Bài viết của Tiểu Duyên, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp

[MINH HUỆ 01-06-2014] Sư phụ đã giảng trong Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [2014]:

“Tài nguyên là hữu hạn, nó được dùng cho việc Chính Pháp cứu người.”

Ngay sau khi đọc đoạn này, tôi liền nhận những thiếu sót trong tu luyện của mình, và có thể ngộ sâu sắc về hai chữ “tài nguyên” trong Đại Pháp.

Tiền bạc

Tôi thường bị chấp trước vào thời trang và đã chi nhiều tiền cho quần áo và đồ phụ kiện. Ngay cả khi tôi đã có nhiều quần áo thời trang, tôi vẫn bị chấp trước vào việc mua đồ mới hơn và hợp mốt hơn.

Đệ tử Đại Pháp gánh vác trọng trách cứu độ chúng sinh. Nếu tôi đặt những yêu cầu của Đại Pháp lên hàng đầu, làm sao tôi có thể tiêu tiền theo cách này? Máy in, tờ rơi, điện thoại di động, hoặc thẻ điện thoại đều là những công cụ cần thiết để cứu chúng sinh. Nhưng tôi đã tiêu bao nhiêu tiền cho những thứ đó? Nếu tôi tiếp tục theo cách này, nó có thể sẽ trở thành sơ hở cho cựu thế lực dùi vào.

Tôi cảm thấy có lỗi khi đọc bài giảng mới của Sư phụ. Tôi nhìn thấy cái tâm không biết thỏa mãn và truy cầu ích kỷ của mình. Đã đến lúc để tôi loại bỏ chúng.

Tài nguyên thời gian

Tôi đã không kiên trì luyện công và phát chính niệm. Tôi luôn tìm lý do cho bản thân khi tôi bận rộn. Tôi nghĩ việc tuân theo các nguyên lý của xã hội người thường là được chấp nhận. Nhưng khi nghĩ lại cẩn thận, tôi nhận ra mình đã mất nhiều thời gian cho việc ngủ, tán gẫu, mua sắm không cần thiết và những chấp trước khác. Thậm chí đôi khi tôi còn liên tục làm việc riêng khi đến giờ phát chính niệm. Không tận dụng tốt thời gian hữu hạn của chúng ta cũng là đang lãng phí tài nguyên của Đại Pháp.

Khi mọi ý niệm của chúng ta xuất phát từ quan điểm của người tu luyện, khi chúng ta biết chúng ta cần phải làm gì, chúng ta sẽ không dễ dàng phung phí thời gian. Thời gian là dành để cứu người. Tôi có thể phát chính niệm và giảng chân tướng cho nhiều người mà tôi gặp trong lúc đi mua sắm. Giống như một đồng tu của tôi, sau khi cô ấy xuất niệm muốn tận dụng tối đa thời gian của mình, mỗi lần cô ấy đều đến một cửa hàng cắt tóc khác nhau để có cơ hội giảng chân tướng cho những người khác nhau.

Tài nguyên tinh thần

Tôi thường hay bình luận về nhiều việc. Nhận xét của tôi, bất kể là thích hay không thích, đều phản ánh cái tâm người thường. Thực ra thích hay không thích cũng là tình. Là người tu luyện, tôi phải chấm dứt những suy nghĩ không tốt ngay khi nó xuất hiện. Mọi chấp trước vào thích hay không thích đều có thể dẫn tôi đi chệch khỏi Đại Pháp. Đôi khi tôi không thực sự cố gắng loại bỏ chấp trước của mình. Khi tôi không còn tiến về phía trước thì tôi sẽ không tiến bộ, và thậm chí còn thụt lùi. Tôi đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội. Tôi cần học Pháp với tâm thanh tịnh, dùng những nguyên lý của Đại Pháp để đối chiếu mọi việc trong cuộc sống và tu luyện tinh tấn hơn.

Mỗi đệ tử Đại Pháp trong chúng ta chính là tài nguyên mà Đại Pháp dùng để cứu chúng sinh. Chúng ta phải trân quý Đại Pháp, trân quý cơ duyên tiền định với Sư phụ, và trân quý sinh mệnh của chúng ta. Chúng ta đến đây với sứ mệnh cứu người. Bài giảng của Sư phụ đã thức tỉnh tôi. Có rất nhiều ảo ảnh trong thế gian con người này. Chúng ta cần phải ngừng sao lãng và sử dụng thật tốt các tài nguyên của Đại Pháp. Đó là cách duy nhất để chúng ta làm tốt ba việc.

Trên đây là thể ngộ của tôi. Xin các đồng tu từ bi chỉ ra những điểm không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/1/由师父新经文-体悟“资源”二字-292810.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/8/1554.html

Đăng ngày 30-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share