Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Đài Loan

[MINH HUỆ 27 – 08 – 2012] Tôi đã tham dự khóa học Pháp Luân Công miễn phí kéo dài 09 ngày từ ngày 01 đến ngày 09 tháng 09 năm 2001, nhờ đó kết thúc một thời gian dài tìm kiếm một chính Đạo. Tôi đã vô cùng hạnh phúc. Hàng ngày, sau giờ làm việc, tôi tự nhốt mình trong phòng để học Chuyển Pháp Luân, các kinh sách của Pháp Luân Công. Tôi thậm chí còn không biết đến vụ tấn công khủng bố ở thành phố New York vào ngày 11 tháng 09 năm 2001.

Tôi vẫn hằng tìm kiếm một con đường tâm linh từ khi còn trẻ. Tôi đã nghiên cứu sơ qua Phật giáo, Đạo giáo, Cơ đốc giáo, Thiên Chúa giáo và Mật tông, nhưng không có tôn giáo nào trong số đó có thể trả lời những thắc mắc của tôi về cuộc sống và vũ trụ. Luân hồi có tồn tại hay không? Liệu chúng ta có kiếp trước không? Trong vũ trụ có tồn tại các sinh mệnh thần thánh không? Vũ trụ có biên giới hay không?

Tôi đang chờ taxi một hồi lâu trong một quận sầm uất ở phía Đông Đài Bắc vào tháng 08 năm 2001. Cuối cùng, một chiếc taxi mới cóng dừng lại trước mặt tôi. Nó rất sạch sẽ. Âm nhạc trong xe làm tôi hết sức thư thái. Tôi hỏi người lái xe về bản nhạc và được biết rằng anh ấy tu luyện Pháp Luân Công và anh ấy đang bật nhạc Pháp Luân Công. Anh ấy nói vắn tắt với tôi về trải nghiệm tu luyện của mình. Tôi đã rất tò mò. Anh ấy cho tôi một tờ rơi về Pháp Luân Công trước khi tôi xuống xe, và trên tờ rơi có một địa chỉ trang web. Tôi nhanh chóng tìm thấy một điểm luyện công và một nhóm học Pháp cách nhà tôi chưa đến 10 phút. Cho tới hiện giờ tôi đã tu luyện Pháp Luân Công gần 11 năm!

Sư Phụ giảng:

“Quá trình của sinh mệnh, mỗi cá nhân đều như một bộ sách lịch sử” (“Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”)

Mặc dù đã tu luyện Pháp Luân Công được 11 năm, tôi cảm thấy như thể mình chỉ mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ ngày hôm qua. Tôi muốn chia sẻ ba câu chuyện khác nhau từ việc tu luyện của mình.

1. Câu chuyện về con gái tôi

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi quyết định nghỉ việc tại một tập đoàn thương mại nước ngoài nơi tôi có mức lương rất cao. Tôi muốn dành trọn thời gian của mình làm một người mẹ và một người vợ toàn tâm toàn ý cho gia đình. Tôi muốn bù đắp lại thời gian đã dành cho công việc.

Khoảng sáu năm trước đây, khi con gái tôi sắp chào đời, vào một đêm khi tôi đang ngồi trong phòng, đột nhiên tôi cảm thấy một vật gì đó lặn ngụp vào bụng mình. Sau đó, tôi thấy những ngôi sao sáng lấp lánh khắp căn phòng. Chúng rạng rỡ và tuyệt đẹp. Quang cảnh kéo dài chừng một phút. Tôi vỗ tay và thốt lên: “Tuyệt quá!” Chồng tôi đang ngồi ngay bên cạnh tôi, nhưng anh ấy đã không nhìn thấy bất cứ điều gì. Tôi đoán rằng có lẽ Nguyên Thần của con gái tôi đang tiến nhập vào thân thể của cháu, vì cháu sắp có mặt trên thế gian này. Những ngôi sao lấp lánh kia hẳn phải là những sinh mệnh đến từ thế giới của cháu chào mừng cháu đến với thế giới con người vì mục đích cứu độ chúng sinh.

Một điều kỳ lạ tiếp tục xảy ra khoảng hai tháng sau khi con gái tôi chào đời. Tôi thường thấy rằng cháu được cuốn tã rất gọn gàng vào sáng hôm sau, nhưng chồng tôi và tôi không hề cuốn tã cho cháu theo cách này vào đêm hôm trước. Ai có thể có thực hiện việc này? Khi tôi đọc “Giảng Pháp tại Pháp hội ở Úc”, tôi biết rằng điều tương tự đã xảy ra với con một học viên Pháp Luân Công khác. Tôi ngộ ra rằng một vị Thần đã đến và cuốn tã cho con gái tôi vào ban đêm.

Con gái tôi có thể nói trôi chảy lúc một tuổi. Cháu học đọc Hồng Ngâm và Hồng Ngâm II lúc ba tuổi. Cháu học đọc Chuyển Pháp Luân và Hồng Ngâm III lúc năm tuổi. Gần đây cháu đã đọc xong Tinh tấn yếu chỉ. Cháu luôn luôn là một đứa trẻ tự tin. Cháu đã làm người mẫu tại một buổi quyên góp được tổ chức bởi Đài truyền hình Tân Đường Nhân (ĐTHTĐN). Cháu đã đến thăm 17 thành phố khác nhau ở Đài Bắc trong vòng sáu tháng cho các sự kiện gây quỹ. Đôi khi chúng tôi phải thức dậy lúc 4 giờ sáng. Trong một chuyến đi gây quỹ, lúc chúng tôi trở về Đài Bắc sau sáu giờ đi xe buýt, đã gần 3 sáng. Cháu chưa bao giờ kêu mệt. Đôi khi cháu sẽ chờ ở hậu trường cho đến khi buổi biểu diễn bắt đầu bằng cách lặng lẽ luyện các động tác của mình. Cháu chuyên nghiệp như những người mẫu trưởng thành.

2. Cuộc thi thiết kế trang phục triều Hán toàn cầu của Đài truyền hình Tân Đường Nhân

Tôi đã học ngành thiết kế thời trang từ thời còn đi học. Trong khi làm việc cho chính phủ, tôi đã từng quản lý chiến dịch tiếp thị của một cuộc thi thiết kế thời trang. Vì vậy, tôi đã được đề nghị quản lý các chiến dịch tiếp thị cho lễ khai mạc cuộc thi thiết kế trang phục triều Hán toàn cầu của ĐTHTĐN vào năm 2007. Đó là một thách thức bởi vì trang phục triều Hán thường được biết đến dưới dạng trang phục trên điện ảnh hay truyền hình. Không có nhiều nhà thiết kế thời trang biết về việc dựng những tác phẩm thời trang triều Hán hoặc có quan tâm đến những cuộc thi như thế này. Đó là một thách thức đặc biệt bởi vì nó là cuộc thi mở màn và chúng tôi không có bất kì sự kiện nào trước đó để đi theo hoặc học hỏi. Một số học viên Pháp Luân Công và tôi đến thăm các học giả trang phục triều Hán, các chuyên gia, các nhà thiết kế thời trang hoài cổ Trung Quốc, các nhà thiết kế trang phục và hiệu trưởng của các khoa thiết kế thời trang trong các trường đại học.

Chúng tôi đến thăm tất cả các trường đại học có khoa thiết kế thời trang. Chúng tôi thường xuyên tổ chức trình diễn quy mô lớn với một đội ngũ nhân viên hỗ trợ rất lớn từ ĐTHTĐN và Thời báo Đại Kỷ Nguyên để giới thiệu về cuộc thi. Chúng tôi đã có cơ hội để giới thiệu về cuộc thi, cũng như ĐTHTĐN và Nghệ thuật biểu diễn Thần Vận. Cuối cùng, 60 nhà thiết kế từ khắp lãnh thổ Đài Loan đã đăng ký tham dự cuộc thi, 28 người trong số họ lọt vào vòng chung kết.

Đối với cuộc thi thứ hai vào năm 2008, chúng tôi quyết định nâng cao nhận thức về cuộc thi bằng cách tổ chức các buổi trình diễn Hán phục trong khuôn viên trường đại học. Chúng tôi đã chọn 8 trường đại học nổi tiếng về thiết kế thời trang và đề nghị các trường chọn các người mẫu cao ráo trong số những sinh viên của họ. Chúng tôi cho người mẫu mặc các bộ thiết kế, trang điểm cho họ, và dạy họ bước đi như thế nào trong hai giờ ngắn ngủi trước khi trình diễn thời trang. Khán giả đã bị lôi cuốn. Các giảng viên và sinh viên rất ấn tượng với sự thanh lịch và duyên dáng của những người mẫu sinh viên khi họ mặc thiết kế thời trang truyền thống của Trung Quốc.

Do có rất nhiều phản hồi từ show diễn Hán phục truyền thống trong khuôn viên trường đại học, tôi đã được mời mở rộng chương trình đến hai trường thiết kế thời trang khác tại Hồng Kông. Tôi thấy rằng các lớp học trang điểm tại Đài Loan và Hồng Kông thường dạy cho các sinh viên của họ cách tiếp cận “hiện đại” trong trang điểm truyền thống Trung Quốc. Tất cả đều là phấn nền Victoria nhạt với đôi mắt khói và môi đỏ tươi. Tôi thấy cách trang điểm này không đẹp. Nó làm cho một người phụ nữ trông khá giống với phong cách Gothic. Chúng tôi gánh vác một nhiệm vụ quan trọng đó là khôi phục lại các giá trị truyền thống. Chúng tôi luôn luôn tranh thủ thời gian để giới thiệu nghệ thuật biểu diễn Thần Vận như là một cách để giúp mọi người thấy được nghệ thuật và vẻ đẹp theo phong cách truyền thống.

Nhờ có sự thành công của những buổi biểu diễn thời trang trong khuôn viên trường, tôi đã được Ban châu Á của ĐTHTĐN mời điều hành các chương trình thời trang tại các sự kiện gây quỹ. Tôi tham gia các chương trình biểu diễn thời trang trong vòng ba năm. Tôi hoàn toàn không có tiền thuê người mẫu chuyên nghiệp. Tôi đã lựa chọn khoảng 20 nữ học viên Pháp Luân Công trẻ ở Đài Loan cao ít nhất 1,65m. Tôi phải chọn âm nhạc cho các chương trình thời trang và tìm một địa điểm đào tạo những người mẫu để diễn trên sàn diễn. Quan trọng nhất, tôi đã tìm thấy các học viên để may hơn 30 bộ trang phục triều Hán.

Tôi luôn luôn là một người rất lạc quan. Tôi thường là người cuối cùng trụ lại khi những mọi người khác đã từ bỏ. Bây giờ tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi có niềm tin kiên định: Tôi tin rằng Sư phụ sẽ giúp tôi chừng nào tôi còn suy nghĩ và tự hành xử phù hợp với Pháp và làm việc một cách vô vị kỷ. Hóa ra là có rất nhiều nữ học viên Pháp Luân đẹp cao hơn 1,65m tại Đài Loan. Chúng tôi nhanh chóng tìm được hơn 20 nữ học viên Pháp Luân Công trẻ, đẹp và đủ chiều cao cho buổi biểu diễn. Một học viên từ Thụy Sĩ, một người mẫu và là một đạo diễn, tình cờ đến thăm Đài Loan. Cô đã trở thành giám đốc chương trình diễn thời trang của chúng tôi. Một học viên là chủ một doanh nghiệp đã thanh toán cho các loại vải đắt tiền cần thiết để sản xuất trang phục cao cấp triều Hán. Bây giờ chúng tôi đã có tất cả mọi thứ chúng tôi cần.

Những người mẫu được đào tạo ba tháng trước show diễn thời trang đầu tiên. Chúng tôi đứng xung quanh thành một vòng tròn và nói với nhau, “Trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh.” Tất cả mọi người thực hiện thật tốt, ngay cả những người mẫu có bước đi còn lóng ngóng trong buổi diễn tập. Họ trông thanh lịch, nữ tính và xinh đẹp như bao người phụ nữ khác. Họ làm chúng tôi thán phục. Họ giống như những nàng tiên giáng trần. Khán giả liên tục khen ngợi những người phụ nữ trong thời trang cao cấp triều Hán đẹp như thế nào. Chúng tôi đã tổ chức 08 show diễn thời trang ở tám thành phố khác nhau để gây quỹ.

Vào năm thứ ba, tôi được bổ nhiệm làm điều phối viên chính một lần nữa. Một ngày, tôi nhận thấy cô con gái bốn tuổi của tôi trong số các người mẫu ở hậu trường. Tôi hỏi cháu rằng liệu cháu có đủ tự tin để bước đi trên sàn diễn hay không, và cháu trả lời, “Dạ có ạ!” Tôi sắp xếp một vị vua nhỏ tuổi và hoàng hậu nhỏ tuổi (con gái của tôi) xuất hiện tại đêm chung kết của chương trình. Khán giả đã trở nên cuồng nhiệt trong đêm chung kết đầy ngạc nhiên. Phương tiện truyền thông liên tục chụp ảnh và quay phim những người mẫu nhỏ tuổi đáng yêu. Nụ cười ngọt ngào của hoàng hậu nhỏ tuổi đã quyến rũ tất cả mọi người.

Hiện nay, có một nhóm các đồng tu là những chuyên gia tổ chức các buổi biểu diễn thời trang cao cấp triều Hán. Tôi đã rời khỏi đội, nhưng tôi rất tự hào khi đã từng là một phần trong đó.

3. Chồng tôi đã trở thành một học viên Pháp Luân Công

Chồng tôi cực lực phản đối việc tôi tu luyện Pháp Luân Công trong vài năm đầu tiên. Chí ít có thể nói rằng đó là một trận giao tranh. Tuy nhiên, dần dần, anh trở nên tò mò và quan tâm hơn đến những gì tôi đang làm để giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Sau đó, anh ấy không còn phản đối việc tu luyện của tôi nữa.

Tôi đã học được từ những nguyên lý của Pháp Luân Công rằng khi tôi có xung đột với chồng, nghĩa là tôi kiểu gì cũng đang có chấp trước cần phải loại bỏ. Vì vậy, tôi đã thỏa hiệp với các yêu cầu không hợp lý của anh ấy khi chúng tôi tranh luận về thời gian dành cho Pháp Luân Công của tôi hay những điều vụn vặt trong cuộc sống hàng ngày. Tôi thường khó chịu, nhưng tôi biết rằng tôi hẳn phải có nhiều chấp trước cần loại bỏ. Đó là một cảm giác đau đớn đã ám ảnh tôi trong vài năm đầu tiên.

Lúc đầu, chồng tôi gọi tôi là mê tín dị đoan. Sau đó, anh ấy đã nhận xét, “Pháp Luân Công là tốt, nhưng em chưa tu luyện tinh tấn!” Cuối cùng, anh ấy đã bắt đầu thừa nhận rằng Pháp Luân Công là tốt và bắt đầu giúp tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Anh ấy là người quản lý một doanh nghiệp in ấn và đóng sách, nhân viên Thời báo Đại Kỷ Nguyên thường nhờ anh ấy giải quyết giúp vấn đề về máy in. Anh ấy đã bay sang Mỹ nhiều lần để giúp giải quyết những vấn đề này. Cuối cùng Thời báo Đại Kỷ Nguyên mời anh ấy sang Mỹ và tham gia bộ phận in.

Gia đình, bạn bè và người thân của chúng tôi đã bị sốc. Chồng tôi đã dành nửa cuộc đời mình xây dựng sự nghiệp tại Đài Loan. Anh ấy nổi tiếng là một người rất thận trọng. Làm sao mà anh ấy có thể từ bỏ sự nghiệp của mình tại Đài Loan và chuyển đến một quốc gia với một ngôn ngữ và một nền văn hóa rất khác biệt như vậy? Cả gia đình chúng tôi đã phải chuyển đến Mỹ cùng anh ấy. Đó là sự an bài từ bi của Sư phụ để anh ấy tu luyện với một nhóm các học viên Pháp Luân Công ở Mỹ.

Khoảng một năm trước, khi các học viên tại bộ phận in ấn phát chính niệm, chồng tôi cảm thấy lúng túng và quay ra tìm việc gì khác để làm. Bây giờ, anh ấy sẽ phát chính niệm với tất cả mọi người.

Bây giờ chồng tôi thường học Pháp với tôi vào ban đêm. Tôi thường xúc động khi nghe anh ấy học Pháp rất chân thành. Không có từ nào có thể diễn tả được cảm xúc của tôi trong những khoảnh khắc đó. Tôi chỉ có thể cảm ơn sự từ bi của Sư Phụ. Có rất nhiều người không thể tu luyện Pháp Luân Công, nhưng chồng tôi đủ may mắn để có được cơ hội.

Tôi đã nghĩ rằng một người phải là luật sư, bác sĩ, giáo sư một trường đại học, hoặc một người có bằng cấp cao mới có thể thành công trong việc giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công. Sau đó, tôi nhận ra tôi đã sai. Tôi đã học thiết kế thời trang, nhưng tôi tìm thấy mục đích thật sự của việc tôi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công trong cuộc thi trang phục thời Hán và trình diễn trang phục thời Hán. Bây giờ tôi sống ở Mỹ, tôi viết các bài báo về thời trang. Chồng tôi trợ giúp bộ phận in ấn của Thời báo Đại Kỷ Nguyên. Miễn là chúng ta nhiệt tình, chúng ta sẽ tìm thấy một cách để trợ giúp và hình thành một chỉnh thể. Sư phụ sẽ an bài hoàn hảo cho chúng ta.

Cảm tạ Sư Phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/27/台湾大法弟子修炼大法改变我的人生剧本-262057.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/3/135262.html
Đăng ngày: 8-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share