Bài viết của một học viên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-05-2014] Con dâu của một đồng nghiệp một hôm nói với tôi “Cô Lưu, cháu muốn mẹ chồng cháu được như cô. Cháu không thể chịu đựng thêm được nữa. Mẹ chồng cháu thường gây chuyện với cháu.” Trong nhiều gia đình ở Trung Quốc, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu rất căng thẳng và đầy mâu thuẫn.

Tuy nhiên, những thay đổi mà tôi đã trải qua kể từ khi tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998 đã có những ảnh hưởng rất tích cực tới mọi thành viên trong gia đình, bao gồm cả với con dâu tôi.

Con dâu tôi và tôi

Con dâu tôi là giáo viên và tôi là hiệu trưởng của một ngôi trường trước khi nghỉ hưu. Các giáo viên thường kể chuyện gia đình trong giờ giải lao. Con dâu tôi thường ca ngợi tôi. Theo như lời cháu, tôi rất tử tế và hay quan tâm đến nhu cầu của người khác. Cháu có thể chia sẻ với tôi về việc dạy dỗ, hướng dẫn và giám sát học sinh. Chúng tôi thường thảo luận về làm thế nào để dạy dỗ học sinh trở nên tốt hơn bằng việc tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Con dâu tôi rất hài lòng với tôi khi tôi luôn tuân thủ các giáo lý của Pháp Luân Công trong cuộc sống. Nhờ có sự giúp đỡ của tôi, cháu không cần phải lo lắng bất cứ thứ gì khi ở nhà, điều đó cho phép cháu tập trung vào công việc.

Mọi đồng nghiệp đều ghen tị với cháu vì có một gia đình hạnh phúc, đặc biệt là có mối quan hệ rất tốt với mẹ chồng.

Sức khỏe của tôi

Khi sinh ra, tôi rất yếu vì bị suy dinh dưỡng. Tôi bị viêm phổi và ở trong tình trạng nguy kịch. Mặc dù đã khỏi viêm phổi, tôi tiếp tục bị viêm phế quản như là kết quả của tình trạng thể chất ốm yếu. Tôi phải phụ thuộc nhiều vào thuốc men, tiêm và đôi khi phải truyền nước khi tôi lớn lên và có việc làm.

Tình hình không được cải thiện cho đến tháng 04 năm 1998 khi tôi bắt đầu luyện các bài công pháp Pháp Luân Công. Khi đó, tôi không hiểu chút gì về tu luyện. Tôi chỉ nghe người khác nói rằng luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công có thể chữa được bệnh, do đó tôi đã bắt đầu học chúng.

Vào ngày thứ tư, tôi cảm thấy có cái gì đó xoay xoay trong bụng. Tò mò, tôi đã hỏi một số học viên điều gì đang xảy ra. Tôi rất vui khi nghe họ nói: “Sư phụ đã cấp Pháp Luân cho chị.” Một học viên đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân. Kể từ đó, việc đọc sách đã trở thành một phần trong cuộc sống của tôi.

Ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi dần dần khỏe mạnh. Bệnh viêm phế quản, tê cứng vai, lạnh chân, và các chứng bệnh khác đã biến mất và tôi không còn phải dùng thuốc nữa.

Ít quan tâm đến lợi ích cá nhân

Là một hiệu trưởng của một trường học trước khi nghỉ hưu, tôi chịu trách nhiệm về quản lý ngân sách và chi tiêu của trường. Tôi không quan tâm đến bất kỳ lợi ích vật chất nào, nhưng không thể từ chối tất cả những món quà từ phụ huynh hay từ những nhân viên trong trường. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi không lợi dụng người khác và không còn nhận quà nữa.

Một thương nhân đến trường tôi bán hàng. Ông ấy đã đặt hơn một ngàn tệ dưới cuốn sách của tôi. Tôi trả lại ông ấy món tiền ngay lập tức và chân thành nói: “Vì tôi là một học viên Pháp Luân Công, tôi không nhận hối lộ và chúng ta nên làm việc một cách công bằng.” Ông ấy rất ấn tượng và ngưỡng mộ những giáo lý của Pháp Luân Công.

Trẻ khỏe hơn

Những năm qua, tôi đã được hưởng rất nhiều lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công. Tôi cảm thấy mình càng ngày càng trẻ. Mặc dầu đã 63 tuổi, tôi vẫn có thể tự mình làm mọi việc. Sau khi nghỉ hưu, tôi học lái xe máy. Bây giờ, tôi có sức để đổ đầy bốn bình nước sôi lớn ở trong phòng đun của trường và mang chúng về nhà trên tầng ba với khoảng cách hơn 300 mét tính từ phòng đun của trường bao gồm cả ba dãy cầu thang. Những người khác đều rất ngạc nhiên bởi thể chất khỏe mạnh của tôi.

Hơn nữa, tám năm kể từ khi nghỉ hưu, tôi không phải đi kiểm tra sức khỏe miễn phí hàng năm. Vài người hỏi tôi: “Miễn phí mà. Tại sao chị lại không đi?” Tôi đáp: “Tôi rất khỏe. Tại sao phải bận tâm làm gì?”

Tôi đã nói chuyện với người hiệu trưởng đương nhiệm hiện tại của trường. Ông ấy nói: “Chúng tôi đều ghen tị với chị. Chúng tôi rất ấn tượng với sức khỏe, gia đình hạnh phúc, sự tử tế và trẻ trung của chị.” Tôi nói với ông ấy: “Tôi rất biết ơn Pháp Luân Công.” Ông ấy nói: “Không sớm thì muộn, Pháp Luân Công sẽ được giải oan.”

Lời kết

Nhờ có Pháp Luân Công, tôi có thể vượt qua được mọi thử thách của cuộc sống. Tôi thực sự trân quý cơ hội đươc tu luyện Pháp Luân Công. Nếu có ai đó hỏi tôi, ai là người hạnh phúc nhất trên thế giới này, tôi sẽ đáp tôi là người hạnh phúc nhất. Tôi có một Sư phụ vĩ đại đã dạy tôi làm thế nào để trở nên mỗi ngày một tốt hơn bằng việc tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Xin cảm tạ Sư Phụ đã ban cho con cơ hội để tu luyện. Con rất hạnh phúc vì được trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/22/1298.html

Đăng ngày 23-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share