Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 17-06-2013] Có đồng tu trong quá trình giao lưu đã nói rằng, anh ấy cảm thấy Tình là một chủng vật chất. Kỳ thực, nó không chỉ là một chủng vật chất mà còn là một chủng Thần ở tầng thứ thấp nội trong tam giới.

Vượt thoát khỏi Tình

Hai năm trước, một bạn đồng tu đã gọi điện cho tôi từ một tỉnh khác. Cô ấy đã nói với tôi rằng người bạn trai của cô – cũng là một học viên đã kết hôn với một người phụ nữ khác. Cô ấy đã khóc và nói rằng cô sẽ bán đi tài sản của mình, rồi thúc giục tôi ra nước ngoài cùng với cô ấy. Cô sẽ cố để né tránh khỏi nỗi đau mà cô đang thấm thía. Tôi nghĩ rằng cô ấy đã không lý trí và bị ảnh hưởng bởi cựu thế lực. Cô ấy là người phụ trách một điểm tài liệu giảng chân tướng có quy mô lớn tại địa phương. Nếu cô ấy đi, việc sản xuất tài liệu Đại Pháp và tình hình địa phương sẽ bị ảnh hưởng. Chúng tôi không thể cho phép điều này xảy ra!

Tôi đã gợi ý cho cô ấy là hãy cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Trước khi gác máy, chúng tôi quyết định phát chính niệm cùng nhau để giải thể những an bài của cựu thế lực đang bức hại cô. Sau khi gác máy và xem đồng hồ, tôi nhận thấy rằng cô ấy đã khóc suốt 53 phút.

Khi phát chính niệm, tôi cảm thấy có rất nhiều sự can nhiễu. Trong năm phút thanh lý bản thể, tôi đã rất buồn ngủ. Tôi đã cố gắng đứng lên, nhưng vẫn buồn ngủ. Ngày hôm sau, rất nhiều tạp niệm về tình đã hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi biết rằng cựu thế lực đang cố nhắm vào tôi. Tôi đã liên tục phát chính niệm. Trong vài ngày kế tiếp đó, cứ mỗi khi gọi điện cho tôi, cô ấy lại nhờ tôi giúp chỉ cho cô ấy một cách để có thể rời khỏi Trung Quốc. Mỗi lần, cô đều đồng ý phát chính niệm với tôi trong nửa giờ.

Bốn ngày sau đó, cô ấy đã gọi cho tôi và hỏi liệu chúng tôi có thể cùng cười vui vẻ với nhau hay không. Tôi biết cô ấy đã lấy lại được ý trí của của mình. Tôi đã hỏi cô ấy rằng liệu còn muốn ra đi nữa không. Cô ấy nói: “Không. Tôi sẽ ở lại đây, tại đúng vị trí của mình.”

Chúng ta khi nhìn vào vấn đề [nảy sinh] thì không chỉ xét đến phương diện tu luyện cá nhân, loại bỏ các chấp trước mà còn phải nhìn nhận mọi việc dựa trên Pháp. Rồi sau đó chúng ta mới nhận thức được rõ ràng và có thể phát chính niệm với hiệu quả tối đa.

Cảm giác tốt lành và thoải mái chính là cảm thụ của cái “tôi” do nghiệp lực cấu thành, đều là ảo tưởng không có thật, không phải là cảm thụ của Thần. Tại sao những người tu luyện “Chân Phong” lại có thể tu luyện nhanh đến như vậy? Bởi vì họ không còn bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của họ. Họ tu luyện phó ý thức của họ. Chúng ta tu luyện chủ ý thức của mình. Chúng ta cần phải tỉnh táo minh bạch làm các việc và không bị ảnh hưởng bởi những loại cảm thụ này.

Tình chẳng phải là loại cảm giác hạnh phúc tồn tại trong con người hay sao? Người khác đối đãi với ta tốt thì ta cảm thấy tốt, cảm thấy gần gũi người đó. Thứ tình cảm này cũng là “vị tư”. Vì vậy, tôi thường xuyên xét bản thân mình để xem liệu mình có bất kỳ chấp trước nào vào Tình hay không.

Ma sắc

Năm 2001, tôi đã được khảo nghiệm về tâm sắc dục trong mộng. Lần đầu tiên tôi đã không vượt qua được. Tôi đã rất buồn. Sau đó, mỗi khi tôi phát chính niệm, tôi đã thêm vào niệm đầu: “Thanh trừ hết thảy những vật chất sắc dục trong trường không gian của ta.” Tôi đã duy trì điều này trong hơn một năm. Vì thế, nhiều năm qua, tôi đã không còn có bất kỳ giấc mơ hoặc khảo nghiệm nào liên quan đến ma sắc nữa.

Trước đây, tôi thích ngắm nhìn những bức tranh của những người phụ nữ đẹp. Tôi biết điều này bắt nguồn từ tâm sắc dục, nhưng tôi đã không đối đãi với nó một cách nghiêm túc. Tôi đã viện lý do là tôi là một phụ nữ nên điều đó không thành vấn đề. Tôi tự cho phép chính mình ngắm nhìn các bức tranh đó mà không nghĩ đến việc nghiệp lực mà những người phụ nữ xinh đẹp [trong các bức tranh đó] mang theo.

Tôi đã không đặt yêu cầu nghiêm khắc cho bản thân mình, vì vậy vấn đề đã xảy ra. Và chúng đều không phải là các vấn đề nhỏ.

Khi hướng nội, tôi nhớ lại rằng tôi đã truy cập vào một website và đã xem một số hình ảnh của những cô gái đẹp vào đêm trước khi người học viên nữ [ở trên] gọi tôi để nói về chuyện tình yêu của cô ấy bị tan vỡ. Chưa bao giờ tôi không bị ảnh hưởng cả. Tôi không thể rời ánh mắt mình khỏi các bức ảnh. Sau đó, tôi đã nghĩ đến một câu chuyện: Hai học viên đi xuống đường phố. Một học viên đã có nhận xét phóng túng về một phụ nữ và sau đó không thể giữ vững được tâm tính của mình. Người học viên kia thấy rằng nghiệp từ người phụ nữ ấy ngay lập tức tấn công người học viên đã nhận xét về cô ta.

Sư phụ đã giảng trong buổi “Giảng Pháp tại Buổi họp Sáng tác và Nghiên cứu Mỹ thuật”:

“Mọi người thử nghĩ xem, con người có nghiệp lực, chư vị là đệ tử Đại Pháp đều biết, hết thảy những gì người ta vẽ đều có nhân tố của bản thân con người tác giả. Trong tác phẩm của nghệ thuật gia, hết thảy tình huống của cá nhân ấy và hết thảy tình huống của người được vẽ đều mang trên bức hoạ. Thông qua một nét bút bình thường vạch bởi người thường, tôi liền biết được cá nhân ấy là người thế nào, họ mang bệnh gì, có nghiệp lực lớn đến đâu, tình huống của tư tưởng, tình huống gia đình, v.v. Mà người được vẽ lại là trong khi vẽ mà thể hiện đầy đủ hết thảy tư tưởng của mình và hết thảy các nhân tố mang theo thân thể, gồm cả nghiệp lực lớn nhỏ. Ai mà lấy bức vẽ nhân vật cá nhân đó đem treo ở nhà, thì nghiệp lực của nhân vật trong bức hoạ cũng từ trong bức vẽ mà phát tán ra, cái thứ đó được treo ở nhà, thì hỏi có lợi cho người ta? Hay là có hại? Nghiệp lực đang phát tán, nó có liên đới với cá nhân ấy, tuôn ra không ngừng như nguồn nước phát tán ra nhà của người treo bức vẽ người đó”

Tâm sắc dục của tôi đã mang nghiệp lực đến cho mình. Sau bài học nghiêm khắc này, tôi đã nhận ra tại sao tôi lại có tâm sắc dục mạnh mẽ đến vậy. Tôi đã hiểu được các Pháp lý của Sư phụ một cách sâu sắc.

Cân bằng các mối quan hệ

Ngày nay, người ta “yêu thích tất cả mọi thứ.” Đảng Cộng sản Trung Quốc đã lợi dụng tâm lý này để làm suy đồi đạo đức của người Trung Quốc. Các quan niệm méo mó về hôn nhân hiện đại đã khác đi rất nhiều so với các giá trị hôn nhân truyền thống. Có những điều cấm kỵ và những nghi thức nghiêm ngặt mà các cuộc hôn nhân ở cả các nước phương Đông và phương Tây phải tuân theo. Mục đích việc kết hôn giữa một người nam và nữ là để sinh con [duy trì nòi giống]. Không có nhiều quan niệm về “yêu đương.”

Khi chúng ta nói về hôn nhân, một số học viên thường hay lẫn lộn giữa việc kết hôn với vấn đề về tâm sắc dục. Họ nghĩ rằng khi một học viên kết hôn, tầng thứ tu luyện của họ sẽ bị rớt xuống. Không phải quan niệm này là quá cứng nhắc hay sao? Theo thể ngộ của tôi, rất nhiều đệ tử Đại Pháp lập gia đình đã không còn quan hệ thân mật. Ngay cả những học viên lâu năm đã kết hôn với người thường cũng không còn có nhu cầu quan hệ thân mật nữa.

Làm thế nào để chúng ta có thể cân bằng các mối quan hệ giữa việc tu luyện và bổn phận [của chúng ta] ở gia đình mình với những người thường?

Không bị ảnh hưởng

Sư phụ đã giảng cho chúng ta ở trong Chuyển Pháp Luân rằng:

“Phải chăng muốn chi phối vận mệnh của người khác; mỗi người đều có vận mệnh của mình chứ!”

Khi tôi tu luyện Đại Pháp kiên định, tôi biết không có gì phải lo lắng cả. Sư phụ giảng:

“Một người đắc Pháp, toàn gia được thọ ích.” (Giảng Pháp và trả lời câu hỏi tại Tế Nam, Chuyển Pháp Luân Pháp giải) (tạm dịch)

Khi tôi bị giam trong trại lao động, cảnh sát đã cố gắng lợi dụng những cảm xúc của tôi đối với gia đình mình để “chuyển hóa” tôi. Khi họ hỏi tôi có muốn gặp con tôi không, tôi đã nói: “Tất nhiên.” Tâm tôi không bị dao động, nhưng tôi biết rằng được gặp con mình là quyền của tôi vì tôi là một phụ huynh. Được gặp con gái mình và vỗ về nó là những gì một người mẹ nên làm. Không được gặp con là kết quả của cuộc bức hại. Tôi sẽ không biết ơn những người xấu khi cho phép tôi có thể gặp con tôi.

Khi gặp con gái tôi, tôi đã thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của mình về cuộc sống và việc học tập của nó. Các nhân viên cảnh sát đã thấy tôi thể hiện tình cảm với con gái mình, vì thế họ đã nghĩ rằng việc “chuyển hóa” đã thành công. Sau đó, tôi nói với họ rằng: “Cảm ơn các anh đã sắp xếp cho tôi gặp con gái của tôi, nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, tôi sẽ tiếp tục kiên định tu luyện Đại Pháp.”

Họ đã không nói được nên lời. Tôi đã cân bằng việc tu luyện và gia đình được tốt, không có sơ hở để cựu thế lực lợi dụng dùi vào. Các nhân viên đã lừa dối và nói với những người khác rằng tôi có sự ràng buộc vào gia đình một cách mạnh mẽ, vì thế họ đã rất nỗ lực để tôi được gặp con của mình.

Khi chúng ta kiên định tu luyện Đại Pháp, hãy phóng hạ Tình, nhưng không phải là biểu hiện ra hành vi một cách cực đoan. Nếu một người không thể buông bỏ Tình, mà cố gắng để che đậy chúng bằng cách bỏ qua các thành viên trong gia đình của họ, tỏ ra khác lạ trong xã hội bình thường, tà ác sẽ lợi dụng sơ hở này [để dùi vào]. Chúng ta cần sinh hoạt sao cho không ảnh hưởng [đến tu luyện] và cân bằng tất cả các mối quan hệ. Mặc dù chấp trước vào tình thân quyến và vào tình cảm nam nữ là khác nhau, nhưng đều có những điểm tương đồng trong cách chúng ta cân bằng được tốt các mối quan hệ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/17/用纯正的理悟对待情-275406.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/2/140797.html

Đăng ngày 24-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share