Bài viết của Úy Lan, một học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-12-2015] Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 70 tuổi đã được hưởng lợi từ môn tu luyện này, tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện của mình với những người không tu luyện, để họ có thể đưa ra lựa chọn xem nên tu luyện Đại Pháp hay không.

Chịu đựng đau khổ trong suốt các phong trào chính trị

Cha của tôi là một cán bộ của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông đã tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa và làm kỹ sư trong Cục Thủy lợi tỉnh Liêu Ninh. Bố mẹ tôi có bảy người con, thêm đó còn có ông bà nội sống cùng nhà.

ĐCSTQ yêu cầu tất cả mọi người phải báo cáo về lịch sử gia đình trong mỗi phong trào chính trị của nó. Cha tôi bảo với họ rằng bác mình là một đoàn trưởng một trung đoàn của Quốc Dân Đảng (đảng cầm quyền trước khi ĐCSTQ lên nắm quyền ở Trung Quốc). Vì thế, ông đã bị dán nhãn mác là “cánh hữu” và toàn thể gia đình tôi đã bị lưu đày đến một ngôi làng xa xôi. Bà nội của tôi không chịu nổi sự đả kích này và đã qua đời.

Tôi bị tẩy chay ở trường. Các bạn cùng lớp không chơi với tôi vì cha tôi là “phần tử phản cách mạng”. Tôi đã khóc khi ngồi với mẹ và kể cho bà nghe việc mình bị đối xử như thế nào ở trường, và đã khóc nhiều đến mức ngất đi. Trong vùng núi này không có bác sỹ. Khi tỉnh lại, tôi đã nghỉ học.

Hai năm sau có khoảng 20 gia đình cùng tình cảnh tương tự gia đình chúng tôi đã bị đưa đến vùng dân tộc Cáp hẻo lánh ở Tô Gia Đồn, thành phố Thẩm Dương. Những căn nhà [đắp bằng] bùn được dựng tạm lên, và trở nên siêu vẹo sau mỗi trận mưa lớn, đôi khi rất đáng sợ.

Cha tôi không được phép về nhà. Đây là cú sốc lớn đối với ông nội tôi, và ông đã qua đời. Hai người bạn đã giúp tôi làm một cái quan tài thô sơ, đào một cái hố và chôn cất cho ông nội tôi.

Chúng tôi trở về quê nhà của mình trong những năm xảy ra “nạn đói lớn”. Nhưng chúng tôi đã bị theo dõi suốt ngày đêm. Trong “Cách mạng Văn hóa” chúng tôi đã bị chỉ trích công khai. Họ treo một tấm bảng lớn trên ngực cha tôi, trong khi mẹ tôi và tôi bị buộc phải đội những chiếc nón giấy tuyên bố rằng chúng tôi “có tội”. Đêm đó, tôi đã khóc rất nhiều và cảm thấy càng tuyệt vọng hơn.

Cha mẹ và người em gái thứ ba của tôi cũng sớm qua đời. Tôi đã gần như suy sụp tinh thần. Và vì tất cả những chuyện bất hạnh này, tôi được chẩn đoán là bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng, sỏi thận, xơ cứng vai, và thiếu máu nặng ở tuổi 40.

Tôi đã đến nhiều bệnh viện khác nhau ở thành phố Thẩm Dương. Các bác sỹ đều nói rằng tôi cần phải phẫu thuật thoát vị đĩa đệm thắt lưng, nhưng tôi không có đủ tiền.

Hưởng lợi từ Đại Pháp

Tôi bắt đầu điều trị bằng khí công sau khi khí công trở nên phổ biến vào năm 1992, nhưng cũng không giúp được gì. Tuy nhiên, tôi vẫn không bỏ cuộc, tôi tin rằng nếu mình tìm được môn khí công chân chính thì sẽ giúp được tôi.

Sau đó vào cuối năm 1997, em trai đã đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Đại Pháp. Tôi đã vô thức rửa tay trước khi mở cuốn sách. Tôi rất ấn tượng bởi cuốn sách này dạy người ta trở thành người tốt, và yêu cầu họ chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi cảm thấy rằng nó đúng là một cuốn sách tốt, và tôi không còn bị ám ảnh về việc chữa khỏi bệnh của mình nữa.

Một người bạn học của con trai tôi đã đến thăm chúng tôi trước khi tôi tìm được cuốn sách này. Khi cháu nhìn thấy tôi đang nằm trên giường, cháu đã bảo với tôi rằng cha của cháu đã từng bị thoát vị đĩa đệm và những bệnh khác. Cháu cho biết, cha mình đã qua đời mặc dù đã trải qua nhiều phương thức điều trị khác nhau.

Tuy nhiên, khi cháu quay lại thăm chúng tôi một lần nữa, lúc đó tôi đang giặt đồ. Cháu đã hỏi làm sao tôi có thể ngồi dậy được và giặt quần áo bằng tay. Tôi bảo với cháu rằng: “Bác đã đọc Chuyển Pháp Luân. Không lâu sau bác đã hồi phục và không còn cảm thấy đau đớn nữa.”

Cháu đã vô cùng ngạc nhiên và không thể tin nổi câu chuyện của tôi. Tôi bảo với cháu rằng: “Đây không phải là một cuốn sách bình thường.”

Tinh thần của tôi rất tốt và cảm thấy khỏe mạnh chỉ sau một tuần kể từ khi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi đã có thể ngủ và làm việc nhà. Và tôi đã tu luyện Đại Pháp kể từ đó.

Người thân cũng được đắc phúc báo

Tôi đã trải một sự thay đổi cơ bản sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Tôi trở nên minh mẫn và khỏe mạnh. Nhân viên bán hàng hỏi con trai tôi làm sao tôi có thể trông trẻ vậy khi cô biết rằng chúng tôi là mẹ con. Con trai tôi đã hãnh diện đáp rằng: “Bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp thật là tuyệt vời!”

Hàng chục bạn học của con trai tôi đã đến dự tiệc sinh nhật chồng tôi. Tôi đã nói cho họ nghe về Pháp Luân Đại Pháp. Con trai của tôi kể cho họ nghe câu chuyện của tôi. Họ biết được chân tướng và đồng ý thoát xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Năm 2006, tôi đã dành kỳ nghỉ Tết Nguyên đán với người em gái thứ hai của mình ở Liêu Dương. Chúng tôi đã đi thăm nhiều gia đình và có 19 người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một ngày, đột nhiên nổi một trận gió mạnh mà đã gần như phá hủy ruộng ngô của em tôi và các ruộng quanh thôn. Chồng của cô ấy chợt nhớ ra và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Họ bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lớn tiếng giữa cánh đồng. Họ cố gắng hạn chế thiệt hại, đi nâng những cây ngô bị ngã rạp lên. Nhưng đến tối lúc về nhà thì vẫn không hoàn thành hết được. Khi họ quay lại cánh đồng của mình vào sáng hôm sau, các cây ngô của họ đã phục hồi, trong khi cây ở các ruộng khác đều bị hủy hoại. Họ là gia đình duy nhất thu hoạch được ngô năm đó.

Người em gái thứ tư của tôi cũng được hưởng lợi từ Đại Pháp. Mùa hè năm ngoái, cô ấy bị ngã từ một chiếc xe tải. Cô ấy không thể cử động được và cảm thấy vô cùng đau đớn. Cô đã nhớ đến việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Sau khi kiểm tra, kết quả cho thấy cô ấy không bị sao cả. Vợ chồng cô ấy đã vô cùng cảm kích Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp.

Sức khỏe của chị dâu tôi không được tốt. Tôi đã kể cho chị nghe những câu chuyện về Pháp Luân Đại Pháp và đã tặng chị một lá bùa hộ mệnh, và chị đã đeo nó hằng ngày.

Sau đó, chị bị đột quỵ và bị liệt nửa người. Vợ chồng chị đã nhớ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ngay lập tức. Chị được đưa đến bệnh viện, nhưng đã xuất viện vào ngày hôm sau vì họ không thể trả tiền viện phí.

Sau đó vài ngày tôi đến thăm chị. Chị đang làm việc nhà. Chị rất phấn khích khi nhìn thấy tôi và kể với tôi về việc mình đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi ngày và đã hồi phục tốt. Chị nhờ tôi gửi lời cảm ơn của mình đến Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/17/320564.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/28/154263.html

Đăng ngày 21-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share