiệm chăm sóc và tắm cho ông.

Một lần nhân tình của chồng tôi bị ốm trong khi anh ấy không có nhà. Vì vậy, tôi đưa cô ta đến bác sĩ và cho cô vay 500 nhân dân tệ để trị bệnh. Cô đã rất cảm kích. Tôi giải thích rằng Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, dạy chúng tôi phải tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và đối xử tốt với người khác.

Sau đó, cô ấy bỏ chồng tôi. Anh ấy biết mình đã sai và quay về với tôi. Anh cũng đã có được nhận thức tích cực về Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, người quản lý hỏi anh ấy xem tôi có còn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay không. Chồng tôi trả lời: “Pháp Luân Đại Pháp rất tốt cho sức khỏe. Đôi khi cô ấy ngồi đả tọa ở nhà”.

Anh nói với tôi khi trở về nhà: “Nếu em không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, em đã không cư xử với anh tốt như vậy.”

Tín Sư tín Pháp đã giúp tôi vượt qua khổ nạn này.

Khủng hoảng hôn nhân lần thứ hai

Thời gian tốt đẹp đó đã kéo dài không lâu. Vài năm sau, tôi gặp phải một làn sóng khổ nạn thứ hai. Lần này nó đã làm tôi tổn thương nhiều hơn.

Sau khi ly hôn lần đầu, chồng tôi xin tôi tha thứ và muốn tái hôn.

Một vài năm sau khi chúng tôi tái hôn, anh đã có người tình khác. Họ thuê một chỗ rồi ở cùng nhau, nói rằng họ cần phải làm nông cùng nhau. Anh đã ở lại với cô ta vào cuối tuần và ngày lễ.

Tôi cảm thấy bị tổn thương, và tất cả các loại cảm xúc của người thường đã nổi lên. Một đêm bạn gái của anh ấy đã gọi và nói rằng có một người đàn ông khác đang tán tỉnh cô ấy. Cô ấy cho biết cô sợ ở một mình vào buổi tối và muốn chồng tôi ở cùng cô ấy.

Tôi nói với chồng mình về cuộc gọi điện thoại khi anh về nhà, và anh đã đi đến nhà cô ấy. Tôi cảm thấy rất chấn động, và tâm tôi náo loạn.

Tôi buộc mình phải đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đã được điểm hóa khi đọc đến phần này:

“Trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.”

Có lẽ tôi đã làm điều gì sai đối với họ trong quá khứ, vì vậy tôi không nên đổ lỗi cho họ lúc này. Tôi phải từ bi để liễu giải vấn đề.

Tôi đã nói chuyện với họ, và hy vọng họ sẽ cư xử có trách nhiệm đối với cả hai gia đình. Tôi đề nghị cô nhân tình suy nghĩ về những con cái và thanh danh của cô ấy.

Chồng tôi ngụy biện rằng: “Thời buổi này ai không chấp nhận việc này chứ! Tôi không tốt với cô sao? Tôi đã đưa cho cô tất cả tiền lương của mình, vậy tôi không có trách nhiệm với gia đình của chúng ta hay sao?”

Tôi đã có một cuộc tranh luận với chồng sau khi anh trở về nhà.

Tôi nói: “Vì anh thích cô ấy, anh phải có trách nhiệm với cô ấy. Tại sao chúng ta không ly hôn đi?”

Chồng tôi rất buồn, và nói: “Tại sao lại ly hôn? Nếu tôi đồng ý với yêu cầu của cô, gia đình của chúng ta đã tan nát từ lâu rồi!”

Chồng tôi muốn có cả gia đình và nhân tình. Anh ấy rất vô độ và cuối cùng xuất hiện các vấn đề sức khỏe. Tôi đã rất lo lắng về anh.

Sư phụ đã giảng:

“Tôi vẫn thường giảng rằng một người nếu hoàn toàn muốn tốt cho người khác, chứ không có bất kể chút nào mục đích hoặc nhận thức của mình, thì lời nói ra sẽ khiến người nghe rơi lệ.” ( “Thanh tỉnh”, Tinh tấn yếu chỉ )

Vì chồng, tôi đã phải thay đổi bản thân trước theo Pháp lý. Tôi đã có thể thấy được điểm yếu của anh ấy. Vì vậy, tôi đã hướng nội để xem liệu mình có chấp vào sắc dục hay không, và đã loại bỏ từng cái một.

Một năm sau đó, tôi bước ra khỏi vũng lầy của tình và sắc dục. Chồng tôi quay trở lại, và cuộc sống gia đình tôi lại hòa ái như xưa.

Tôi đã cư xử với người tình của anh như em gái của mình. Tôi đã chăm sóc khi cô bị phẫu thuật và không ai có thể chăm cô. Tôi nói với cô ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi sức khỏe và chỉ dẫn tôi làm một người tốt. Tôi đề nghị cô niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Tôi nói với cô ấy rằng miễn là cô chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, cô sẽ trở nên khỏe mạnh.

Tôi cũng đã giúp cô thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới. Cô rất cảm động.

Cô nói: “Chị rất tốt với tôi. Xin cho tôi một thời gian, và tôi sẽ không hẹn hò với chồng chị nữa.”

Sau đó, cô đã bỏ chồng tôi và tìm việc làm ở nơi khác.

Tôi đã vượt qua cuộc khủng hoảng gia đình lần thứ hai với rất nhiều khổ nạn. Hồi tưởng lại, khó nhất vẫn là cái tình. Nếu không có Sư phụ và Đại Pháp, tôi sẽ không thể vượt qua. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ và từ bi của Đại Pháp, tôi đã trở nên thành thục hơn. Tôi thường chia sẻ những điều mỹ diệu của Đại Pháp với những người xung quanh.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/24/331779.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/10/159489.html

Đăng ngày 27-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share