Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại châu Âu

[MINH HUỆ 21-11-2015] Chị Olga, một nhà sản xuất truyền hình, đã tìm kiếm hướng đi cho cuộc sống trong nhiều năm. Chị nói: “Tôi luôn cảm thấy mình bị mê lạc như một đứa trẻ. Khi còn trẻ, tôi không biết mình thuộc về đâu. Bố mẹ đối xử với tôi rất xa lạ. Tôi không cảm thấy mình thuộc về nơi đó. Tôi thích du lịch và gặp gỡ những người mới. Trong khi du lịch, tôi đã cố gắng để tìm ra nơi mình thực sự thuộc về trong cuộc đời này.”

Chị Olga sinh ra tại Paris, Pháp, và sống tại thành phố Luân Đôn suốt 30 năm. Hai năm gần đây, chị sinh sống tại Tây Ban Nha. Trước đó, chị đã đi khắp thế giới trong nhiều năm để tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời. Chị đã quay về nhà khi nhận ra không cần tìm kiếm thêm nữa.

2015-11-19-minghui-london-olga.jpg

Chị Olga

Tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời

Chị Olga gặp lại một người bạn cũ tại cửa hàng tạp hóa vào cuối năm 1998. Khi nghe tin chị Olga đang chữa bệnh cho người khác bằng các phương pháp học được ở Ấn Độ, người bạn đã cho chị thời gian và địa điểm để gặp gỡ một nhóm người cũng đang trị bệnh [kiểu như thế]. Chị Olga đã rất mong gặp những người có cùng chí hướng như vậy.

Nhưng khi đến nơi người bạn bảo, chị Olga chỉ thấy một đám đông đang tập luyện những bài công pháp có động tác tay chậm rãi. Chị nhận định: “Họ không phải những người chữa bệnh. Mình đến nhầm chỗ rồi. Nhưng mình cứ thử xem vì đã đến nơi rồi.” Vì thế chị ở lại và học các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp. Chị không chắc mình nghĩ gì, nhưng chị đã cảm nhận một năng lượng mạnh mẽ từ các bài tập.

Quá tò mò, chị đã quay lại để tập luyện một tuần sau đó. Cơn đau tại chân chị đã biến mất. Chị lấy một cuốn sách có tiêu đề Pháp Luân Công. Khi đọc nó, chị đã biết được đáp án cho nhiều câu hỏi mà chị thắc mắc từ lâu.

“Tôi có một vài trải nghiệm đặc biệt. Ví dụ, thiên mục của tôi được khai mở. Tôi có thể nhìn thấy các không gian khác. Nhưng tôi không thể hiểu được điều mình thấy. Và chẳng biết chia sẻ trải nghiệm này cùng ai. Tôi biết rằng các hiện tượng siêu nhiên có tồn tại, nhưng ít người nói về chúng.

Trong sách Pháp Luân Công, tôi tìm được những lời giải thích trong vài câu đơn giản. Nó rất lý trí và có đạo lý. Tôi đã quyết định tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công.”

Nhưng cuốn sách đề cập rõ rằng các học viên không được trị bệnh cho người khác. Chị Olga rất nhiệt tình giúp đỡ người khác bằng cách chữa bệnh cho họ. Chị thấy nguyên lý này thật khó tiếp thụ, nhưng muốn tìm hiểu thêm. Chị đã đến Manchester cùng một học vài học viên Pháp Luân Đại Pháp khác và đã xem loạt video Chín bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí. Họ cũng đã cùng nhau đọc sách Chuyển Pháp Luân và luyện công chung.

Chị Olga hồi tưởng lại: “Tôi thấy các tia sáng màu vàng kim phát ra từ các video. Các tia sáng bao phủ cơ thể tôi. Tôi thấy thật an tâm, thoải mái, như thể mình đang đắm mình trong các tia sáng. Tôi thực sự kinh ngạc.” Chị tiếp tục xem video và thấy những điều Sư phụ Lý Hồng Chí giảng rất có đạo lý. Chị cảm giác mình có thể tin tưởng Sư phụ Lý và đã quyết định tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công. Đó chính là lúc chị đã buông bỏ được chấp chước vào trị bệnh cho người khác.

Chị Olga cảm thấy cuối cùng mình đã tìm thấy nơi mình vốn thuộc về: “Tôi thực sự cảm nhận rằng tôi đã tìm thấy số phận của mình sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi thấy giống như một cái cây đã được bén rễ, bén rễ sâu trong vũ trụ.”

Trở thành một người tốt hơn

Đối với chị Olga, sống hòa thuận với cha mẹ luôn là một thách thức lớn. “Mẹ tôi có cá tính mạnh. Bà nghĩ mình luôn đúng và cố gắng kiểm soát người khác. Ví như, bà chỉ trích tôi và nói tôi phải làm cái này cái kia. Tôi đã từng thấy rất tổn thương. Tôi không biết làm sao để đối đãi với bà. Ở nhà, tôi cảm thấy mình như đang sống trong tù ngục. Tất cả vượt quá khả năng chịu đựng của tôi. Và tôi tìm cơ hội rời khỏi nhà.”

Khoảng 30 năm trước đây, khi đến tuổi trưởng thành, chị đã rời đến Luân Đôn. Hai năm trước, khi chuyển về sống với cha mẹ, chị cảm thấy họ vẫn đối xử với mình như đứa trẻ lên mười. Chị thấy thật khó để sống cùng họ.

Nhưng chị đã học từ Pháp Luân Đại Pháp: “Mình nên hướng nội. Đây là điều đầu tiên mình học được [từ Pháp Luân Công]. Cách giải quyết vấn đề là nằm ở bản thân mình. Đừng tìm kiếm lý do bên ngoài hay đổ lỗi cho người khác khi đối mặt với mâu thuẫn. Hãy bình tĩnh lại và hướng nội vô điều kiện.” Chị đã ngừng tranh cãi với mẹ mình.

Đồng thời, chị Olga chú ý thấy mẹ mình dường như không cư xử áp đặt như trước nữa. Chị kể mình đã đối xử với bà giống như với trẻ nhỏ, dành cho bà tình yêu thương mà bất kỳ ai cũng cần. Chị chăm sóc mẹ mà không hề phàn nàn. Sau đó chị cảm nhận được bà đã đón nhận mình và những hiểu lầm của họ đã tan biến.

Mọi người cần quan tâm đến cuộc đàn áp Pháp Luân Công

Cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu ở Trung Quốc sáu tháng sau khi chị Olga quyết định bước vào tu luyện. Ban đầu chị không thể hiểu vì các tin tức truyền thông đã bị bóp méo và ít ỏi. Sau đó, chị học được từ các bài giảng của Sư phụ Lý rằng cuộc bức hại không chỉ giới hạn trong Trung Quốc. Mỗi người đều bị ảnh hưởng và cần phải đưa ra lựa chọn [cho mình].

“Mỗi suy nghĩ có thể đóng vai trò vào việc thúc đẩy hay chấm dứt cuộc bức hại. Là một học viên, tất cả các quyết định của tôi đều có một vai trò liên quan đến các học viên ở Trung Quốc. Tôi biết trách nhiệm của mình.” Chị đã khóc khi biết về những tra tấn tàn bạo mà các đồng tu ở Trung Quốc phải chịu đựng.

Chị đã làm nhiều việc nhằm nâng cao nhận thức về cuộc bức hại và giúp ngăn chặn nó, kể cả việc phân phát tờ rơi Pháp Luân Công ở Quảng trường Leicester ở Luân Đôn. Chị nhớ lại: “Tôi nhớ lúc đầu mình đứng đó như bức tượng với những tờ rơi trên tay. Tôi ước mọi người sẽ bước tới chỗ mình và đón nhận tờ rơi từ tay tôi. Tôi cảm thấy xấu hổ vì nghĩ người khác có thể nghĩ mình điên. Nhưng tôi biết mình nên làm việc đó để giúp các học viên đang bị bức hại ở Trung Quốc.” Giờ thì chị hạnh phúc khi phân phát tờ rơi nhằm nâng cao nhận thức [của người dân] về cuộc bức hại.

Là một nhà sản xuất truyền hình, chị muốn thực hiện một bộ phim để phơi bày cuộc đàn áp Pháp Luân Công và tội ác mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc.

Chị Olga nói: “Tôi mong muốn thực hiện một ghi chép về cuộc bức hại cho các thế hệ tương lai và để những người mà chưa biết chân tướng hiểu về những gì đang xảy ra ở Trung Quốc. Với những người muốn ghép tạng tại Trung Quốc, tôi hi vọng họ có cơ hội biết về những tội ác đang diễn ra. Họ cần biết tạng được ghép cho mình ở Trung Quốc có thể là chính sinh mạng của người khác. Điều quan trọng là họ đưa ra quyết định của chính mình.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/21/319398.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/22/153777.html

Đăng ngày 29-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share