Bài viết của một học viên ở Sydney, Úc

[MINH HUỆ 06-09-2012] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Sydney. Một bệnh lý xuất hiện một cách bất ngờ và đột ngột đã làm thay đổi vùng da ở cổ của tôi và hủy hoại một cách nghiêm trọng cơ thể khỏe mạnh của tôi. Tôi được đưa tới bệnh viện và họ nói rằng tôi cần phải tiến hành hai cuộc phẫu thuật. Các bác sĩ úp mở rằng bệnh của tôi rất khó chữa và quá trình phẫu thuật hết sức nguy hiểm. Đó là một trường hợp điển hình nên họ đã viết nó ra để công bố. Đối với cá nhân tôi, đó là quãng thời gian vô cùng khó khăn và phải chống lại sự an bài của cựu thế lực.

Tại một thời điểm trong suốt khoảng thời gian khó khăn của mình, tôi đã rời khỏi cơ thể nhưng nhờ sự điểm hóa của Sư phụ tôi đã quay trở về và sống sót. Tôi nhìn thấy các học viên đang trợ Sư Chính Pháp và việc đó thật huy hoàng tráng lệ. Sau khi tỉnh dậy, tôi nhớ lại sự việc đã xảy ra và một giọng nói thân thuộc nói với tôi, “Hãy quay trở lại! Con cần phải bắt đầu lại từ đầu.

Tôi đã kiệt sức nhưng vẫn minh bạch và trân quý sự trợ giúp của Sư phụ, đồng thời cũng cảm thấy có lỗi. Cựu thế lực gần như đã lấy đi mạng sống của tôi, còn tôi thì bị xáo động. Để vượt qua sự xáo động này tôi đã hướng nội. Tôi bỏ ngoài tai lời cảnh báo của người thân và bác sỹ. Tôi tham gia vào các dự án và làm rất nhiều công việc Đại Pháp khác. Nhưng tôi không buông bỏ được các tâm chấp trước của con người. Tôi nghĩ rằng mình phải hoàn toàn hòa tan trong Pháp, hiểu được yêu cầu đối với một học viên và tu luyện lên một tầng thứ cao. Nhưng cuộc sống gia đình tôi không được hòa hợp và tôi không thăng tiến được trong sự tu luyện của mình. Tôi không chắc liệu tôi có thể kiên định đối với Pháp Luân Đại Pháp hay không.

Vượt qua tâm thái xáo động

Tại sao? Tại sao tôi lại trở nên xáo động như vậy? Tôi thích đọc các sách Đại Pháp và từ sâu trong tâm tôi biết rằng tôi sẽ tìm ra nguyên nhân tại sao tôi thất bại. Sự hồi phục của tôi đã khiến các bác sỹ kinh ngạc. Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng và sức khỏe của tôi dần dần được cải thiện. Vài ngày sau, tôi đã được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.

Giờ đây tôi có thể học Pháp nhưng lại khó có thể nhìn được các ký tự một cách rõ ràng. Sau đó tôi phóng to các ký tự trong Hồng Ngâm và đọc ba đoạn thơ đầu tiên trong đêm đó. Sau khi tôi đọc hết bài này tới bài khác, khuôn mặt tôi đầy nước mắt. Tôi đã trải qua một cảnh tượng ngoạn mục trong lịch sử nhưng tôi không thể diễn tả được cảm xúc của mình thành lời.

Ngày hôm sau, tôi đọc bài giảng mà Sư phụ công bố gần đây nhất và rất cảm động. Tôi nghe một số bài giảng Pháp và đọc mỗi bài giảng vài lần. Khi tôi đọc, tôi nhận ra rằng trước đây mình đã không thật sự hiểu được nhiều. Thực tế, tôi đã không minh bạch được Pháp và tôi đã không tin Pháp trong một số khía cạnh.

“Là đệ tử Đại Pháp mà nói, trước đây tôi vẫn luôn giảng, tôi nói rằng đệ tử Đại Pháp có sứ mệnh lịch sử to lớn thế, cần gánh vác trách nhiệm cứu độ chúng sinh, khẳng định là có đường thông mà chư vị có thể đi qua. Con đường ấy ắt phải là con đường mà có thể đạt được tiêu chuẩn, như thế thì chúng sinh vũ trụ mới bội phục, mới có thể không can nhiễu nổi, chư vị mới sẽ không có phiền toái trên con đường ấy, mới sẽ bước đi được một cách rất thông thuận. Nếu không, mang theo các chủng chấp trước, nhân tâm, thì trên con đường ấy sẽ đụng phải rất nhiều phiền toái, những phiền toái ngăn trở không cho bản thân vượt qua.”(Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp)

Khi đọc Pháp, tôi nhận ra rằng Chính Pháp đang tiến rất nhanh. Các học viên nên biết trách nhiệm của mình và thiết lập một môi trường tốt nếu không có thể sẽ gặp phải những khó khăn. Sư phụ đã giảng cho các học viên thực tế này. Giờ đây, cuối cùng tôi đã hiểu được chân Pháp.

Sư phụ yêu cầu chúng ta hướng nội nhưng tôi luôn coi việc này như một phương thức để tránh xung đột, đề cao tâm tính của một người và làm môi trường hòa hợp. Tôi không biết rằng hướng nội là một chân lý căn bản và trọng yếu để giữ chính niệm. Hướng nội sẽ dẫn dắt tôi trong việc tu luyện chân chính và giúp tôi loại bỏ tất cả sự an bài của cựu thế lực và tà ác mà tôi phải phủ nhận. Không nhận thức được điều này đã tạo ra khổ nạn cho tôi và tôi đã không vượt qua được khảo nghiệm. Đó là một bài học đau thương.

Tu luyện là điều vô cùng nghiêm túc. Giờ đây tôi đã hiểu được một cách sâu sắc rằng không kể tôi đã hoàn thành bao nhiêu hạng mục Đại Pháp, tôi vẫn phải tinh tấn và không được lơ là việc học Pháp. Nếu tôi học Pháp một cách hình thức, tôi sẽ không hiểu được mình đã đọc gì và không thể có chính niệm.

Sư Phụ đã giảng:

“Tuy nhiên, chỉ cần chiểu theo Đại Pháp, chiểu theo điều Sư phụ bảo chư vị, chư vị có con đường đi của chư vị, không ai động đến được. Nhưng con đường ấy rất hẹp, hẹp đến mức chư vị phải đi một cách chính phi thường thì mới được, mới có thể cứu người. Chư vị đi một cách chính phi thường, thì chư vị mới không xuất hiện vấn đề.” (Thế nào là đệ tử Đại Pháp)

Tôi đã trải qua một khổ nạn lớn nhưng giờ đây tôi biết rằng, đối với một học viên, mọi điều mà một người phải đối mặt thì đều là hảo sự. Thật tốt vì tôi đã vượt qua khổ nạn này. Giờ đây tôi đã có một hiểu biết mới đối với Pháp. Tôi tin rằng chấp trước tự mãn của tôi đang được loại bỏ.

Cuối cùng tôi đã hiểu điều mà Sư phụ giảng:

“Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất”. (Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp)

Là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp, chúng ta phải loại bỏ tà ác trong tất cả các tầng không gian và cứu độ chúng sinh. Chúng ta được Sư phụ bảo hộ, vậy nên chúng ta có thể hoàn thành sứ mệnh khó khăn này. Sự an bài của cựu thế lực chẳng thể làm gì được chúng ta. Nếu chúng ta bỏ cuộc, việc đó giống như phản bội lại Sư phụ và kết cục sẽ thật thảm khốc. Tôi vẫn đang trong quá trình hồi phục nhưng tôi tiếp tục làm điều mà một đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp cần phải làm. Tôi tiếp tục tham gia các hạng mục Đại Pháp. Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng bất cứ khi nào tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Tôi vô cùng trân quý sự trợ giúp của Sư phụ, đặc biệt bởi vì Sư phụ đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai, vì vậy tôi đã có một khởi đầu mới.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/6/悉尼大法弟子-历险后的警醒 -262394.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/24/135567.html

Đăng ngày: 20-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share